Chapter 16: Kẹt trong di tích lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Strange ruins - tàn tích kỳ lạ

Nơi sót lại những dấu ấn lịch sử, những vết tích mà không bao giờ có lời giải. Kỳ lạ, bí ẩn, nguy hiểm là từ ngữ có thể miêu ta được. 



_

Childe đến Inazuma tròn 3 tháng, rốt cuộc vẫn không có tin tức gì từ Scaramouche và Gnosis lôi. Cậu hoàn toàn đã đi hết các trạm thí nghiệm Delusion, đến các tổ đội Fatui nhưng họ cũng không xác định được vị trí của quan chấp hành kia. Tình hình là có lẽ hắn ta không ở đây, trốn sang một nơi khác rồi.

Nhà lữ hành thường xuyên gặp mặt Childe, đơn giản vì còn nhiều việc phải làm ở Inazuma. Aether phải đến đảo sương mù và xóa tan sương phủ trăm năm ở đó, phải làm tan lốc sét ở Inazuma. Cũng không rảnh lắm để quan tâm đến việc khác.

Childe tính rằng, cậu sẽ ở lại đây thêm một tuần nữa, nếu thật sự không có phát hiện gì khác cậu sẽ quay về Snezhnaya. 


Nhưng đúng lúc này lại xuất hiện manh mối.


Lúc đi ngang qua Araumi - khu vực phía bắc đảo Nakamuri Childe cảm thấy nồng độ nguyên tố lôi ở đây cực kì nồng nặc. Tựa như có thể nuốt chửng người ta vậy.

Điều tra xung quanh vị quan chấp hành tìm thấy một số 'thủ vệ' bị hỏng hoặc đã bị tiêu diệt nằm rải rác khá nhiều. Chỗ giống như vậy mà trước đây cậu thấy là nằm ở Liyue. Chính là nhà máy bỏ hoang của tên Dottore. Nhưng hình như hắn không bao giờ nhắc tới việc hắn chạy đến Inazuma và dựng một nhà máy nào tương tự vậy cả. Điều này gây kích thích cực mạnh với trí tò mò của cậu nhóc Childe.

Chập tối, Vị quan chấp hành đi lòng vòng quanh khu di tích mục nát đó. Lúc đi ngang qua một phiến đá hình tròn cậu dừng lại ngắm nghía những hoa văn  được khắc lên.

Không có gì đặc biệt, là bốn con cá chau đầu vào nhau. Nhưng khi nhìn kĩ lại, hình như bốn góc của bốn con cá đó có chừa một chỗ hở. Như kiểu sẽ cần một vật gì đó đặt vào?

Childe lập tức ghi nhớ lại chi tiết này, ngay hôm sau đi tìm người bạn kia ở Inazuma của mình, Aether.



Qua ngày mới, dưới sự nài nỉ khẩn thiết của quan chấp hành Tartaglia, nhà lữ hành đồng ý đi cùng cậu đến khu vực hôm qua.

"Đây, tôi cảm giác phiến đá tròn này che giấu điều gì đó?"

"Theo kinh nghiệm giải đố của tôi, chúng ta phải đi tìm bốn vật đút vừa vào bốn chỗ hở này." Aether suy ngẫm. Rồi quay sang Childe.

"Sao anh không nói với bọn thuộc hạ của anh? Không chừng họ sẽ đi tìm được nó đấy."

"Ở đây không có thuộc hạ của tôi đâu, tốp người tôi mang theo cũng đâu có nhiều? Tôi đến đây như kiểu một thân một mình vậy đấy."

Paimon chép miệng "Chậc..quan chấp hành bây giờ mất giá thật.."

"Được rồi, chúng ta phải tìm như thế nào?"

"Hôm qua tôi đi lòng vòng chỗ này vài lần. Thấy manh mối chỉ có thể rẽ thành hai hướng. Một là hướng Tây, hai là hướng Nam."

