Vol 2: Chương 4: Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng tôi đã đến trung tâm mua sắm Keyaki sau khi kể song những việc sảy ra trên đảo hoang vào năm ngoái.

Chúng tôi định đi đến quán cà phê ngồi, nhưng không thể được vì quán đã chật kín người.

"Thật đông đúc."

Quán cà phê đã hết chỗ, thậm chí còn có nhiều người đang đứng ở lối vào để chờ chỗ ngồi.

"Làm sao bây giờ? Hay là chúng ta lên lầu hai đi?"

"Đợi em chút."

Yagami lấy điện thoại di động ra và bấm nó bằng tay trái.

"Em vừa hỏi bạn của mình, và có vẻ như tầng hai cũng đã hết chỗ rồi. Dù gì cũng phải đợi nên tại sao chúng ta không đợi ở đây?"

Có vẻ như bạn của cậu ấy cũng ở quán cà phê, nên Yagami đã gọi điện hỏi bạn mình. Một quyết định chính xác để tránh lãng phí thời gian. Khi chúng tôi đồng ý với đề nghị của cậu ấy, Yagami thấy có người cũng đang tiến đến quán cà phê. Cậu ấy cũng không vội vã, chúng tôi đến một chỗ xa hơn trong hàng đợi. Trong khi tay trái cầm điện thoại và tay còn lại là một cây bút, cậu ấy viết tên mình và số người đi cùng cậu ấy vào tờ giấy đặt trước quán cà phê. Nét chữ của cậu ấy tốt hơn nhiều so với các học sinh ở đây.

"Chà, chữ cậu viết đẹp thật đấy, Yagami-kun ~"

Khi nhìn thấy nét chữ đó, việc Kushida khen cậu ấy là điều bình thường.

Vì được khen ngợi Yagami mỉm cười.

Và sau đó, ba người chúng tôi đi đến chiếc ghế chờ được đặt bên ngoài cửa hàng.

"Ông của em đã từng nói với em rằng ngay cả khi em không học giỏi, em vẫn cần phải viết tốt."

"Ông của em?"

"Ukm, bởi vì ông ấy là một giáo viên ngữ văn."

"Em tuyệt thật. Chữ của chị thì không tốt chút nào."

Mặc dù Kushida đã khiêm tốn nhưng bạn chỉ cần nhìn nét chữ của cô ấy vài lần là biết rằng nó cũng không hề kém chút nào. Mặc dù không được thanh thoát tinh xảo như nét chữ của Yagami, nhưng tôi nhớ đó là kiểu chữ tròn thường được các cô gái sử dụng, nó rất đẹp.

Có vẻ như Yagami đã không thể hiện hết năng lực của mình. Mặc dù cậu ấy nói rằng mình học không tốt, nhưng khả năng học tập của cậu ấy được OAA đánh giá là A. Cậu ấy là một học sinh xuất sắc và không bị người khác ghen ghét. Cậu ấy ở cùng đẳng cấp với Yosuke.

Sau một lúc chờ đợi, cũng có một bàn bốn người trống nên chúng tôi tới đó.

“Thực ra thì— có lẽ anh đang thắc mắc, tại sao vào lúc này em lại muốn nói chuyện với anh, nhưng có một điều em muốn kể với anh, Ayanokouji-senpai. Có một kỳ thi đặc biệt mà chỉ một số học sinh năm nhất mới được thông báo. Anh đã biết điều này rồi, phải không? ”

Có vẻ như Kushida cũng không được báo trước về chủ đề này, cô ấy lắng nghe Yagami nói với vẻ mặt sững sờ. Tất nhiên, kỳ thi đặc biệt này chính là kỳ thi đuổi học Kyotaka Ayanokouji với phần thưởng là 20 triệu điểm cá nhân. Từ giọng điệu của cậu ấy, có vẻ như cậu ấy biết rõ việc này, mà không phải là qua tin đồn. Tôi quyết định tìm hiểu suy nghĩ của cậu ấy về điều này và nghe tiếp.

Không xác nhận cũng không phủ nhận, tôi chỉ đợi Yagami tiếp tục, và cậu ấy gật đầu tỏ ý hiểu.

"Vào tháng tư, em nhận được thông báo về việc này. Nhưng, vì em không quan tâm đến việc này lắm, nên em quyết định không tham gia."

