Chapter 11: Điều không thể ngờ tới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Unexpected (adj): Không ngờ tới

Có những việc diễn ra bất ngờ đến mức nó nằm ngoài mọi dự tính và mọi trường hợp được giả định xảy ra trước đó



_

Vốn dự định sẽ về nước sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng hiện tại Fatui chưa lấy được Gnosis buộc quan chấp hành Childe phải ở lại bến cảng Liyue một thời gian nữa. Trong khi tay chưa bình phục Childe chẳng biết nên làm gì? Thu nợ là công việc của sát thủ xử lý nợ, còn đóng binh thì có các thuộc hạ cấp thấp quản lý. Cậu thật sự chán đến mức muốn chảy thành nước. Hóa ra đây là cảm giác của người bệnh. Childe thề rằng sau này có bị thương cũng phải đề phòng không để mình be bét như này nữa, chứ suốt ngày nằm ngủ, uống thuốc rồi lại ăn cơm thực sự chán không tả được.

Vài tuần rồi Childe hầu như không ra ngoài, toàn gác chăn bên mình nằm ngủ. Chán thì nghịch chó, cậu cũng là một người yêu động vật. Đói thì xuống quầy tiếp tân nhà nghỉ gọi đồ ăn, họ sẽ mang lên ngay. Còn thiếu hơi người thì chịu. Cái này không thể dùng cách thuê ai đó tới trò chuyện chung được, nghe cực kì gượng ép. 

Vài tuần rồi cậu cũng không gặp Ekaria, không biết cô dạo này thế nào? Người bạn duy nhất khi đến Liyue cậu gặp, người chung quê hương Snezhnaya với cậu giờ làm gì ở đâu? cậu không biết. Nhắc mới nhớ tới tấm thẻ vào Nham thần điện còn chưa kịp trả cho cổ, giờ Childe bặt vô âm tín, không biết người ta có tính toán tìm lại không...

Morax...đã lâu rồi chưa gặp lại cái bản mặt đáng ghét đó. Cũng không biết hắn có ý định giao Gnosis ra chưa? 


Childe vươn vai ngồi dậy trên chiếc giường gỗ. Cậu hướng mắt ra cửa sổ ngắm nhìn cảng biển. Mấy tuần rồi cậu ngắm mãi chỗ này, riết cũng quen mắt đến nỗi ngày nào dậy là phải ngước ra xem. Nhà trọ cậu thuê tầng cao nhất, ngắm bình minh trên biển rất đẹp, lại còn mát mẻ.

Ngoại thương của cậu quan chấp hành gần như đã bình phục toàn bộ, ngày hôm nay chính là ngày gỡ băng gạc. Cuối cũng cũng thấy lại được bàn tay phải bị bó bột bấy lâu, tâm tình Childe có chút hứng khởi.

Bác sĩ khi tái khám đã nói với cậu rằng ngoại thương sắp khỏi hẳn, nhưng nội thương vẫn phải điều trị thêm. Khi Delusion và di chứng của nó vẫn còn, cộng thêm hôm đó Morax cho cậu một đòn thật sự quá nặng. Nếu người bình thường không có sức chịu đựng thì có khi phổi đã bị ép đến mức nổ tung. Có lẽ phải hơn một tháng mới có thể lấy lại được tình trạng như ban đầu.

Thuốc làm lành xương, giảm đau, bổ sung canxi tái tạo vết gãy trên tay của cậu là loại thuốc tốt. Vậy mới có thể vài tuần tháo bột ra luôn được. Nghe bảo là thuốc đặc chế mang bên Snezhnaya qua, chỉ những người chức trách cao hay gia thế khủng mới mua được. Mà chắc là nữ hoàng phái y sĩ mang sang tận Liyue cho cậu, Signora về nước lâu rồi, đoán không chừng cô ta báo hết tin tức cho nữ hoàng biết. Ngài cũng gửi về cho Childe một bức thư. Nội dung đại khái là Băng thần chấp nhận kế sách của cậu, ngài cũng không trách mắng gì. 'Băng thần sống tình cảm?'


Sau khi tháo bột cảm giác tay trở lại như ban đầu, không còn bí bách khó chịu nnữa. Childe nghĩ thầm cậu cuối cùng cũng được đi đây đi đó đánh nhau vài hiệp với bọn đại bảo đoàn liền mừng như được mùa.