"Tại sao anh chắc chắn như thế?"

"Vì kinh nghiệm, và vì tôi thấy nồng độ nguyên tố lôi chĩa về hai hướng đó. Cậu cũng có góc nhìn nguyên tố mà, lôi ra dùng thử đi?"

Aether bật góc nhìn nguyên tố lên, quả nhiên thấy hai hướng nguyên tố lôi như Childe nói.

"Đúng thật, vậy chúng ta chia nhau ra đi."

"Ổn thôi, tôi đi hướng nam, cậu đi hướng tây."

"Tại sao? Hướng tây trông sáng sủa hơn mà, hướng nam sẽ phải đi vào tòa di tích cũ..." Aether thắc mắc, không phải bình thường Childe thích càn quét ma vật sao?

"Vì hướng nam có thể sẽ xuất hiện thủ vệ một mắt. Tôi đi quanh đây xem thử rồi, cũng vì tôi muốn xác nhận ở đây có 'nhà máy bỏ hoang' nào như ở Liyue hay không thôi. Cậu đừng lo."

"Được rồi.."

Aether cùng Paimon đi sang hướng tây, còn Childe tiến vào khu vực di tích sụp đổ kia ở phía Nam.



Thoạt nhìn qua chỗ Childe vào giống như một khu điều khiển nước ngầm, với các cơ quan dẫn điện phức tạp. Trước hết Childe chọn cách dùng cung bắn hỏng hết đi. Bởi vì dưới chân còn nước, dính điện chắc chắn sẽ bị giật.

"Phốc!"

Các cơ quan dẫn điện bị mũi tên nước xé gió của cậu công kích, phát ra mấy tiết 'roẹt roẹt' rồi chập mạch tắt ngủm. Childe yên tâm bước xuống dưới bậc cầu thang, chân lội trong hành lang ngập nước, may sao mực nước cũng chỉ tới mắt cá chân.

Tiến sâu thêm chút nữa, Childe dùng góc nhìn nguyên tố xác định hướng đi của dòng điện lôi, nó dẫn cậu sâu và một căn phòng dưới tầng hầm. Không hiểu sao ở đây lại không ngập nước, mà ở tầng trên lại có nước tràn vào? Điều này hơi khó hiểu.

"Cạch cạch cạch."

Childe cẩn trọng gõ lên tường, ném vài cục đá lên đằng trước. Đi vào những cơ quan ẩn thì thứ nguy hiểm nhất là bẫy, lỡ may đạp trùng nút kích hoạt nào đó xong có chục mũi tên phóng ra từ tứ phía thì chết mất.

Tiến sâu thêm tí, cậu nhìn thấy như mình đã đi vào ngõ cụt. Đằng trước không còn hành lang để đi nữa, mà dấu hiệu nguyên tố cũng mất tăm. Chuyện này chỉ có thể là còn một tầng dưới nữa hoặc cậu đi sai đường rồi.

Childe quay qua quay lại trông thấy hai mảnh dài nhỏ gì đó được khảm trên tường. Trông rất giống với phần lấp đi lỗ hỏng trên bốn con cá ở phiến đá kì lạ kia. Childe mừng thầm, rút hai mảnh vỡ đó ra khỏi bức tường, định trở lại trên mặt đất thì cậu nghe 'ầm' một tiếng, cả hành lang như thể rung chuyển. 

Nước không biết từ đầu đổ ào xuống, lấp đầy hành lang. Mực nước dâng lên tới đầu gối Childe. 

Không phải lúc nãy chỉ có tầng trên ngập nước sao? 

Cậu nhanh chóng chạy ra khỏi hành lang ẩm ướt. Nhưng mỗi bước chạy nước lại càng dâng lên cao, mới đó mà đã gần chạm tới vai cậu, không chạy tiếp được Childe dùng sức bơi về phía cầu thang. Hành lang cậu đi khá dài, có thể nói là đi đến mức chạm luôn tới tầng sâu nhất. Mà lúc nãy không để ý nên giờ bơi lại lên bờ khá khó khăn.

