Chapter 21: Thử hỏi thế gian Zhongli đang nghĩ gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi bất cẩn gần gũi với một ai đó, có khi bản thân sẽ nảy sinh những loại tình cảm kỳ lạ. Chẳng hạn như là 'thích'?






Hơn hai tháng sau, tết Nguyên Tiêu cũng sắp sửa đến. Dịp Nguyên Đán vẫn đang kéo dài, khó mà tin được trải qua hơn ngần ấy thời gian thì lễ hội năm nay vận nhộn nhịp như vậy, có khi còn hơn gấp bội lần.

Zhongli trang trí đón tết cũng khá đơn giản, đặt thêm vài chậu quất chưng trong nhà. Trước cửa bày thêm cặp lồng đèn đỏ. Tết cũng không có quá nhiều người đến thăm nhà Zhongli, chủ yếu là ngài đi tới nhà người ta thôi. Zhongli năm nay đang tập làm mứt ngọt. Tiên sinh không thích ăn nhiều, chẳng qua là làm cho khuây khỏa, già rồi chăm cá mãi cũng không còn mới mẻ.

Zhongli làm mấy lần đầu còn hơi khét vì chưa canh chừng được lửa, nhưng vài lần sau mãi cũng thành quen. Nhìn khay mứt thập cẩm đẹp mắt đặt trên bàn, Zhongli cảm nhận được một tí sự tự hào về bản thân. Trước đây chẳng bao giờ phải động tay làm mấy món này.


Zhongli nếm thử thành phẩm của mình, không tệ. Tiên sinh không thích ăn quá ngọt, cho đường vừa tay nên mứt con giữ được vị vốn có của các loại quả khô.

"Childe...cậu muốn ăn không?"

Zhongli hỏi người trên giường nhưng lại không có tiếng trả lời.

À.. Cậu ấy chắc chắn muốn ăn rồi.

Zhongli đưa miếng mứt quýt trong tay lên ngậm vào miệng.

Ngọt, nhưng cũng chua quá.


Childe bất tỉnh là chuyện hàng ngày, hàng tuần, hàng tháng mà Zhongli phải biết. Đương nhiên ai chăm người bệnh mà chẳng muốn người ta chóng khỏi. Ngài cũng vậy, nhưng mong quá cũng không được. Childe vốn giữ được tính mạng là một điều may mắn rồi, còn chịu dậy gặp Zhongli hay không là dựa vào mong muốn của cậu ấy.


Hôm nay mấy đứa trẻ hoạt bát kéo hết đến nhà Zhongli chơi.

"Chào tiên sinh!" Vẫn là giọng nói quen thuộc đó. Xiangling mở cửa đầu tiên.

"Chào, cô đến chơi sao?"

"Tôi còn dẫn cả mấy đứa bạn tới, hôm nay tới ở ké nhà ngài luôn!"

Zhongli nhìn ra ngoài cửa, có một cậu nhóc tóc mái chéo xanh. Người này Zhongli biết, thường xuyên xuất hiện ở Vạn Văn Tập. Thiếu gia cũng như đồ đệ ưu tú của phái cổ hoa, Xingqiu.

Cạnh bên là một cậu thanh niên khác, có điều đang bận ăn kem. Bên cạnh nữa là Xinyan, nghệ sĩ nhạc rock khá nổi tiếng, cách biểu diễn rất mới lạ. Zhongli đã có dịp chiêm ngưỡng tài nghệ của Xinyan rồi, đúng thật như lời đồn.

"Vậy được, mọi người vào trong nhà đi." Tết có người đến chơi cũng xem như rước chút lộc may mắn.


Xingqiu chú ý đến mấy kệ sách của Zhongli, cậu ta hào hứng. "Tiên sinh, thì ra ngài có sở thích tuyệt vời như vậy. Hôm nay đến đây đúng là không sai, học hỏi học hỏi."

"Quá khen."

Xingqiu lao đầu vào đống sách, có 'Truyền thuyết về các vị tiên nhân', có 'Hộ pháp dạ xoa', còn có cả '101 điều cần biết khi đến Liyue'. Bên cạnh còn có thêm 'Lịch sử các môn phái võ thuật'. Quá nhiều sách! Quá nhiều thứ thú vị.

Chongyun lại gần đứng cạnh Xingqiu "Này.. cậu lịch sự chút đi, đây là nhà người ta chứ có phải Vạn Văn Tập của cậu đâu..."

"Mặc kệ, Chongqyun không thấy đống sách này quá đỉnh à. Toàn mấy cái phổ cập cơ bản nhưng cực hiếm. Lên đời rồi hahaha!"

Chongyun bất lực "..."


