75

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
bị thương sẽ ở thời gian mười canh giờ sau trên thân mưng mủ máu mà chết, mặc dù không có phát tán nhanh như độc của bò cạp yêu nhưng nếu bàn về độc tính thì cũng không kém bao nhiêu.

Nàng từ sau mấy lần bình luận chiến đấu xong thì cảm giác sâu sắc là thực lực bản thân còn chưa đầy đủ, rút kinh nghiệm xương máu muốn mượn được nhiều ngoại lực cho nên Trường Thiên mới giúp nàng lấy độc dơi ra ngoài, không nghĩ tới loại chất độc này sử dụng lần đầu lại có biểu hiện nhưu vậy, cũng chỉ bôi ở bên trên chủy thủ của Tiếu Tử thôi.

“Người trúng loại chất độc này sẽ ở, ở  . . . . . .” Đặng Hạo đang suy tư , mắt thấy Ngôn tiên sinh ở bên cạnh Ninh Tiểu Nhàn hướng về phía hắn vươn tư thế của chữ “thập” thì trước mắt đột nhiên sáng ngời “Sẽ ở mười canh giờ sau thì bên trong hóa thành huyết nhục, tu vi của Hoắc chân nhân tinh thâm, lúc này ôm hận đi không khỏi làm cho người ta bóp cổ tay thương tiếc a!” quả là nha đầu tốt, hắn còn kỳ quái trên vũ khí của Tiếu Tử làm sao lại có kịch độc để bôi lên, lão tiểu tử đó bình thường cũng không có thông suốt như vậy a, thì ra là chuyện tốt mà nàng làm. Nha đầu này, rất tốt, hắn rất thích.

La Hữu cắn răng đem một ngụm tức nuốt lại. Hắn ở Lang hành thương hội đi vào trong thương nhân luôn luôn hoành hành theo thói quen, làm sao lại ăn qua loại thiệt thòi này, bị qua loại châm chọc này ? Đáng tiếc là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nếu bàn về nhân số thì đối phương cũng không phải là chỉ hơn ba mươi người, đối phương có tới hơn hai trăm người cao lớn vạm vỡ , toàn là hán tử long tinh hổ mãnh còn đang nhịn một bụng tức giận hận không thể tìm lý do để đánh bọn hắn một trận, luận về giá trị võ lực thì hắn còn chưa kịp thấy được thực lực của những người khác trong đội, hiện tại chiến lực mạnh nhất trong thương đội là Hoắc chân nhân cũng bị người đối diện sỉ nhục mà hạ gục, bọn họ còn có thể làm sao ?

Cho nên bọn họ mới phải xài chín trăm lượng bạc, từ trong tay Đặng Hạo mua hai viên “giải độc đan”. Theo lý mà nói thì muốn giải độc tố của thanh dực bức vương này cần có năm viên “Cừ Hoàng Tán” cùng với hai viên “Hiểu Kinh hoàn”, nhưng Đặng Hạo hết lần này tới lần khác từ trong ngực giả bộ móc ra một bình thuốc nhỏ, ở dưới tầm mắt chăm trông mong của Lang hành thương đội cả buổi mới có thể móc ra hai viên “Cừ Hoàng Tán” nhẹ nhàng lăn từ trong miệng bình ra.” Viên thuốc này có thể trị được bách độc, chỉ cần người bị thương còn một hơi thở thì nhất định có thể cứu sống, ta phải đi cầu xin ở tứ phương mới có thể xin được một lọ như vậy, đây là hai viên cuối cùng rồi. vốn là muốn bán cho các ngươi một ngàn lượng, nhưng hiện tại thì giảm giá còn 90% đi!”

Hoắc chân nhân này cũng không phải là thứ tốt lành gì, để cho hắn hôn mê nhiều hơn một chút, chịu kịch độc hành hạ nhiều hơn một ngày mới có thể khiến cho tức giận trong lòng mọi người tiêu tán.