Tầng dưới đã ngập nước, Childe may mắn thoát lên. Tuy nhiên tầng trên nước cũng bắt dầu ngập hơn đầu gối. Cửa di tích lúc nãy cũng không biết sao mà đóng sầm lại, mấy cơ quan dẫn điện bị thứ gì kích thích bật mở lần nữa.

Xui xẻo quá, người cậu vừa ngâm mình trong nước. Điện cảm mất thôi..

Nguồn điện không quá mạnh, may sao vẫn có thể chịu đựng được. Việc quan trọng là tìm cách ra khỏi cái di tích này.



Childe tìm cách đập cửa, bên ngoài lại có tiếng kêu.

"Childe? Childe? Anh ở trong đó phải không?"

Là Aether, chắc cậu ta tìm được hai mảnh khóa kia rồi.

"Ờ là tôi! Cậu có mở được cửa không? Trong này đang ngập nước"

"Tôi đang cố đây, anh phụ một tay phá nó với!"

Bên ngoài hình như Aether đang định phá cho cánh cửa này vỡ nát. Cậu ta nghĩ rằng cánh cửa này dễ mở vậy à??

"Aether! Cậu thử dùng phản ứng nguyên tố xem? Trong này nước đang dâng lên."

Aether cuống cuồng, giờ nhà lữ hành đang dùng nguyên tố nham? làm sao tạo phản ứng gì khác ngoài kết tinh được chứ?

"Childe! Phản ứng không được? Tìm cách khác đi, tôi đang cố phá cửa đây."

"Thật hả trời? Cậu mà không nhanh là tôi bị dìm chết trong này với cả giật điện đấy."

Nếu nguyên tố của Childe là hệ hỏa thì sẽ làm cho chỗ này phát nổ luôn. Buồn thay cậu lại dùng nguyên tố Thủy, Delusion là lôi cũng vô dụng. Cho dù có dùng cả hai đi nữa thì cũng chẳng cái nào có ích.


Cánh cửa giờ đã nhiễm điện, đụng vào là tê.

"Trời ạ? Anh làm cái quái gì trong đó vậy..?" - Aether đang áp sát vào mặt ngoài của cánh cửa cũng có thể cảm nhận được sự tái tê.

Childe chỉ nghe thấy giọng Paimon dường như thét lên qua làn nước, hiện tại cậu đang bơi. Vẫn mò mẫm xung quanh tìm khẽ hở.

Nước ùng ục bên tai, không khí cũng gần như bị dùng hết. Đừng có đùa là Childe sẽ kẹt rồi chết một cách tầm thường như thế này nhé?

"RẦM!"

Cửa dính nguyên tố lôi nông nặc bị một ngòi lửa châm vào đột nhiên phát nổ, các mảnh vỡ của nó sụp xuống cho nước ào hết ra bên ngoài.

"Khụ khụ!"

"Childe? không sao chứ?"

"Khụ khụ..tôi không sao, may đấy. mấy cậu mà trễ một xíu nữa là tôi lìa đời luôn."

"Tôi xin lỗi..tôi tìm mồi lửa lâu quá.." - Cũng may Aether là 'nhà thám hiểm ưu tú', còn nghĩ ra cách châm lửa để tạo phản ứng quá tải.

"Không sao không sao? Mà không biết vì cái gì mà cửa lại đóng kín như vậy nữa, lúc tôi vào nó rõ ràng còn mở."

Childe đứng dậy, người dính toàn nước.

"Nãy giờ trong đó bị giật điện hơi tê nha.."

"Trong đó còn có cả nguồn điện?"

"Ừ, tôi đã cố tình làm hỏng. Thế mà nó vẫn bật lại được. Chắc chắn là nơi này vẫn còn nhiều bí mật."