Sự thật là lúc đó Yagami đã không làm gì tôi. Và, cũng không ngạc nhiên nếu cậu ấy để ý đến tôi một chút khi biết về khoản tiền thưởng, nhưng có vẻ như gần đây cậu ấy cũng không để ý đến sự tồn tại của tôi.

"Tại sao vào lúc này em lại muốn nói với anh?"

"Em có nghe nói rằng gần đây Hosen đã thất bại trong kế hoạch của mình. Nhưng, trong thời gian đó tay trái của Ayanokouji-senpai cũng bị thương. Em cũng không ngạc nhiên nếu cậu ấy làm điều gì trái với nội quy nhưng việc này lại nằm ngoài dự đoán của em."

"Chà, tôi sẽ không phủ nhận."

Ánh mắt của Kushida xen vào giữa tôi và Yagami, chăm chú lắng nghe. Cô ấy đang cố gắng hiểu những điều mà cô ấy không hiểu. Nếu tiếp tục như vậy, Yagami sẽ nói không ngừng.

"Còn một ... lý do nữa khiến em quyết định nói với anh việc này."

Có vẻ như có một lý do khác khiến Yagami không nói với tôi sớm hơn.

"Vì lợi ích của mọi người ở năm nhất, em sẽ là người đứng ngoài cuộc. Tuy nhiên, nếu anh không làm gì với việc này, Ayanokouji-senpai ... tùy vào tình hình , việc này có thể ảnh hưởng đến bạn cùng lớp của anh, Kushida-senpai. Đó là lý do tại sao em sẽ kể cho chị ấy nghe mọi thứ em biết ở đây. "

Kushida đưa tay trái lên vì bối rối khi nghe thấy điều đó, và hỏi.

"Mình không hiểu hai người đang nói gì cả..."

"Em có thể tiếp tục nói chuyện này không?"

"Tôi không có quyền ngăn cản cậu."

Yagami mời cô đi cùng có thể là vì cậu ấy lo lắng cho cô.

Dù tôi ngăn cậu ta nói ra bây giờ, cậu ta có thể kể với cô ấy vào lúc tôi.

"Vậy thì em sẽ kể lại từ đầu để Ayanokouji-senpai có thể hoàn toàn hiểu được. Mọi chuyện bắt đầu khi em được Chủ tịch Hội học sinh Nagumo liên lạc. Anh ấy đã chỉ thị rằng một hoặc hai đại diện của mỗi lớp sẽ bí mật tập trung trong phòng hội học sinh. Thật ra, bọn em đã được gọi đến đó ngay sau khi vào trường. "

Từ Yagami, tôi nghe được một từ quan trọng "hội học sinh."

"Những người năm nhất ở đó là Takahashi Osamu-kun và Ishigami Kyou-kun từ lớp A, ở lớp B là em, Utomiya Riku-kun từ Lớp C, và Hosen Kazuomi-kun và Nanase Tsubasa-san từ Lớp D. Tổng cộng là 6 học sinh. "

Nếu những gì cậu ấy nói là sự thật thì đó là một thông tin có giá trị. Hai người lớp C năm nhất đó không đơn giản là chỉ bắt chuyện với tôi. Tuy nhiên, điều hấp dẫn nhất là tên của Amasawa không xuất hiện trong danh sách đó.

"Kỳ thi đặc biệt có nội dung là đuổi Ayanokouji-senpai ra khỏi trường."

"Hả ?! Đuổi Ayanokouji-kun?"

Yagami gật đầu xác nhận với Kushida đang ngạc nhiên và tiếp tục.

Từ biểu hiện của Kushida, tôi có thể nhận ra rằng cô ấy không hề biết trước việc này.

"Hạn cuối là đầu học kỳ hai, và bọn em có thể sử dụng mọi cách. Ngoài ra, bọn em không được phép kể với bất kỳ ai về kỳ thi đặc biệt này. Tuy nhiên, vì Utomiya và em đều là người duy nhất trong lớp biết việc này nên em được phép kể với một người trong lớp về điều đó để cho công bằng, nhưng em đã không nói với ai. Tuy nhiên, Utomiya có thể đã nói với ai đó. "

Nói cách khác, 6 hoặc 7 người từ lớp của họ đã biết về kỳ thi đặc biệt này.