"Đại nhân, đơn thuốc mới của ngài đây. Mặc dù tay đã khỏi nhưng ngài vẫn phải duy trì đều đặn để trị thương."

"Biết rồi biết rồi, ông ra ngoài đi. Mấy cái thuốc men tôi uống suốt gần một tháng rồi, còn lạ lẫm gì nữa. Về tới Snezhnaya nhớ báo với nữ hoàng là tôi khỏe rồi đấy."

"Vâng.."



"Childe? Anh lâu nay không thấy đâu ha?"

Xiangling phục vụ cho quán ăn thấy Childe bước vào bàn ngồi liền tới hỏi.

"Ừm gần đây có hơi bận, còn bị gãy tay nên không đi đâu được. Dạo này làm ăn tốt không em gái?"

"Haha anh lại giở trò đùa. Đương nhiên là vẫn tốt rồi, mà thường thường thấy anh đi chung với Zhongli? sao lại không thấy ngài ấy đâu rồi.."

"Này..đâu phải lúc nào tôi cũng phải dính với Zhongli? bộ bọn tôi thân thiết đến mức đó à?"

"Ừm..theo tôi thấy thì đúng là vậy mà?"

Bình thường toàn là Childe kéo Zhongli đi theo, xem đồ cổ hay ăn uống đều là Childe thấy Zhongli nên 'tiện' nhập hội, không phải thân nhau thì sao làm vậy được?

"Haiz..thế ngài ấy có đến đây ăn không..?" Childe ngáng ngẩm nuốt miếng bánh bột gạo trong đĩa thức ăn trên bàn.

"Dạo gần đây à? Ngài ấy như biệt tăm biệt tích ấy, không thấy đâu cả... Tôi đôi lúc đi hái ớt với vài món về làm đồ ăn có đi ngang qua nhà Zhongli, chỉ thấy tiên sinh chăm cá cảnh với đứng ngắm biển thôi.."

"Hmm...lạ thật, bình thường Zhongli sẽ hay đi dạo ở phố mà..chẳng lẽ vì Vãng Sinh Đường dạo này không thực hiện chiến dịch quảng bá gì mới?"

Childe vuốt cằm suy nghĩ, Xiangling bên cạnh gật gật đầu tán thành.

"Cũng có thể"


"Này này đế quân đang ở Lưu Ly Đình với Thiên quyền Ningguang và Hàng Ma Đại Thánh đấy. Nghe nói là đang bàn chuyện gì đó trọng đại lắm, tôi nói thật là tôi bất ngờ khi Nham vương có thể ngán lại đây lâu vậy đấy. Ngài ấy ở đây mấy tuần liền rồi."

"Không có, tôi nghĩ là chỗ tiên cảnh mà ngài ấy ở quá chán, cho nên ngài ấy mới thị phạm cho dân chúng thấy thần cũng có thể sống một cuộc sống như người thường."

"Ừm nghe cũng hợp lý"

Childe đang ăn miếng súp nóng lại suýt phun cả ra.

'Morax đang ở đây ư?'

Rốt cuộc Nham vương có âm mưu gì mà tận bây giờ vẫn chưa đi khỏi.. Liệu có phải hắn ta tìm được mục đích sống rồi không...

Càng nghĩ Childe càng tò mò, đến bát canh đang ăn dở cũng không thể tập trung ăn tiếp. Đúng là trời đánh tránh bữa ăn. Cậu để lại bàn cho Xiangling rồi đứng dậy luôn, Morax đã tới thì cậu phải đi xem thế nào chứ.

"Xiangling, nhờ cô dọn dẹp giúp ha!"

"Vâng! Đi vui vẻ" Xiangling chạy ra dọn bàn của Childe, thầm thắc mắc 'còn nhiều đồ ăn quá, sao anh ấy không ăn hết rồi hẵng đi?'


Trong Lưu Ly Đình, đúng thật đế quân đang ngồi với Ningguang và Xiao, bên cạnh là thư kí Ganyu.

"Ngài nói ngài muốn từ bỏ thân phận Nham vương sao?"

Ningguang thoáng bàng hoàng, vị lãnh tụ tối cao của Liyue giờ lại muốn từ chức. Thân là một trong những thất tinh làm sao cô không lo được.