Xiangling và Xinyan ngồi lại với Zhongli. Đập ngay vào mắt cô đầu bếp Xiangling là khay mứt quả khô trên bàn. 

"Ưm!!! ngon quá, ngài mua ở đâu đấy Zhongli?" 

"Là tôi tự làm, mấy lần đầu có hơi khét nhưng bù lại lần này tạm ổn."

"Ổn gì chứ? Quá ngon luôn á! Ngài có khiếu nấu ăn lắm luôn, Vạn Dân Đường đang tuyển đầu bếp. Nếu không chê thì đi không tiên sinh? Tới ứng cử vài ngày." Xiangling cảm thán, cái này gọi là người cực kì khiêm tốn.

"Thứ lỗi cho tôi.. tôi không rảnh lắm. Cô nên mời một người khác tay nghề chắc hơn, như là nhà lữ hành?"

"Thôi được rồi bà ơi. Cứ làm như vậy người ta khó xử lắm." Xinyan nhắc nhở cô đầu bếp.

Sau đó lại hỏi Zhongli "Ngài sống yên tĩnh quá, tết rồi phải thêm chút nhạc cho rộn ràng chứ." Cô lôi cây đàn ra lại bị  Xiangling cản lại "Ê ê đừng có làm ồn, tôi biết bà đánh hay nhưng mà ở đây thì cấm. Nhà Zhongli yên tĩnh mới hợp, huống chi ngài ấy còn đang chăm người ốm. Lỡ ồn quá người ta sốt huyết tèo luôn thì sao?"

Xinyan nghe thế cũng thôi "À ừm..thế thì thôi."

Nhưng cô nàng mê rock lại phát hiện ra đièu gì đó khác. "Cơ mà Zhongli còn sống chung với ai à?"

Zhongli "..."


Xingqiu nghe loáng thoáng được thứ gì hay ho, bản tính tò mò lại nổi lên "Hả? Zhongli tiên sinh cưới vợ à?"

Xiangling nghe thế lại ôm đầu, Zhongli cũng ngại giải thích.

"Này mấy cậu, chuyện đời tư của người ta thì đừng có sí vào chứ? Mất lịch sự lắm."

"Gì chứ Xiangling? thì ra thông tin của cậu biết là lén lút? Thảo nào không bao giờ chia sẽ cho tôi. Nói đi, cậu biết được gì rồi?"  

"Im đi Chongyun, tôi nhét ớt tuyệt vân vào mồm cậu giờ!"

Xingqiu lên tiếng bất bình "Nhớ không hả Xiangling? Một ngày làm anh em, cả đời làm bằng hữu, có chết cũng không được quên đồng đồi. Có thông tin mà im lịt là sao? Giờ còn tính hù dọa tụi tui nữa."

Xiangling phản kháng "Ai gia! Đó là chuyện riêng của Tiên sinh mà, đổ hết lên đầu tôi thế hả? Tôi cũng có biết gì đâu..."


Zhongli nghĩ nếu mình không ngăn đám nhỏ kia lại, nhà của ngài sẽ bị phá tan tành bởi sự ồn ào mất. Bởi vậy nên Zhongli liền tới giải vây giúp cô đầu bếp kia.

"Được rồi được rồi. Đó không phải là vợ tôi gì cả, tôi không có ý định kết hôn. Chẳng qua chỉ là cho cậu ấy ở nhờ thôi. Bây giờ cậu ấy cũng không tự về được."

Xinyan "'Cậu ấy'? Ra là đàn ông con trai à? Bằng hữu chăng?"

Xingqiu "Hay là....."

Xiangling "Đừng có đoán mò..."

Zhongli "Khụ..là Childe, cựu quan chấp hành Fatui. Các cậu có thể đừng cãi nhau được không? Tôi già rồi, tôi đau đầu."

Xingqiu "Cái gì?? Là quan chấp hành bị thất tinh cắt đứt quan hệ đó á?"

Chonguyn "anh ta là thủ phạm của trận đại hồng thủy Osial sống dậy. Bị cắt đứt quan hệ chưa là gì đâu. Thiên nham quân bây giờ thấy Fatui sẽ bắt sống hết."

Zhongli "..."


Xingqiu quay sang suy luận "Đúng thật là hồi quan chấp hành đó mới tới Liyue quan hệ của hai người tốt thật. Nhưng mà anh ta cũng vẫn là người của Fatui mà, tiên sinh không có chút ghét bỏ người này sao? Anh ta đã náo loạn Liyue và khiến thất tinh phải xây lại một cái Quần Ngọc Các đấy.."