"Chủ tịch hội học sinh Nagumo-senpai đã nói với sáu người bọn em rằng anh ấy sẽ thưởng 20 triệu điểm cá nhân cho người nào có thể đuổi học được anh, Ayanokouji-senpai."

"Đ-đó một lượng điểm lớn—điều này là thật sao?"

Kỳ thi đã gây bất ngờ cho Kushida, khi nghe về nó. Cho đến bây giờ, tôi vẫn tự hỏi mình nên tin Yagami ở mức nào, nhưng có vẻ như cậu ấy không nói dối. Tuy nhiên, nếu tôi phát hiện ra cậu ấy nói dối, thì mối quan hệ hiện tại và tương lai của chúng tôi có thể sẽ kết thúc. Nếu Lớp của tôi bị tổn thất, Kushida cũng sẽ bị ảnh hưởng.

"Cũng không bất ngờ khi chị ngạc nhiên, Kushida-senpai. Lúc đó bọn em còn chưa hiểu rõ về trường, nhưng bây giờ thì đã rất rõ ràng. Đây là một kỳ thi đặc rất bất thường. Đó là lý do tại sao em sắp xếp thời gian để gặp anh. "

Sau khi giải thích, Yagami hít một hơi thật sâu và đưa cốc lên miệng.

Sau khi biết về khoản tiền thưởng 20 triệu điểm, Kushida đã hỏi Yagami một câu hỏi.

"Không phải hơi lạ khi chủ tịch hội học sinh lại tự mình tiến hành kỳ thi đặc biệt này sao ...?"

"Đúng vậy. Em nghĩ vấn đề nằm ở cách diễn đạt. Bọn em gọi nó là một bài kiểm tra đặc biệt, nhưng sẽ dễ hiểu hơn nếu chị coi nó như một thử thách mà Chủ tịch Nagumo đưa ra cho các học sinh năm nhất. "

Nagumo có thể tham gia vào việc này. Một trong những mục tiêu của Horikita chính là điều tra việc này . Tuy nhiên, ngay lúc tôi nghĩ rằng anh ta sẽ không dễ dàng tiết lộ, thì nó bất ngờ bị lộ.

"T-tại sao lại là Ayanokouji-kun? Không có ai khác ngoài cậu ấy sao?"

"Theo như em biết, thì chỉ có Ayanokouji-senpai. Về lý do tại sao lại là anh ấy, thì em không nghĩ có lý do cụ thể nào cả. Chủ tịch Nagumo nói rằng học sinh được chọn là một người ngẫu nhiên trong năm hai. Đó là một trò chơi may rủi đơn giản, 1 trong 157. "

Đối với Yagami, người không biết rõ Nagumo, đây không phải là điều mà cậu có thể hiểu được.

Cậu thậm chí không nghi ngờ rằng việc này có thật sự là ngẫu nhiên không. Tất nhiên, khả năng tôi được chọn ngẫu nhiên không phải là không thể. Mặc dù xét theo tình hình hiện tại, điều đó là không có khả năng.

Tuy nhiên, liệu Nagumo có sẵn sàng trả 20 triệu điểm chỉ để đuổi học tôi? Qua những lần tiếp xúc của chúng tôi cho đến nay, tôi không nghĩ rằng anh ta là người có thể làm việc gì đó lâu dài như vậy.

Không, thật ra, một khi đã quyết định anh ta sẽ làm bất cứ điều gì, nhưng, đánh giá của anh ta về tôi không thể quá cao như vậy được.

"Ngay cả khi chủ tịch hội học sinh tự mình tiến hành kỳ thi đặc biệt này, thì anh ấy làm thế nào có thể chuẩn bị được 20 triệu điểm?"

Tôi hỏi Yagami để tìm kiếm thêm những khả năng nào còn tồn tại.

"Đúng đó. Chuyện này nghe thực sự không ổn ... Có thể đây là một lời nói dối hoặc đó là một trò đùa? Mình thực sự không thể tin được là anh ấy lại chuẩn bị 20 triệu điểm cho một kỳ thi như thế này."

Ngay cả đối với Kushida, 20 triệu điểm cũng là một con số khổng lồ.

Cho dù là chủ tịch hội học sinh đưa ra lượng điểm này, nó vẫn rất đáng ngờ.