"Đế quân, tại sao lại như vậy?" Ganyu đứng sau thắc mắc, đã kí với Morax cái khế ước làm thư kí cho Thất tinh nhưng cô cũng là Bán tiên, thực sự không hiểu vì sao..

"Ta nói thẳng với mọi người là vì ta đã có tính toán riêng...Liyue sẽ sớm không cần đến sự bảo hộ của thần nữa, chuyện này xảy ra cũng chỉ phụ thuộc vào vấn đề thời gian. Bản thân ta cũng già lắm rồi, ta nghĩ mình không còn lưu luyến gì với danh hiệu 'Nham vương' này nữa."

"Tôi không có ý kiến nhưng Đế quân.. Ngài định để cái 'Chức trách' này cho ai?"

Xiao lên tiếng, Morax đáp lời.

"Không ai cả, để cái danh đó chỉ còn ghi trong sử sách đi, người dân Liyue sẽ là người tiếp theo quản lý vùng đất này."

"..."

Ningguang thấy chuyện này cũng hợp lý, đợt Osial náo loạn Liyue cũng một phần do Morax để nó xảy đến, ngài đoán được. Nhưng không phải cứ mỗi lần sóng gió là lại chật vật đến mức làm hỏng cả 'Quần Ngọc Các" như vậy...Cũng phụ thuộc vào trách nhiệm của thất tinh.

"Ngài định công bố cho thần dân biết sao?"

"không, ta muốn thầm lặng rời đi...mà tốt nhất là kì Điển lễ sau ta sẽ chứng minh cho toàn dân nhìn thấy."

"Giả chết?" Xiao nhíu mày, ở cạnh Morax đủ lâu để anh phần nào đoán ra được ý định của ngài.

"Đúng vậy, nhưng thời gian còn dài, hiện tại cứ như vậy đi."

Không ai lên tiếng, dù gì đây cũng là quyết định của Morax. Nói thật ngài đã hơn 6000 tuổi. Làm mãi công việc suốt ngần ấy năm cũng sinh ra nhàm chán. Nhàm chán vì vạn vật vẫn thế, căn bản không có thứ này thì chẳng ảnh hưởng gì đến đời sống con người. Không phải chán vì lười, mà là vì vốn người lãnh đạo tồn tại này bó buộc người ta phụ thuộc vào, không thể tự chủ. Người lãnh đạo lại không muốn thần dân dưới trướng mình như thế.


"Vậy Đế quân, ngài cứ vui vẻ thưởng thức 'kỳ nghỉ' của mình, chúng tôi sẽ không can thiệp gì." Ningguang rời ghế, quay gót cùng với Thư kí Ganyu ra khỏi Lưu Ly Đình.

Xiao cũng không ở lại làm gì, anh chỉ nhìn đế quân một lúc. Tựa như được giải đáp hết khúc mắc liền đứng dậy xin lui. 

Lúc mọi người trong bàn đi hết, Lưu Ly Đình chỉ còn lại mình Đế Quân, ngài mới lên tiếng gọi người trong hư không.

"Không cần phải trốn, ta biết cậu ở đó rồi."

"Quả nhiên trực giác của thần là có khác."

Bóng người cao cao cũng mái tóc đầu cam bước ra khỏi bức bình phong. Môi người thanh niên nở một nụ cười thoáng chút khinh bỉ.

"Bộ cậu không biết nghe lén người khác nói chuyện là mất lịch sự sao, cậu quan chấp hành?"

Childe cười khẩy, rất tự nhiên kéo ghế ngồi xuống bàn ăn của Morax.

"Thế là ngài có ý định từ chức? Vậy Gnosis thì sao? Có mong muốn gì chưa?"

"Ta chưa nghĩ tới vấn đề đó, chẳng phải khi nào ta có sẽ liền nói cho cậu sao? Việc gì phải vội vàng."

"Ngài không vội nhưng tôi thì có, Morax. Sức chịu đựng của tôi có giới hạn."

"Nhưng ta rõ ràng là người được quyền đưa ra yêu cầu?"

Childe khó chịu thở hắt ra, cậu biết ngay hắn sẽ vòng vo mà. Dù sao cũng đúng là trông hắn không có tí dục vọng với thứ gì..

"Hừ, Morax có nhã hứng ha. Hôm nay lại còn uống rượu nữa cơ."