La Hữu cũng không phải là người không có kiến thức, vừa nhìn thấy thứ trong tay hắn cầm chẳng qua cũng chỉ là Cừ Hoàng Tán mà thôi thì giận tới mức Phật ngồi trên cao cũng phải nhảy xuống. còn không đợi hắn quát mắng thì Đặng Hạo giành trước một bước đem thuốc ném vào trong miệng của Hoắc chân nhân, quả nhiên qua mấy chục hơi thở sau thì sắc mặt của vị tu sĩ này cũng có hơi chuyển biến tốt đẹp một chút, phụ cận vết thương có màu xanh đen nhưng cũng không có sưng mủ lên như vậy nữa. La Hữu lúc này mới biết loại thuốc cấp thấp này thế nhưng thật sự có công hiệu như vậy, dĩ nhiên là “hai viên cuối cùng” linh tinh này hắn làm sao sẽ tin, chẳng qua chỉ là mắt điếc tai ngơ.

Cuối cùng Đặng Hạo còn muốn La Hữu phải lập huyết thệ ,muốn hắn từ nay về sau không được mượn cớ trả thù về phía thương đội Vân Hổ. Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, đều biết đa số người phát lời thề xong rồi sẽ quên, cho nên hắn buộc đối phương phải có chế định, quả nhiên là “huyết thệ” a, tức là lấy máu trong mạng của mình để lập thành chế định của lời thề, đồ chơi này quả thực là vô cùng tà dị, người lập lời thề này nếu như còn dám đổi ý mà có thể sống được thì trước tới nay đều chưa có ngoại lệ.

Vì để phòng ngừa vạn nhất thì kẻ xui xẻo là Hoắc chân nhân đang ở trong hôn mê cũng bị La Hữu lấy đi lập huyết thệ.

Trận đấu cuộc oanh oanh liệt liệt này sau khi nghị hòa, đền tiền cùng với bồi thường, đến đây rốt cục cũng hạ màn . Đoàn người La Hữu xoay người đi ra khỏi doanh địa, Đặng Hạo chỉ vào một đám thủ hạ cười mắng: “Đúng là một đám nghé con vong ân phụ nghĩa, đại kim chủ Lang hành thương hội tặng cho các ngươi nhiều bạc như vậy mà còn không biết cảm tạ cảm ơn? !”

Lời này của hắn vừa mới nói xong thì mọi người như tỉnh lại từ trong mộng, mội vàng hướng về phía bóng lưng của Lang hành thương đội hô lớn :

“Đa tạ kim chủ đã khẳng khái giúp tiền!”

“Đa tạ đại tài chủ khen thưởng, đừng quên ngày sau nên cho thật nhiều ngân phiếu a!”

“Đa tại đại đương gia trọng tình trọng nghĩa khinh tài, sau này có thời gian rảnh rỗi nhớ thường tới chơi một chút!”

Một câu cuối cùng này cũng giống như mang danh xinh đẹp như hái mặt trăng đặt ở trên Trung Châu, đều là lời nói thường đeo bên miệng của các ông lão, không biết là người thất đức nào cũng đem khẩu khí kia học được phát huy vô cùng giống. La Hữu nghe được vào tai thì tức giận tới nỗi thiếu chút nữa là lại phun một ngụm máu ra ngoài. Hắn chịu đựng đủ sự tức giận , dẫn dắt đám Lang hành thương hội xám xịt tăng nhanh cước bộ , rời đi mảnh đất hỏng này.

Đợi thân ảnh của đối phương biến mất ở trong rừng, Đặng Hạo liếc một ánh mắt lập tức liền có hai gã thuộc hạ linh hoạt len lén đi theo, cũng cần phải có tâm phòng bị người, huống chi đây là đánh bại ác lang, cần phải thời thời khắc khắc đề phòng bị bọn hắn trả đũa.

Trong doanh địa cũng muốn mở đại hội mừng công rồi. Vốn là mọi người còn cảm thán hùng yêu này đánh được nhưng hao vốn, kết quả là Lang hành thương đội còn nhao nhao mà chạy tới đưa tài, túi tiền của Đặng Hạo tất nhiên thoáng cái liền phồng lên.