Zhongli đưa ra câu trả lời hợp lý "Đây dù sao cũng là chuyện riêng của tôi, bây giờ tôi chỉ muốn nói rằng cậu ấy không còn là quan chấp hành nữa. Cậu ấy đang sống dưới danh nghĩa một người dân bình thường. Cho dù trước đó cậu ấy có đại náo Liyue, việc này cũng không hoàn toàn là đến từ một phía Fatui."

Xinyan "Ý ngài là còn có bên thứ ba can thiệp sao?"

Zhongli "Nếu mọi người tin lời tôi thì đúng là vậy đấy."

Trận chiến với Osial kết thúc lâu rồi, thất tinh hiện tại cũng không còn truy cứu. Nhưng nếu thật  sự còn bên thứ ba thì đáng lẽ họ phải công bố rồi chứ?

Chongyun "Được rồi.. mọi người tới đây đâu phải để bàn chuyện, chúng ta tới đây mừng năm mới mà? đừng có làm Zhongli phải khó xử nữa."

Xiangling đồng tình "Đúng đấy!"


"Thế anh quan chấp hành đó đâu?" Xinyan lúc này mới để ý, nếu là Childe thì không thể im lìm từ nãy đến giờ được.

"Cậu ấy đang bất tỉnh" Zhongli trả lời, mọi người sau khi nghe xong ai cũng đều hỏi chấm.

"Hả? Gì cơ...bất tỉnh vì ốm hả? Anh ta khỏe như trâu mà..?" Xingqiu tưởng mình nghe lầm.

Xiangling giải thích "Anh ấy hay ngủ vậy lắm, có đợt tôi tới đây tìm Zhongli thì thấy anh ấy ngủ mê man trên giường. Mặc dù không được nói chuyện nhưng chắc ốm nặng lắm."

Chongyun liếm kem "Mình bị nhiễm phong hàn cũng chưa tới mức bất tỉnh mê sảng đâu, chắc chấn thương gì đó..."

Zhongli "Không phải.. là cậu ấy mất ý thức, không biết bao lâu mới tỉnh lại."

Xingqiu trố mắt ra "Mất ý thức?". Chonguyn nghe tới đây sốc đến trố mắt mũi ra nhìn, tốc độ ăn kem tăng vọt.

"Ngài đùa hả Zhongli?"

"Tôi không đùa, cậu ấy thực sự mất ý thức từ lúc tôi đưa cậu ấy về đây. Mọi người không phải lo lắng, tôi cũng đang trị thương giúp cậu ấy."

Xingqiu "Hiện tượng lạ, đúng là hiện tượng lạ...."

Xingqiu tính hỏi thêm về việc mất ý thức không tỉnh lại này. Đây vốn là một căn bệnh khá hiếm, chỉ nghe loáng thoáng là người bệnh sẽ sống thực vật, không thể điều khiến các hoạt động có ý thức. Còn lại thì nguyên nhân là một dấu hỏi. Xiangling lại lên tiếng trước 

"Được rồi tiên sinh, quấy rầy ngài thế đủ rồi. Tôi không thể để mấy tên chưa thành niên này làm phiền ngài được. Chúc tiên sinh năm mới vui vẻ ha! Bọn tôi xin phép ra về!~" Xiangling kéo Xingqiu và Xinyan đi cùng Chonguyn từ biệt căn nhà gỗ.


Trời hiện tại buông xuống màn đêm đen, Zhongli nghĩ mình phải chuẩn bị nước lau người cho Childe thôi, ngài đứng lên rồi đi vào phòng tắm.



Ngày cuối cùng của tết Nguyên tiêu, các lễ hội cũng sắp sửa kết thúc. Giá mà cậu nhóc kia có thể tỉnh lại và tận hưởng hết hôm nay cùng với ngài... Ngày hội truyền thống ở Liyue.

Hôm nay Childe có lịch trị liệu bằng nguyên tố nham. Zhongli đóng kín cửa chuẩn bị giúp cậu, trị liệu nham là cách mà rồng dùng sức mạnh nguyên tố của mình - cụ thể ở đây là nguyên tố nham chữa trị chấn thương bên trong cho người bệnh. Zhongli trước kia khi còn sống trong núi dưới hình hài một con rồng, khi bị thương sẽ phát động trị liệu nham. Đây là một đặc quyền của ngài.

Childe đã trải qua hơn chục lần trị liệu này rồi, định kì 4 ngày dùng một lần. Cách thực hiện rất đơn giản, Zhongli chỉ cần ôm Childe từ sau lưng rồi cho phép nguyên tố nham thâm nhập vào người Childe. Ngồi như vậy khoảng 2 tiếng, vì thời gian dài mà khi trị liệu sẽ ra mồ hôi rất nhiều cho nên Zhongli thường đóng cửa chính, mở cửa sổ cạnh giường ra.