Cậu cầm lấy chai rượu trên tay lắc lắc, rượu này có thể nói là cậu đích thân chuẩn bị cho con rồng kia.

"Nào, thứ này tôi vừa mới kiếm được. Mời ngài uống một ly ha?"

Morax trầm lặng, nhìn vào chai rượu trên tay cậu. Bình gốm sứ trắng, được cầm lấy bằng đôi tay đeo găng đen nổi bật hẳn.

"Sao? không phải ngài sợ tôi bỏ độc vào đâu nhỉ?"

"Không...Chỉ là nếu cậu muốn kiêu khích ta thì cũng đâu cần cất công chuẩn bị chiếc bình cổ như vậy?"

Childe ngạc nhiên nhìn về phía Morax, hắn đoán được ngay đây là chiếc bình cổ? quả nhiên là Nham thần có khác.

"Vậy ngài có uống không?" Childe tiếp tục hỏi.

"Đem nó rót ra đi"

Childe cười cười, xem ra hắn thật sự còn chút coi trọng vị quan chấp hành này. Cậu đi tới cái ghế cạnh Morax, dùng tay mở nắp bình rót ra cái ly trống rồi đưa cho ngài.

"Đây, xin mới đế quân."

Morax nhận lấy ly rượu, một ngụm hết sạch.

"Sao? không có độc đúng chứ."

"Ừm, đúng là không có"

Childe lại tiếp tục cười, cậu đặt ly rượu xuống. Thuận tiện lợi dụng tâm trạng đang thoải mái nói chuyện với vị nham vương kia.

"Ngài biết không, tôi cực kì muốn một đao đâm chết ngài, sau đó moi tim ngài ra lấy Gnosis. Khỏi phải tốn công ở lại nơi này lâu như vậy."

"Ồ, vậy sao" Morax bình thản đưa đũa gắp lấy một miếng củ cái muối đưa lên miệng ăn.

"Tôi từng làm vậy một lần, không thành công. Tôi đã lên kế hoạch làm thế một lần nữa nếu ngài cứ dây dưa kéo dài thời gian."

"Vậy sao?"

"Tỏ ra chút sợ hãi đi chứ..."

Childe quay ngoắt đầu lại nhìn thẳng vào Morax. Lần này cậu cười lớn thành tiếng.

"Hahaha..bây giờ có lẽ là cơ hội thích hợp nhất."

Lại một lần nữa, nhanh như xé gió, Childe hùng hổ dùng tay siết lấy cổ Morax. Xem ra nơi đó có lẽ là nơi mà cậu thích động tới nhất để xé toạt thanh quản con mồi.

 Morax không quan tâm, lại dùng ánh mắt vàng kim nhìn Childe. Ba giây sau ngài thấy một làn hơn nóng hừng hực lên hai bên thái dường. Lúc này Morax như ngộ ra điều gì đó, mang giọng nói lẫn chút nghi hoặc nói với Childe.

"Cậu bỏ gì vào rượu?"

"Thuốc khống chế nguyên tố, nhưng tác dụng phụ của nó có hơi làm người khác khó chịu. Nếu ngài đồng ý thì tôi sẵn sàng đem một mĩ nhân nào đó bầu bạn đêm khuya với ngài."

Childe nhìn ngược lại Morax với ánh mắt sắc lẹm, dẫu cho đồng tử vẫn đục màu xanh cậu tỏa ra sát khí đáng sợ, cậu nở trên môi nụ cười buốt giá.

"Hừ.." Morax hất tay Childe ra. Tim Morax bỗng thịch lên một phát, sau đó cơ thể dâng lên cảm giác nóng. Xem ra tên nhóc này không hề nói đùa. Cậu ta bỏ thuốc không chế nguyên tố vào khiến ngài không động tới năng lực trị liệu nham hay bất kì thứ gì liên quan đến sức mạnh nham. 

"Ngài không nên khinh người như vậy. Con người tuy nhỏ bé nhưng họ có những kế sách làm thần linh cũng phải nhún nhường đấy.."

Morax chống tay lên thành ghế đứng dậy, người ngài như tê cứng, cử động khó khăn, lại như đang phát nhiệt, nóng. Vô cùng nóng. Ngài thở ra những hơi thở nặng nề, sừng trên đầu hơi nhú ra. Mặt căm phẫn nhìn về Childe với ánh mắt chết chóc hơn bao giờ hết.