Bỏ qua mấy chuyện đó, hai người họ đã kiếm về đủ bốn mảnh khóa để đặt vào bốn con cá trên phiến đá kia. 

Sau khi ghép vào xong, vừa khít. Phiến đá không biết mượn lực từ đâu xoay vòng một cái tiếp đó bật ra. Phía dưới còn một cái hố sâu.

Childe ném cục đá vụn xuống, hố sâu đến mức phải tận vài chục giây sau mới nghe tiếng lạch cạch rất nhỏ của cục đá vang lên.

"Xuống đó mà không có phong chi dực là thịt nát xương cũng không nguyên vẹn luôn đấy." Paimon e sợ.

"Cô biết bay mà?" Aether liếc nhìn.

"Biết bay cũng sợ độ cao chứ bộ? Cậu không thấy chim bay cũng không lên quá cao sao? Nguy hiểm lắm."

"Được rồi, chúng ta vẫn phải xuống đó thôi."

Childe trấn an Paimon, rồi ba người cũng bay xuống.


Nồng độ nguyên tố lôi ở đây cực kì nồng nặc, lúc ở trên miệng hố đã cảm nhận được, xuống dưới này còn khủng khiếp hơn.

"Dùng hạt giống anh đào thần bảo vệ đi."

Aether lấy hạt giống lôi mang bên mình ra, một hạt ném cho Childe, Một hạt quăng về phía Paimon.

"Cảm ơn."


Ba người lại tiếp tục tiến sâu vào bên trong. Càng ngày càng tối, Aether thấy cây đèn pin trong tay lúc này của cậu thật hữu dụng biết mấy.

"Ngột ngạt quá đi.." Paimon bịt mũi, sợ hãi nhìn xung quanh. Toàn là mảng không gian tối mịt.

"Đường hầm này sâu quá.." 

Aether tay cầm đen pin rọi sáng, cả ba đi vào với tư thế hết sức đề phòng. Như thể trong bóng đêm kia sẽ có một thứ nguy hiểm bất ngờ xông ra...


"CHILDE!" 

Tiếng la của Paimon bật lên ngay sau khi con quái vật to lớn kia nhào tới chỗ Quan chấp hành đi sau cùng. Aether hốt hoảng chạy đến. Là một con sói ma vật thể nham.

"Aether, tránh ra!"

Nhà lữ hành nhanh chóng né khỏi một đồng bọn khác của bọn sói.

Tổng cộng hai con ma thú thể nham gầm gừ.

"Đáng sợ quá!!" Paimon trốn đi.

quả nhiên không thể tin vào cô nhóc biết bay kia.

Childe rút ra thủy đao, vào tư thế nhìn bọn ma vật.

"Tiếc quá, bọn bây hình như chọn nhầm đối thủ mất rồi."

Nhanh như cắt, Childe lao tới tấn công một con sói. Cậu xẻo ngay vào phần cổ làm con vật rú lên ư ử rồi tức giận cào móng về phía cậu.

Childe né, ngay sau đó chuyển thoắt từ đao sang cung bắn mấy mũi tên về phía con quái.


Aether nhanh chóng ứng cứu với con sói con lại, dùng 'thiên thạch' để hất văng nó cũng như tạo lá chắn kết tinh thủy cho bản thân.

Không ngờ là ở đây lại có mấy con thú hoang đi lạc, sau cũng bọn chúng vẫn không phải đối thủ của cả hai nên bị tiêu diệt nhanh chóng.

"Ghê quá, tôi sợ quá rồi..chúng ta trở lên lại đi.."

"Paimon..đi xa thế này mà còn bảo quay lại thì đâu phải nhà thám hiểm ưu tú?"

"Tôi cảm giác trong kia còn rất nhiều bí ẩn. Không thể bỏ giữa chừng được. Mới chỉ là bọn chó săn cỏ rác thôi."

Hai con người kiêu ngạo, một Paimon sợ hãi. Dù sao cô nhóc cũng không phải người giao chiến, không cản được hai trái tim ý trí kia.