"Đó thật sự là một con số lớn. Bây giờ em mới biết việc tiết kiệm được nhiều điểm như vậy là khó khăn tới mức nào. Tuy nhiên, khi em mới vào trường, anh ấy đã là chủ tịch hội học sinh năm ba, và là thành viên của lớp A. , do đó, anh ấy có vẻ đáng tin cậy hơn những học sinh bình thường khác. Hơn nữa, em cho rằng anh ấy có thể dễ dàng tích lũy được lượng điểm đó. "

Dù năm nay lượng điểm nhận được đã giảm nhưng tất cả các học sinh mới vào trường vẫn được cộng 80.000 điểm cá nhân. Điểm sẽ lại được phát cho học sinh vào hàng tháng. Ký túc xá được trang bị tốt và sạch sẽ, và có một trung tâm mua sắm gần như dành riêng cho học sinh. Có cửa hàng ở khắp mọi nơi. Nó giống như một thiên đường mới vậy. Năm ngoái, chúng tôi cũng có cùng cảm giác sung sướng trong một thời gian ngắn.

"Thực tế, em đã tận mắt xác nhận rằng anh ấy có 20 triệu điểm."

Cũng không ngạc nhiên khi một người như Nagumo có nhiều điểm như vậy.

"Nhưng em không cảm thấy e ngại khi tham gia một kỳ thi đặc biệt mà không được trường chính thức công nhận chứ?"

"Ngoài nội dung kỳ lạ của kỳ thi, thì em không khó chịu gì về nó cả. Em nghĩ rằng ngoài em ra, tất cả các học sinh khác đều chào đón nó. Nó được coi như một kỳ thi đặc biệt hợp pháp."

“Chị chưa từng nghe về việc hội trưởng hội học sinh có thể đưa ra một bài thi đặc biệt.”

"Không đâu, không phải vì bọn em tin hội trưởng hội học sinh nên mới tham gia đâu.”

“Ể…?”

“Khi hội trưởng hội học sinh thông báo bài thi, ngài hiệu trưởng tạm thời cũng có mặt.”

Sự có mặt của Tsukishiro, chính là nguyên nhân cốt lõi của câu chuyện.

Đó là nguyên nhân sâu xa, sự tồn tại của Tsukishiro.

Bây giờ thì việc Tsukishiro và Nagumo là những người đứng sau vụ 20 triệu điểm đã được xác nhận.

"Trong hoàn cảnh đó, việc bọn em coi nó như một kỳ thi đặc biệt là hợp lý, đúng không?"

"Nếu hiệu trưởng tạm thời cũng có mặt ... Thì, đúng là như vậy."

Một kỳ thi đặc biệt là khiến một học sinh bị đuổi học. Chỉ cần nghe thôi cũng đã đủ để nghi ngờ.

Nhưng, vì sự có mặt của vị hiệu trưởng quyền lực đã xua tan mọi nghi ngờ đó.

"Đó là tất cả thông tin mà em có về việc này."

"Mặc dù anh rất biết ơn vì em đã nói với anh về việc này, mặc dù nó có thể gây bất lợi cho em."

Những gì anh ấy nói hôm nay sẽ không có lợi cho Yagami.

"Yagami-kun, em sẽ ổn chứ? Nếu cuộc trò chuyện này bị bại lộ ..."

"Không sao đâu, Kushida-senpai. Em không nghe thấy bất kỳ hình phạt nào khi tiết lộ chuyện này với người khác."

Yagami mỉm cười không chút lo lắng.

"Thêm vào đó, em đã chuẩn bị sẵn sàng để bị ghét bởi mọi người năm nhất, bởi vì sớm hay muộn em cũng sẽ phải đối mặt với các lớp khác."

Có vẻ như cậu ấy đã sẵn sàng đối mặt với việc này. Yagami Takuya của Lớp B năm nhất là một người có lối suy nghĩ nghiêng về phòng thủ hơn, nhưng tùy thuộc vào tình huống, cậu ta cũng là kiểu tấn công phủ đầu như một biện pháp tự vệ.

Mặc dù không rõ Yagami hiểu tình hình hiện tại của mình đến mức nào. Có rất nhiều học sinh đang ngồi trong góc quán. Trong số họ, có một nữ sinh vẫn luôn để ý đến chỗ này. Vì cô ấy ở ngay sau Yagami nên cậu ấy có lẽ không thấy cô ấy.

Đó là Sakurako Tsubaki của Lớp C.