Ninh Tiểu Nhàn cũng không khỏi không bội phục hắn. Mình tân tân khổ khổ chế thuốc mười mấy ngày chẳng qua là buôn bán lời có mấy trăm lượng bạc. Đặng thủ lĩnh thì ngược lại, chỉ trong một canh giờ liền cho vào trong túi tới bảy ngàn chín trăm lượng bạc trắng, cái này cũng còn chưa tính tới giá trị kinh người của viên dạ minh châu kia, đây mới thực sự là trình độ của gian thương a.

Chỉ thấy Đặng Hạo híp mắt cười vỗ vỗ bả vai của Lưu Nhất Diện nói: “Lão Lưu, vậy mới tốt chứ, giúp đỡ mọi người nhặt không được bảy ngàn lượng bạc, ca ca làm sao để tưởng thưởng cho ngươi đây?”

Nào biết Lưu đầu bếp mặt không đổi sắc nói: “Phần thưởng khác thì không cần, ngươi để hắn làm đồ ăn cho mọi người là được!” Mọi người theo tay hắn chỉ nhìn lại, nơi bị chỉ cũng là phương hướng mà Ngôn tiên sinh đứng.

Ngôn tiên sinh hướng về phía mọi người khẽ gật đầu, rất có thần vận của phật tổ niêm hoa ( phật tổ ngồi trên đài sen ) mà mỉm cười.

“Ngôn tiên sinh có thể làm cơm?” Đặng Hạo cũng ngây ngẩn cả người. Biết Ngôn tiên sinh lâu như vậy, hắn cũng không hiểu được tiên sinh còn có thể làm được những chuyện như thế này, Lưu Nhất Diện làm sao biết được?

Lưu Nhất Diện nhất thời mồ hôi : “Không phải là hắn, là nàng! Là Ninh tiểu cô nương!” Hắn không quá nhớ được tên của Ninh Tiểu Nhàn, không thể làm gì khác hơn mà hàm hồ nói qua.

Ninh Tiểu Nhàn lúc này đã đứng ở bên cạnh của Ngôn tiên sinh, nghe vậy liền lấy làm lạ hỏi

: “Làm sao ngươi biết ta biết nấu cơm?” dựa theo sự ân cần dạy bảo tạm thời của Trường Thiên thì những chuyện tình mà nàng tiếp tay cho tới bây giờ đều không có lộ ra trước mặt thương đội đi.

Lưu Nhất Diện lắp bắp giải thích thật lâu, mọi người cuối cùng nghe rõ. Bạch Cảnh Bạch Hồng hai tên nhóc con này chính là huynh đệ sinh đôi, mặc dù tướng mạo xấu xí nhưng lại được cái là giống nhau như đúc, vô cùng thú vị. Lưu Nhất Diện bình thường đều làm nhiều món ăn hơn cho hai đứa nhỏ này, tới lúc thường xuyên qua lại một thời gian thì cùng với hai người bọn họ cũng dần dần quen mặt, thường nghe hai đứa bé khien tỷ tỷ của mình nấu cơm ăn ngon như thế nào.

Chính hắn mặc dù trong việc nấu cơm không có thiên phú nhưng đối với trù đạo ( phương pháp nấu ăn ) lại rất hướng tới, bình thường hắn cùng với Ninh Tiểu Nhàn không có thời gian giao tiếp, trước mắt có cơ hội như vậy cho nên vội vàng mà nói ra.

Mọi người thật dài hô “Nha” một tiếng, trong bụng vẫn đang suy nghĩ, nhìn khuôn mặt Lưu Nhất Diện ngày ngày nhăn nhúm như thế, lại không nhìn ra thế nhưng hắn thích hài tử.

Đặng Hạo nghe vậy, khó khăn nhìn về phía Ninh Tiểu Nhàn. Đây là số tiền lớn nhất mà Lưu Nhất Diện kiếm đến được, hắn cũng không đành lòng phản bác yêu cầu này của công thần, nhưng Ninh cô nương dù sao cũng là khách nhân của thương đội, nào có đạo lý bắt buộc khách nhân làm người nấu cơm cho bọn hắn.