Ba người họ lại tiếp tục đi sâu một đoạn dài, vì đèn pin trải qua thời gian lâu kèm theo việc Aether không sạc nó thường xuyên nên có dấu hiệu chập chờn.

Childe nhìn nó, ái ngại - "này, cái đèn của cậu ổn không thế?" 

"Không sao, vẫn còn trụ được tầm 2,3 tiếng nữa. yên tâm tôi là chủ của nó nên biết mà, dở chứng chớp nháy tí thôi."

"Được được.."


Sau khi vào một không gian khác hẳn cái lối đi tối mù kia, bọn họ cũng dừng lại điều tra xung quanh. Nhìn vào gạch lát dưới đất hay trên tường đều giống với mấy di tích cũ kĩ. Tuy nhiên Aether lại trông có chút quen mắt.

"Mấy loại gạch đá này...từng thấy qua ở đâu đó rồi.."

Childe sờ sờ lên mấy bức tường "Là loại đá dưới vực đá sâu đấy."

"Sao anh biết?"

"Tôi từng có dịp đi tới đó một lần, cái này theo như tôi thấy giống với loại lát lên trong tòa thành đảo ngược."

"???"

"Tôi nghĩ nó có liên quan tới nhau, tuy nhiên cũng ít thôi. Bởi vì vực đá sâu ở Liyue cách Inazuma xa như vậy."

"Ừm..nghe cũng có lý."


Hai người dò la xung quanh tường, chẳng có động tĩnh gì bất thường cả. Tiếp tục lần vào cho tới khi thấy một cánh cửa bị khóa. Cánh cửa cao dài, lát loại đá cũng loại với mấy bức tường kia. Nhưng khi Childe đập vào lại không nghe thấy tiếng, có nghĩa là cánh cửa rất dày, cần phải có một thứ gì đó để mở. Quay sang bên phải và trái cửa, trùng hợp có hai ổ khóa để tra chìa khóa vào.

"Cổng này cần chìa khóa? Kiếm ở đâu..?" Aether sờ sờ vào ổ khóa bên trái gần chỗ đứng, cái kiểu khóa này nhà lữ hành đã gặp khá nhiều rồi, chìa của nó sẽ rớt hoặc bị giấu ở đâu đó.

"Tôi biết chúng ta có cùng suy nghĩ, và tôi nghĩ là tôi không biết.."

Paimon trêu chọc "Xì...thế mà cũng đòi chung suy nghĩ với Aether..."

Aether dường như cứu nguy Childe "Không..tôi cũng không biết thật..."

Childe "...."

Paimon cáu kỉnh, riêng với mấy trò giải đó thì cô bé là số một nhé. Bản thân là người dẫn đường cho nhà lữ hành rất lâu, kinh nghiệm đầy mình. Mấy cái việc này suy đoán chút là ra, chỉ là Paimon không giỏi đánh nhau lắm thôi.

Paimon làm điệu bộ như thám tử lừng danh, suy ngẫm "theo tôi thấy thì chìa khóa có lẽ sẽ được giấu đâu đó trên tường, hoặc trên trần nhà."

Aether không hiểu "Tại sao lại chắc chắn như thế?"

"Xậu ngốc quá, làm người dẫn đường cho cậu bao lâu rồi mà giải đố vẫn không khá hơn được. Kí hiệu trên cánh cửa y như hai hình mũi tên, một hướng lên một lại chỉ xuống đất vậy. khi nãy chúng ta thăm dò kĩ rồi, dưới đất không có thứ gì vậy chắc chắn là ở trên nóc thôi." Paimon chỉ tay lên trần, trên đó đúng thật vẫn có lát cùng loại gạch.

"Ừm ừm..nghe hợp lý phết"

"Vậy được rồi Aether, tôi hay cậu leo lên đó được?" Childe thắc mắc.

