Ngoại Truyện: Cậu ta người đang đứng bên cạnh tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngoại Truyện: Cậu ta người đang đứng bên cạnh tôi

"Em muốn gia nhập hội học sinh ư?”

Khi bảo mình muốn gia nhập hội học sinh, hội trưởng Nagumo ngạc nhiên nhìn tôi.

“Chà, anh tự hỏi không biết chuyện gì đã xảy ra khiến em có quyết định này! Thật lòng thì anh không muốn đồng ý."

“Vậy nghĩa là anh không chấp nhận em?”

"Không đâu, anh vẫn sẽ giữ lập trường của mình, anh sẽ không từ chối bất cứ ai tham gia. Miễn là còn vị trí trống trong hội học sinh. Anh thậm chí không quan tâm đến mục đích của họ. Dù là vì OAA hay là họ muốn có một công việc trong tương lai, hoặc có thể là do họ có niềm tin vào công lý. Anh đều không quan tâm."

Là em gái của Horikita Manabu, dường như tôi cần phải thực hiện một vài nghĩa vụ.

“Vậy điều kiện đó là gì?”

Tôi chuẩn bị tinh thần và hỏi.

“Hãy cho anh biết lý do em muốn gia nhập hội học sinh vào thời điểm này.”

Không phải thứ tôi nghĩ, nhưng tôi cũng không thể từ chối.

Nếu tôi có dùng vài lời nói dối ngu ngốc thì nhất định anh ta cũng không bất ngờ.

Dù nói vậy nhưng tôi cũng không thể nói rằng chuyện có liên quan tới Ayanokouji-kun.

"Anh trai em đã không chấp nhận em, một người không chịu trưởng thành chút nào. Kết quả là, cả một năm trời em đã không có được một cuộc trò chuyện đúng nghĩa với anh ấy, ít nhất là cho tới phút cuối cùng."

Tôi trả lời, cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.

Và cậu ta, người lắng nghe gần bên không lên tiếng.

Nếu mọi chuyện kết thúc bằng việc tôi không được chấp nhận vào hội học sinh, thì cậu ta nhất định sẽ rất thất vọng.

Tôi muốn tránh điều đó bằng mọi giá.

Thất vọng ư? Tôi muốn tránh làm cậu ta thất vọng ư?

Tim tôi dồn dập với cảm xúc bản thân không nhận ra.

Giờ đây cậu ta nhìn thấy con người tôi như thế nào?

Tôi cảm thấy hứng thú với việc đó.

Tôi thậm chí biết cậu ta không phải một học sinh bình thường trước khi cậu ta đạt điểm tuyệt đối trong bài thi toán.

Hội trưởng Nagumo đang nói chuyện trước mặt tôi là một người tuyệt vời và đã được anh hai công nhận, chuyện đó không có gì để bàn cãi… nhưng nếu so sánh với Ayanokouji thì ấn tượng đó thay đổi mọi thứ một cách kỳ lạ.

Nhưng thực sự thì tôi đã vô thức đánh giá cao cậu ta.

Trong khi một phần trong tôi muốn hiểu rõ về năng lực thực sự của cậu ta, tôi nhận ra một phần khác lại muốn điều gì đó.

Đó là, tôi muốn được cậu ta công nhận.

Có lẽ một trong những lý do tôi tham gia hội học sinh với thái độ tích cực là vì như thế?

…Đó không phải dự tính của tôi.

Tôi gạt đi nhưng suy nghĩ kỳ lạ của bản thân. Tôi phải tập trung vào những thứ cần phải làm trước.

Tôi phải vào được hội học sinh và nắm rõ hành động của hội trưởng Nagumo.

Đó là nhiệm vụ quan trọng.

Tôi dừng những cảm xúc đang chệch hướng của mình và xua tan những suy nghĩ mông lung của bản thân.

“Hiện tại hội học sinh không có thành viên nào là năm Hai ngoài trừ Honami, vậy nên bọn anh đang gặp rắc rối với việc đó. Chào mừng em đến với hội học sinh. Kể từ hôm nay, em sẽ phải làm việc chăm chỉ với tư cách là một thành viên của hội học sinh, Suzune.”

Tôi bắt bàn tay trái đang hướng về phía tôi.

“Vâng ạ.”

Mối quan hệ này sẽ không bao giờ trở nên thân thiết.

Nhưng nhất định sẽ có những thứ tôi có thể học được từ anh ta, người đã ở bên cạnh anh trai tôi.

Tôi sẽ trải nghiệm nó và trưởng thành thêm một lần nữa.

Và nhờ thế, Ayanokouji-kun nhất định sẽ công nhận tôi.

Vài khi thời điểm ấy tới… chúng tôi nhất định đang đứng ở ngưỡng cửa bước vào lớp A.

Đó là một linh cảm không thể lay chuyển.

                                   ***

M.n đọc xong thì nhớ bình chọn cho mình nhá 😁😁
có vẻ giờ ít ng đọc quá à🙄🙄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net