FacebookTwitterGoogle+LinkedInmore

PinterestTumblrEmail

Tiểu Tuyền

Ghét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks

 PREVIOUS ARTICLEThịnh Thế Đích Phi – Phiên Ngoại 7

NEXT ARTICLE Trời Sinh Một Đôi – Chương 193+194

Related Stories

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 319+320

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 317+318

Discussion22 COMMENTS

Thương đội Khánh Châu đợt này lỗ to rồi không lấy được đồ của Hùng yêu lại lỗ vốn thên 7900 lượng. Ninh Tiểu Nhàn lại được thực hiện tài nấu nướng rồi thế nào cũng có cảnh người này chen lấn tranh nhau vì đồ ăn của nàng cho cô

REPLY

Woa. Thương đội lấy dc nhiều bạc quá nhỉ. Sau này chắc sẽ dc ăn thịt nhiều hơn chăng?hi. Không biết tiểu nhàn có nhận lời k nhỉ? Ta lại sợ tiểu nhàn nấu cho thương đội ăn rồi thì thiên ca lại làm đổ bình dấm thôi. Hehe
Tks tỷ ạk

REPLY

Truyện đọc càng ngày càng hay rùi, ChịNinh này cứ vô tình lộ ra rất nhiều ưu điểm thì anh Thiên càng lo lắng trong lòng thôi. Ngôn tiên sinh này càng ngày càng chân chân đã lộ tướng nhỉ. Hehehe

REPLY

Haha… Đặng Hạo quả là gian thương. Rất biết tranh thủ kiếm tiền, mới một lúc mà kiếm hơn 7 nghìn lượng… đọc mà cười không khép được mồm….haha  đáng đời thương đội kia.
Vậy là Nhàn tỷ lại sắp đc trổ tài tay nghề đầu bếp của mình rồi.
Thanks các nàng đã edit.

REPLY

Mấy tên nhóc thương đội Vân hổ đc lợi còn chọc tức tên La Hữu nửa chứ. Cho chừa cái thói ức hiếp người khác.
Tỉ tái xuất rồi, hazz chờ mong tỉ nấu ăn quá. Nhờ hai tên nhóc đáng yêu ý. Nhắc mới nhớ, lâu rồi không thấy 2 nhóc âya nhỉ.
10 ngày nửa sẽ lại đc đọc. Huhu 

REPLY

Tò mò vị Ngôn tiên sinh này ghê. TT đánh giá vị này rất cao. Chị Nhàn sắp có cơ hội tỏa sáng vì tài nấu ăn rùi

REPLY

1 like cho Lưu Nhất Diện, mặt nhăn nhúm nhưng ham học hỏi trù nghệ, còn yêu trẻ con nữa, nhạy bén nhặt kiếm nữa nà, gừng càng già càng cay nha. Lần này mn đc lộc ăn rùi. Ta đoán Ngôn tiên sinh la ng quen cũ của TT.
Thanks các nàng đã edit.

REPLY

Đáng đời tên họ Hoắc. thật là sỉ nhục hai chữ chân nhân. đấu với một người phàm mà lại dùng cả pháp khí lẫn độc nữa chứ. càng đọc càng cảm thấy vị ngôn tiên sinh này thật đáng kinh ngạc. bao giờ thân phận của Ngôn tiên sinh mới lộ diện đây. cuối cùng chị Nhàn đã có cơ hội thể hiện tài năng bếp núc. đảm bảo sẽ làm mn trong thương đội VH ngạc nhiên nha. có khi nào chỉ cần một bữa cơm là thu phục được hết mn ko nhỉ. haha thật mong chờ chương sau.

REPLY

Hay quá đi. Kỳ tích đã xảy ra người phàm bình thường lại thẳng được nguy tu tiên. Cái thằng cha tu tiên gì đó đã quen sung sướng lâu rồi nên mới thất bại. Haha vậy là đã bóc lột được của cái La hành thương đội một khoảng tienf lớn. Tiếu tử giỏi quá.
Cảm ơn các nàng

REPLY

Kẻ trên cao thì hay bị kiêu căng khinh thường..tiên àh, tu sĩ àh, kiêu căng khinh địch thì ko sớm thì muộn cũng bị toi dưới tay kẻ mình khinh thường thoai..bài học đoá nha..mà ta vẫn thắc mắc thân phận của Ngôn tiên sinh này quá..đến bao h được giải đáp đây