Childe lại gần Nham thần, dùng tay giữ vai Morax.

"Sao? Ngài tự giao ra đi, hay tôi trực tiếp móc nó ra?"

Childe đang rất đắc ý, nhưng không hiểu sao một khắc sau cậu bị đè ngược vào tường. Bóng người to lớn vững chắc kia lại hít thở một cách nặng nề. Cậu quan chấp hành dùng cả hai tay siết lấy cổ Morax, bấu đến mức làm máu tươi bật ra.

"Ngài hết sức rồi, để tôi lấy Gnosis đi rồi tôi sẽ giải quyết mọi thứ ổn thỏa giúp ngài..."

Childe nhanh tay thọc một đòn vào giữa ngực Morax, bàn tay mang hơi người của chàng trai xứ tuyết cũng không nóng bằng lồng ngực Morax. Childe lần mò trong ngực Nham vương, sự lạ lẫm của dòng máu tươi họ rồng làm cậu như được kích thích. Nắm được thứ cậu muốn liền giật mạnh ra.

"Hóa ra đây là Gnosis" một thứ màu vàng nhỏ bằng ngón tay tỏa sáng trong tay cậu. Morax dường như bị tác động mạnh mà mất đi lá chắn nham khẽ gầm gừ.

Vốn dĩ tính một cước đá Morax ra rồi đào tẩu vì Gnosis đã thuộc về mình. Childe lại bị hai cánh tay kia của ngài giữ lại. Ép chặt cậu vào tường, Gnosis vẫn được cậu giữ chặt bên tay phải.

Máu đỏ tươi chảy từ vết thương trên ngực của Morax chảy dài như dòng suy nghĩ của Childe lúc này. Cậu nghĩ không biết mình có nên tốt bụng một chút để xem như 'đền đáp' cho cái Gnosis này không? 

Nhưng sau đó Morax lại trìu mến nhìn cậu, ánh nhìn thật kì lạ.

"Cậu thật sự còn làm ta đổ chút mồ hôi đấy, lâu rồi ta chưa cảm thấy nguy hiểm như thế này."

"aha..Thật biết đùa. Được rồi, giờ thì khế ước chấm dứt. Morax, hãy đi mà từ từ giải quyết vấn đề của ngài đi. Tôi phải về...!"

Chưa kịp nói gì thêm miệng Childe bị bịt kín lại, da thịt nóng ran của vị thần kia cọ sát lên môi cậu. Lần đầu tiên có cảm giác này làm Childe khựng lại. Mắt trợn tròn vụng về đẩy Morax ra. Thật không ngờ Nham vương lại có loại suy nghĩ này. Nằm ngoài mọi phỏng đoán của cậu...

Điên rồi...





_Thông tin ngoài lề (no confirm)

+Thuốc khống chế nguyên tố: (không có trong game) Đây là loại thuốc Childe dùng bỏ vào rượu của Morax, là thuốc đặc chế từ phương pháp bí truyền, được giữ khá kín và ít người biết tới. Tùy vào loại nguyên tố mà người dùng sở hữu sẽ có những tác dụng khác nhau. 

Phong: làm cho người dùng có cảm giác lâng lâng, choáng váng và mất 1 phần giác quan. Nham: Làm cho người dùng chịu tác động mà có vững như đá cũng khó giữ được (kích thích một loại ham muốn - ở đây là tình dục). Thủy: làm người dùng rơi vào trạng thái tựa như vừa dầm mưa, sốt nhẹ, nhũn người, khó khăn khi dùng sức cử động. Hỏa: làm người dùng rơi vào trạng thái thiêu đốt, thiếu nước nhanh chóng và nóng ran trong thời gian dài. Băng: Làm người dùng buốt lạnh như trong mùa đông, tê cứng, hạ thân nhiệt. Thảo: Riêng thảo sẽ tác động theo mặt tích cực, khiến người ta có cảm giác như ở trong rừng thảo mộc. 

Trên đều là những tác dụng phụ của thuốc khống chế nguyên tố, còn tác dụng chính của tất cả loại thuốc của mọi nguyên tố là làm mất quyền sử dụng vision hệ đó trong 1 khoảng thời gian, dài ngắn tùy thuộc vào liều dùng. Vì vậy Childe dùng nó để Morax không kịp dùng năng lực nham của mình để phản công cũng như trị liệu.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net