"Cao lắm. Làm sao mà leo nổi. Tôi có bình bắt gió ở đây, lợi dụng nó dùng phong chi dực bay lên đi."

"Được"

Aether mở bình bắt gió, do lợi thế chiều cao của Childe nên cậu sẽ lên đó tìm chìa khóa.

Childe vừa cảm nhận được luồng gió thổi dưới chân liền bung cánh bay lên, may mà cao nên vẫn với được tới trần nhà. Aether ở dưới hô lớn.

"Nhanh nhanh xíu, bình bắt gió chỉ có hai cái thôi! Anh mà chậm là té bể đầu đấy!"

'Biết rồi người bạn lữ hành ạ..'

Childe nghe theo lời Aether, lập tức vừa bay vừa lần mò. Lần một hồi tìm được một gác mái ẩn? Nghe hơi lạ bởi vì ít khi di tích cổ lại có gác mái lắm. Cậu thò tay lên đó, vừa vặn kéo ra một cái hộp. lúc này gió cũng dần yếu do bình bắt gió bắt đầu hết tác dụng. Childe ôm cái hộp rồi hạ cánh theo luồng gió.

An toàn rồi.

"Tìm thấy thứ gì trên đó vậy?"

"Một chiếc hộp. tôi không biết bên trong là thứ gì nữa, vừa sờ thấy là lấy xuống luôn rồi.."

"Mở ra xem sao" Paimon chen đầu vào nhìn cái hộp dưới đất.

Hộp làm bằng gỗ, không có khóa, dễ dàng mở ra trong một nốt nhạc. Tuy nhiên thứ nằm bên trong lại hơi bốc mùi, là mùi bụi.

Aether bịt mũi.

Childe xua không khí "Khụ khụ! Thứ gì bụi mù mịt vậy."

Paimon cứ thấy sai sai, cô bé kéo Aether ra khỏi hộp, không để nhà lữ hành hít thứ khí đó vào.

"Childe! Bịt mũi lại rồi tránh xa ra, anh hít vào là có nguy cơ tèo luôn đấy. Đây hình như không phải bụi không đâu!"

Childe nghe thấy, ngay tức khắc lùi ra xa. Nhưng quá bất ngờ, hít thì cũng lỡ hít vào một chút rồi..

"Sao thế Paimon? Vì sao lại bảo tôi tránh xa? Cô biết thứ gì trong hộp đó à?"

Aether trả lời thay "Tôi không biết thứ đó là gì, nhưng thấy hơi giống với mất loại thuốc mê, tốt nhất đừng hít. Để tôi dùng đồ khử không khí hút nó đi.."

Aether lôi ra một cỗ máy lạ hoắc, quạt ù ù hút khí kì lạ đó vào. Máy hút bụi từ chế của nhà lữ hành cuối cùng cũng có đất dụng võ.


Sau khi đám bụi biến mất, trong hộp lộ ra hai chiếc chìa khóa.

Paimon mừng rỡ "Hình như đúng là cái này rồi, mau mở cửa đi!"

Childe cùng Aether mỗi người một chìa, đi tới cạnh ổ khóa rồi tra chìa vào.

Cánh cửa nhận được tín hiệu ngay lập tức bật mở. Quả nhiên cửa rất dày, nặng nề kéo sang hai bên, một làn khí lạnh thấu ùa ra làm ai đứng trước cửa cũng phải run rẩy...

Childe lại cảm thấy quen thuộc, một cảm giác mà lâu rồi cậu không đụng tới, sắp quên mất tiêu.

Ở trong hiện lên khung cảnh trống vắng nhưng lại lạnh lẽo như sắt thép. Lạ kì thật.

Paimon dùng tay xoa xoa rồi bịt tai "Phù..sao lạnh quá vậy? Cảm giác tôi đang ở đỉnh Long Tích Tuyết Sơn ấy!"

Childe thoáng rùng mình, nhưng ngay sau đó lại ổn định bình thường "Chưa lạnh bằng Snezhnaya đâu.."