Ngay khi chúng tôi bắt đầu nói chuyện, cô ấy đã xuất hiện tại cửa hàng và xoay sở tìm được một vị trí dễ quan sát trong cửa hàng.

Và sau đó cô ấy lấy điện thoại ra và có vẻ như đang nói chuyện với ai đó.

Mục tiêu của cô ấy là tôi ... Hay là Yagami, người đang trò chuyện với tôi? Dù mục tiêu là gì đi nữa, thì giờ cô ấy cũng đã biết rằng tôi đã từng liên lạc với Yagami. Cho dù là tình cờ hay là cố ý, thì đây cũng không phải là tình huống thuận lợi cho Yagami. Thật khó để thoát khỏi những con mắt dõi theo trong khuôn viên chật hẹp của ngôi trường. Chưa kể nếu một người không đủ, họ có cả một lớp để giúp họ trong việc theo dõi. Đây là bằng chứng cho thấy có một trận chiến giữa năm nhất đang diễn ra.

"Xin hãy cẩn thận, Ayanokouji-senpai. Hoàn toàn có khả năng có những học sinh khác đã phá vỡ quy tắc, và kể với người khác, giống như em bây giờ."

"Anh sẽ cẩn thận, vậy em nghĩ anh cần đề phòng ai nhất?"

“Ừm.  Theo em, Hosen-kun của Lớp D năm nhất là người anh cần đề phòng. Cậu ta là một đối thủ rắc rối, không quan tâm đến luật lệ và sử dụng các kế hoạch cực đoan để đạt được mục tiêu của mình. "

Đúng như tôi dự đoán, những người năm nhất biết một người như Hosen nguy hiểm như thế nào.

"Nhưng nếu để em chỉ ra một người—"

Yagami, trong khi nói vậy, hơi do dự.

"Quên đi, chúng ta nên dừng ở đây."

"Hả? Tại sao? Chị hơi tò mò đấy."

Yagami cười khổ nói.

"Em cảm thấy đây không phải là điều mà mình nên nói với các senpai. Nếu em liệt kê tên những người cần đề phòng, tất nhiên họ sẽ được các senpai để ý. Mặc dù em biết việc này rất quan trọng đối với Senpai, nhưng em nghĩ việc này không công bằng cho họ nếu em nói với anh, mặc dù em đã nói  Hosen-kun rồi. "

Đúng vậy, nếu cậu ấy kể ra ai cần đề phòng thì, Kushida và tôi sẽ có biện pháp để đề phòng thích hợp.

"Bọn anh cũng sẽ cảnh báo các bạn học của chúng mình để chuẩn bị cho mọi tình huống."

Yagami tin rằng với tư cách là đối thủ, chúng ta nên chiến đấu một cách công bằng.

"Mặc dù, em vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn. Nhưng em đoán rằng cậu ấy cũng có thể nguy hiểm."

"Em sẽ cố gắng điều tra trong kỳ thi đặc biệt tiếp theo. Một khi em chắc chắn cậu ấy cũng là một mối đe dọa, em sẽ nói với anh, Ayanokouji-senpai."

Có vẻ như cậu ấy cần phải tự mình xác nhận mức độ nguy hiểm của cá nhân đó trước khi nói với chúng tôi.

"Hãy cẩn thận, Yagami-kun."

"Ừm. Đúng rồi ... sau khi kỳ thi trên đảo hoang kết thúc, em có thể gặp chị không? Em muốn nói chuyện với chị, Kushida-senpai."

"Đ-được thôi ... Chắc chắn rồi, mà là về chuyện gì...?"

Kushida hoàn toàn đồng ý với yêu cầu đó, ngay cả khi tôi hơi chậm hiểu một chút, nhưng tôi vẫn nhận ra.

Cách Yagami nhìn Kushida khác với cách người ta thường nhìn senpai của họ.

"Dù sao đi nữa, thông tin của em rất hữu ích, Yagami. Cảm ơn em."

"Không sao đâu. Em cảm thấy thật tệ khi anh là người duy nhất chịu khổ, Ayanokouji-senpai."

"Chị cũng phải cảm ơn em, Yagami-kun, cảm ơn em rất nhiều."

"Được chị nói như vậy là quá đủ đối với em rồi. Nếu Ayanokouji-senpai bị đuổi học, sẽ rất khó khăn cho lớp của chị, Kushida-senpai. Em thực sự muốn chị tốt nghiệp ở lớp A."