REPLY

Lâu ghê mới thấy Tiểu Nhàn trổ tài a  
Không biết lần này là món gì, mỗi lần thấy Tiểu Nhàn nấu là thôi rồi, nước bọt chảy thành dòng luôn 

REPLY

ta thật là bái phục anh hạo này luôn nha. có cần phải đen tối. sát muối lên vết thương người khác 1 cách công khai trắng trợn như thế ko hả. bọn kia chưa hộc máu là phải cám ơn trời đất oy

REPLY

“thật tính cố gắng” ——————-> “… tình …”
“tinh tế ghĩ lại” ————————> “… nghĩ …”
“không ngờ tới nên ngưo7i” ———> “… ngươi …”
“trúc cơ kỳ / Trúc Cơ Kỳ”
“thời khắc mẫu chốt” —————–> “… mấu …”
“thúc dục một tiếng” ——————> “… giục …”
“Tiếu Tử / Tiểu tử / Tiếu Tửu”
“cây liên khô đen” ———————> “… liền …”
“hơi thở hổn hiển” ———————> “… hển”
“cuộc tranh tai này” ——————-> “… tài …”
“mấy đạo tản ảnh” ———————> “… tàn …”
“ngược lại chậm chạm” —————> “… chạp”
“chủ thủ này ngay cả” —————–> “chủy …”
“tam trường lưỡng đoản” ————–> “… đoạn”
“đều liếc mặt tập thể” ——————> “… mắt …”
“biểu hiện nhưu vậy” ——————-> “… như …”
“mội vàng hướng về” ——————> “… vội …”
“hai đứa bé khien tỷ tỷ” —————-> “… khen …”
======================================================
Haha … ko uổng mình có cảm tình với bạn Tiếu Tử, thật là thâm tàng bất lộ nha =))))) ko hiểu sao cứ luôn cảm thấy Tiếu Tử dễ thương một cách kì lạ, hy vọng sau này còn xuất hiện nha!!!
Haha … cái tên LH kia lần này chảy máu nhiều nè, hắc hắc!! Nhưng mà cái Hoắc chân nhân kia có thân phận cao ra sao nhỉ, ko biết sau này có tới phiền toái TN ko nữa!!
Cá là TN sẽ nấu ăn thôi, niềm vui mà!!

REPLY

Thật ra thì… quyết định bắt Nhàn Tỷ vào bếp là một quyết định đúng đắn đến không phải bàn cãi rồi đấy! Đến cả cái lão yêu vạn năm như Trường Thiên ca ca còn phải khen tay nghề nấu ăn của Nhàn Tỷ thì đêm liên hoan này ắt hẳn chỉ có thể gọi là ngọn đến mấy năm vẫn còn nhớ vị nha. Trận chiện quả thực nguy hiểm quá đỗi. Mà thấy ngưỡng mộ Tiếu Tử lắm lắm luôn ấy. Khó tin nổi là Tiểu Tử lại chỉ là phàm nhân nha! Còn vị Ngôn Tiên Sinh kia quả thật mùi nguy hiểm cực cao luôn!
Cảm ơn các nàng nhiều lắm nhé!

REPLY

Thắng rồi, đáng đời cái đám zo ziên mất nết. Haha. Còn mất mặt quá lun, tu tiên mà thua cả người phàm haha. Sao mih cứ có cảm gúa Ngôn tiên sinh biết chuỵen của tiểu Nhàn noi chuyện coi Trường thiên vậy ta. Hay og ts cũng là loại yêu quái cao cấp đây

REPLY

Cho chừa cái ông tán tu đó tu tiên rồi mà còn mặt dày như vậy, haha cái đội đó tốn bạc đã luôn

REPLY

Ai nha nha 
Toàn bộ thương đội Vân Hổ chuẩn bị đón nhận cơn bão ẩm thực mang tên Ninh Tiểu Nhàn đến đi nào 
Chap sau lại miêu tả thức ăn hả các nàng.
Hóng ing….
Thanks các nàng nhìu nhìu