Aether lôi ra bình giữ nhiệt ném cho Paimon "Chúng ta từ hồi đến Long Tích còn giữ lại đúng một cái bình phát nhiệt, Paimon cầm lấy để bọn tôi sưởi ấm đi."

"Được được, tôi cầm giúp hai người."


Bên trong vẫn có gì đó không đúng lắm? Đột nhiên lại lạnh ngắc như vậy thì cũng quá lạ rồi.

Ba người không đứng lại trước cửa nữa, tiếp tục tiến vào.

"GRUA!!"

"Tránh đi Aether! Hilichurl kìa!!" paimon hét lớn làm Aether giật mình rồi vung kiếm lại, là một con hilichurl hung dữ. Tuy nhiên nó khá bé và dễ dàng bị lưỡi kiếm của Aether xiên chết.

"Bọn rác rưởi này ở đâu chui ra vậy?" 

Childe đề cao cảnh giác hơn, nãy đến giờ hai người đã gặp nhiều nguy hiểm rồi, không được buông lỏng.

Cả ba tiếp tục tiến lên đi thêm chút nữa thì bỗng có tiếng 'RẦM' lớn. Cửa đằng sau không biết vì sao đột nhiên đóng lại. Childe cố hết sức chạy đến nhưng vẫn không kịp. Tất cả bị nhốt hết vào trong không gian kín tối thui.

Paimon lại bàng hoàng "Chuyện kì quái gì thế??!"

"Chúng ta kẹt trong này rồi..phải đi tiếp tìm đường thôi..." Childe tạm mất phương hướng, đảo mặt tứ phía đầy cảnh giác.

"Này Childe? Anh lôi chúng tôi theo làm gì? Giờ bị nhốt chung với anh rồi đó! Ai biết có thoát ra ngoài thưởng thức cuộc sống tiếp được không chứ??" 

"Được rồi Paimon.." Aether an ủi "a ngoài chúng ta sẽ về Liyue ăn túi thập cẩm phỉ ngọc..chịu khổ rồi"

"Huhuh! Tôi mà không ăn được là anh phải bồi thường đấy tên quan chấp hành!"

Childe hơi đổ mồ hôi, lớn thế này mà vẫn phải dỗ con nít..

"Về được là đền hết cho Paimon... tôi sẽ đãi cô ăn cho no mà.."

"Hứa đấy.."

"..."






_Thông tin ngoài lề: (no confirm)

Araumi: Khu vực có trong game, tôi lấy ý tưởng từ đây vì nó là nơi khá đáng sợ lúc mới đến Inazuma (chắc chắn là không bằng mấy cái đảo khác của Inazuma). Lúc đi ngang qua đó tôi thường thấy mấy con cần cẩu di tích với thủ vệ, và cả động cơ gì đó. Túm cái quần lại thì đây là khu vực sẽ bị tôi bịa khá nhiều, và đương nhiên bịa thì không có tí liên quan tới cốt truyện game nhé.

Bên lề:

Đêm 30 ngồi thức, tôi đang rấttttt cố gắng hoàn thành xong một cái ngoại truyện (để tặng mọi người xem như quà chúc mừng năm mới). Thế nên có thể là sớm nhất vào tối này hoặc ngày mai tôi sẽ up một chapter nữa nhé:))

Tôi bứng  được Alhaitham về nhà rồi! Ổng hề vc khi mà biểu cảm chỉ có mỗi 'mặc định', 'suy ngẫm', 'nghiêm túc'. Ổng chả cười bao giờ nhưng tôi lại soi được Haitham có nhếch nhẹ mép lúc cầm chùm chìa khóa (hoạt ảnh rảnh rỗi). Không hiểu sao cơ mà thấy nết ổng ngộ vải:))))

Alhaitham mới lv60 nên Zhonlee và những người bạn gánh còng lưng:))) Lối đánh cũng vui phết.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net