Không có nhiều người năm nhất có thể suy nghĩ sâu xa như vậy.

Yagami, người đã làm điều đó trông chẳng khác gì một học sinh bình thường.

Tôi thường nghĩ về học sinh đến từ White Room, và sau khi gặp nhiều người khác nhau, cậu ấy là người tự nhiên nhất trong những người năm nhất tôi gặp cho đến nay. Cậu ấy không yêu cầu bất cứ điều gì đặc biệt với tôi, ngược lại, cậu ấy lại không hề ngần ngại mà cung cấp cho tôi những thông tin hữu ích.

Tất nhiên, nhiêu đó là không đủ để loại trừ cậu ta, nhưng nếu cậu ta là người đến từ White Room thì cậu ta lại là một đối thủ mà tôi không muốn đối mặt.

Một người lớn lên trong cơ sở đó có thể trở nên tự nhiên trong một khoảng thời gian ngắn như vậy không?

Dù sao thì, tôi sẽ tận dụng tối đa thông tin mà Yagami đã cung cấp cho tôi.

"Một lúc nữa nơi này sẽ càng đông người. Vì vậy, em xin phép đi trước."

"Em bận việc gì sao?"

"Không, em chỉ muốn tránh xa những điểm vui chơi của những người năm nhất khác"

Đó là điều đúng đắn cần làm, mặc dù bây giờ đã quá muộn. Tôi cảm ơn cậu ấy một lần nữa, sau khi Yagami rời đi.

Sau đó, tôi ở lại đó với Kushida.

"Cậu có một kouhai tốt thật đấy, Kushida."

"Ừ ... Nhưng nó thật lãng phí đối với mình. Đây không phải là kiểu phát triển mà tớ muốn."

Nói xong, Kushida dùng ngón trỏ lau mép cốc.

Tuy cô ấy không nói rõ nhưng tôi biết cô ấy đang nghĩ gì.

Nếu họ tốt nghiệp cùng một trường trung học cơ sở, cậu ấy cũng sẽ biết về quá khứ của cô.

"Cậu ấy cũng biết, Yagami-kun."

Kushida chỉ nói với tôi những gì tôi muốn biết.

"Việc này có ổn không? Nói cho mình nghe như vậy."

"Nó cũng không tạo ra sự khác biệt."

"Nói cách khác-"

"Tôi sẽ phải loại bỏ cậu ta càng sớm càng tốt. Yagami-kun."

Có một loại quyết tâm kỳ lạ trong mắt cô.

Trông cô ấy có vẻ ngưỡng mộ Yagami, nhưng thực tế, cô ấy vẫn coi cậu như kẻ thù của mình?

Tôi cho rằng cô ấy sẽ không bao giờ tử tế với một người biết về quá khứ của cô ấy.

"Sẽ rất khó để đuổi học một học sinh lớp dưới so với Horikita và tớ."

"Việc này còn tùy vào phương pháp nữa."

Có vẻ như cô ấy đã có kế hoạch.

"Cậu càng kiêu ngạo về sự xuất sắc của bản thân, thì cậu càng nhàm chán. Horikita và cậu đều không ngoại lệ."

"Cậu không đồng ý ngưng chiến?"

"Đó là bây giờ."

Ngay từ đầu tôi chưa bao giờ mất cảnh giác trước cô ấy, nhưng từ vẻ mặt của cô ấy, tôi có thể thấy rằng cô ấy sẽ chiến đấu với tôi cho dù có bất cứ điều gì đi chăng nữa.

"Vì mình đã liên tục thua cậu, bây giờ mình sẽ không làm gì cho đến 'lúc đó'."

Sau đó, cô ấy đẩy ghế ra, và chuẩn bị rời đi.

"Hẹn gặp lại, Ayanokouji-kun."

"Ừm."

Vì không có lý do gì để giữ cô ấy ở lại, tôi chỉ đơn giản là nhìn cô ấy rời đi.

Tôi nhận ra rằng Kushida lại một lần nữa có thứ gì đó nham hiểm bên dưới bề ngoài quyến rũ của cô ấy.

           .            ***

M.n đọc xong thì nhớ bình chọn giúp mình nha 😁😁😁

Hnay CN nên mình rảnh dịch chút ik mà🥰 lâu k dịch chả biết có ổn k nữa 😆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net