REPLY

Đọc chương này buồn cười quá đi mất, đúng là tiền mất tật mang mà, đã mất ko 1 đống bạc rồi còn bị Đh cho quân cảm ơn đểu nữa chứ, haha.
Công nhận độc của bức yêu lợi hại thật, nhờ vậy mà đh bán đc 2 viên thuốc cùi với giá 900 lượng bạc @@ công nhận độ gian thương của anh này max luôn.
Ko biết ntn có đáp ứng nấu cơm thuê cho thương đội ko nhỉ =))

REPLY

“..còn có thể tha cho người một mạng.”–> “ngươi”
“..tu sĩ trúc cơ kỳ được. hơn nữa tu sĩ này ..” –>”Hơn nữa”
“..ngươi cứ từ từ xem xuống là được..”–> thừa từ “xuống”
“..cung ra một ngón tay thì lục kiếm kia..”–> “bung ra”??
“..tìm chỗ khoan dung mà độ lương..”–> “độ lượng”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cả thương đội Vân Hổ càng ngày càng thấy dễ thương  Từ trên xuống dưới tên nào cũng đáng yêu như thế!!
Đáng đời cái thương đội huênh hoang, vô sỉ, chỉ biết ỷ mạnh hiếp yếu, h thì hay rồi, mất cả chì lẫn chài, đã mất ngọc lẫn tiền xong lại phải nuốt xuống 1 cục tức thật to, ngậm bồ hòn làm ngọt nữa chứ!! 
Ai nha!! Nhàn tỷ hay bộc phát lòng thiện lương cứu vớt chúng sinh khỏi bàn tay của LND đi!!

REPLY

Nhàn tỷ ngày càng tỏa sáng rồi

REPLY

Miếng thịt dâng đến cửa a thật là to đùng, đáng đời bọn huênh hoang. Bà cô nhà mình lại được dịp trổ tài rồi, không biết có đồng ý không nhỉ

REPLY

Tò mò quá… không biết Ngô tiên sinh là ai mà sao thần bí tới mức này ah… tò mò quá đi… mà ta thấy Nhàn tỷ có giúp sức trong vụ thắng lợi này mà ta… chẳng lẽ tỷ không nhận được phần thưởng nào hả ta… hihi… mà Nhàn tỷ sắp được trổ tài nấu nướng cỉa mình rùi… lại làm ta thèm ah… thank nhóm edittor nhìu nha ^^…

REPLY

Leave A Reply

Your Name (required)

Your Email (required)

Your Website (optional)

   more »

SEARCH

Search for:

BÀI VIẾT MỚI

 

JANUARY 2, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Ái thiếp của Nhữ Dương Vương 7+8 (hoàn)

 

JANUARY 2, 2017Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 44

 

JANUARY 1, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322

 

JANUARY 1, 2017Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350

 

DECEMBER 31, 2016Bia Đỡ Đạn Phản Công – Ái thiếp của Nhữ Dương Vương 5+6

Tổng hợp

Tổng hợp  Select Category  Ánh Trăng  Bán Kiếp Tiểu Tiên  Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý  Bất Ái Thành Hôn  Bia đỡ đạn phản công  Boss Gian Xảo  Chớ Hỏi Chốn Quân Về  Chúng Tôi Ở Chung Nhà  Cuồng Đế  Duyên Hề  Duyên Tới Là Anh  Gen Di Truyền  Góc Sáng Tác  Hạ Gục Tể Tướng  Hải Dương  Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện  Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì  Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi  Hoàn Khố Thế Tử Phi  Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân  Mật Mã  Mẹ Chồng Nàng Dâu  Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu  Miệng Độc Thành Đôi  Nga Mỵ  Ngự Lôi  Nguyệt Dạ Tinh Linh  Nhàn Thê Đương Gia  Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh  Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục  Nửa Vòng Tròn  Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi  Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi  Tản Văn  Tản Văn  Thanh Mai Trúc Mã  Thiên Giới Hoàng Hậu  Thiên Mệnh  Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc  Thịnh Thế Đích Phi  Thỏ Yêu Không Đáng Tin  Thời Thơ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net