Một số lần khác Zhongli sẽ trị liệu trong bồn tắm, bởi vì bán khỏa thân sẽ giúp năng lực hoạt động mạnh hơn. Thường thì khi bắt đầu ngài sẽ cởi hết áo ngoài của hai người ra. Dù sao thân thể của nhau cũng đã từng thấy rồi, không việc gì phải ngại hay kiêng nể.


Zhongli ôm Childe trong lòng, cậu vẫn nhắm chặt mắt.

"Childe..." Zhongli đặt cằm vào hõm cổ của cậu, rõ ràng là người này mạnh mẽ như vậy. Nhưng tại sao ý thức không chịu trở lại? Cũng một thời gian rất dài rồi chưa thấy tình trạng bệnh tiến triển. 

Zhongli hít sâu, Childe có một mùi hương rất đặc biệt. Không phải từ sữa tắm, không phải là mùi trong nhà Zhongli (trầm hương). Mà là một mùi hương mang đến cho người ta cảm giác lạnh lẽo. 

Đời người có ai mô tả chính xác được mùi cơ thể của người khác chứ.

"Childe....không hiểu sao tôi nhớ giọng nói của cậu quá.."

Zhongli ôm người kia, thi triển trị liệu. Hai người nhiễm nguyên tố nham, người đều hơi sáng lên ánh vàng.


.

..

'Lừa tôi như vậy có vui không?'

Đương nhiên là không. Tôi không thể vui được khi xem cậu như một quân cờ, tuy nhiên vì đại cuộc làm chính mà không thể không nói dối cậu được.

.

'Giao Gnosis ra, tôi với ngài sẽ không còn gì nữa..'

Tự nhiên nghe cậu này lại không muốn nhanh chóng giao lại Gnosis cho băng thần..Chúng ta liệu có thể tiếp tục có mặt trong cuộc đời của nhau?

.

'Zhongli..anh già rồi mà sao không lấy vợ đi?'

Trước đây tôi từng nghĩ tới chuyện đó...nhưng mà cuối cùng vẫn không tìm được ai hợp tính. Ngày còn trẻ tôi đã từng thích vài người, nhưng mà giờ già rồi cũng không còn cái mong muốn có bạn đời...

.

'Tạm biệt..tiếc là cuối cùng chưa thể làm được vài việc mà tôi định thực hiện...'

Cậu sẽ không chết.. Tôi không cho phép việc đó xảy ra.. Childe? Mở mắt ra trả lời tôi đi...


.

"Childe cậu ngốc quá...nếu tôi đến muộn thì cậu thực sự mất mạng rồi..." Zhongli trách cậu, nhưng thân thể vẫn bấc giác ôm lấy người con trai tóc đỏ hung.

'Đây là lần đầu tiên sau mấy ngàn năm tôi mới thấy sợ hãi....'

.

..

'Thế thì tôi với ngài rốt cuộc còn nợ nhau thứ gì?'

Nợ? là tôi nợ cậu..là tôi nợ cậu...



Zhongli lại ôm chặt Childe hơn làm cậu khẽ nhăn mặt..

"Chuyện gì vậy...?"


Qua một thời gian rất lâu rồi Zhongli chưa nghe lại giọng nói đó. Giọng nói thân thiết một cách cuốn hút, cái giọng nói pha loại âm mũi đặc trưng. Không kém sự trêu ngươi, mà cũng không kém phần tươi trẻ...

"Childe.."

Cơ thể hai người lại sáng mạnh thêm lần nữa, sức mạnh nham dường như cũng biến mất sau lần tỏa hết công suất đó.

"Gì vậy..?" Childe dụi mắt, người cưỡng ép muốn vùng ra khỏi vòng tay của Zhongli.

"Childe..." Zhongli chỉ thì thầm, càng ngày càng siết chặt người cậu hơn.

"Thả tôi ra...." Childe quay lại để nhìn mặt người nãy giờ ôm cậu, tính cho một đấm.. "Morax..?"

"Childe...cậu tỉnh rồi..."

"Morax? Tại sao tôi lại ở đây! Ngài mau tránh ra coi!" Childe hất mạnh tay Zhongli ra sau đó lùi về góc giường. Lấy gối dài phòng thủ "Ngài tính làm gì nữa? Đấm nhau à?"

"không... Childe, cậu mới tỉnh lại thôi, cẩn thận."

Quả nhiên Childe sau khi bất tỉnh quá lâu chân tay có hơi vụng về, người chưa kịp thích nghi với môi trường thì đã đột ngột nhảy dựng dậy làm cậu mất thăng bằng, nhưng vẫn kịp chống tay để không ngã.

"Morax? tôi tưởng chúng ta chấm dứt rồi? Ngài tìm tôi ngoài đánh nhau ra thì còn lý do gì? Tại sao tôi lại ở đây?"

Zhongli nhìn Childe mặt không biểu tình "Là tôi đưa cậu về đây.. Cậu đã bị thương rất nặng.."

"Haha? Cho dù tôi có chết cũng chưa cần ngài quan tâm đâu cựu nham vương. Sao ngài không thể bớt xía vào chuyện của người khác nhỉ?"

Zhongli không phản bác lại được.

"À? còn nguyên nhân gì nữa không? hay ngài vẫn còn muốn xem tôi như một quân cờ? Ngài chưa chán việc tra tấn tinh thần tôi à. Tránh ra, tôi phải về Snezhnaya."

Childe đứng lên, mặc dù thái độ rất kiên quyết nhưng cơ thể cậu vẫn đang biểu tình. Vừa mới kết thúc trị liệu nên trên trán cậu rịn ra một lớp mồ hôi nóng ẩm.

"Childe...cậu đã bất tỉnh hơn 5 tháng rồi. Băng thần đã cho rằng cậu hi sinh và cắt đi chức vụ quan chấp hành của cậu.."

'5 tháng..??'

Năm tháng đúng thật là rất dài.. Nhưng gượm đã..? Chuyện này là sao?

"Cái gì...?"

"Tôi nói thật. Hiện tại là ngày cuối cùng của Tết Nguyên Tiêu, cuối tháng 2"

"Chuyện gì vậy..."

Childe choáng váng.. Nếu xét những sự việc xảy ra lúc cậu mất ý thức.. Cậu chỉ nhớ được mỗi việc mình mắc kẹt trong nơi thần bí nào đó. Sau đó ngã xuống vách núi, lúc tiếp đất cậu vẫn còn thoi thóp. Chỉ thấy được bầu trời hoàng hôn rất đẹp, Childe tưởng mình bị ảo giác. Sau đó lại có một bóng người vội vàng chạy tới gọi tên cậu. 

Rồi Childe hoàn toàn không phản ứng được nữa, ý thức mất sạch, xem như đã chết.


Nhưng hôm nay dường như có cái gì đó đứt đoạn được nối lại, lúc Childe tỉnh dậy cậu cảm thấy xung quanh trắng xóa. Các giác quan trên cơ thể cậu hoạt động lại, Childe có thể cảm nhận hơi ấm bao bọc cơ thể mình....

Chuyện quái quỷ gì vậy? Không phải là cậu đã chết rồi sao?

"Tôi chết rồi mà? tại sao tôi lại nhìn thấy ngài? Tại sao tôi vẫn cảm giác được mọi thứ thế này?"

"Không đâu Childe, cậu vẫn sống. Hiện tại cậu vẫn còn sống, vẫn có thể đứng lên được như trước kia..."

"Morax... Tôi cần một lời giải thích cho tất cả chuyện này... Morax..tại sao tôi vẫn sống?"





_Thông tin ngoài lề: (no confirm)

Đặc điểm của trị liệu bằng nguyên tố (nham): Loại trị liệu này có hiệu quả rất cao với chính bản thân người sử dụng, tuy nhiên cũng không thể tùy tiện. Khi dùng trên một người ngoài (khác bản thân), người phát động trị liệu sẽ hao tốn năng lượng nguyên tố lớn hơn, đồng nghĩa với việc phải dùng nhiều sức lực hơn. Và dĩ nhiên, trị liệu nguyên tố cho một người khác không được khuyến khích. Trừ khi đó là một người rất quan trọng với bản thân người thực hiện trị liệu.


Bên lề:

Oops, nói thật thì tôi sắp thi rồi, mà kết quả học tập giờ quá kém, tôi không biết phải làm sao nữa ಥ_ಥ

Hơn một tuần không vào game rồi, thứ nhất là vì nết lười đợi load (mặc dù load nhanh vkl) và thứ hai là tôi đang cai để tránh nghiện. Túm cái quần lại là bình thường tôi đăng truyện cách tầm 4 ngày hoặc sớm hơn thì bây giờ sẽ không có được đều đặn kiểu đó nữa. Có thể là sẽ lâu hơn tâm 7- 8 ngày. Rất xin lỗi vì sự bất tiện này, cũng tại nết lười của tôi:((( 

Tôi sẽ cố gắng để không lười nữa, vừa ôn thì vừa viết fic thì cũng đâu có quá sức đâu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net