Chapter 5: Dẫu cho có hi sinh cả mạng sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con người hạnh phúc nhất và thành công nhất khi cống hiến vì một mục đích nằm ngoài sự thỏa mãn ích kỷ cá nhân.
_ Benjamin Spock




Nham vương đế quân đã được hộ tống về Nham Thần Điện. Sau khi mọi người giải tán khỏi Ngọc kinh đài, Aether mới sực nhớ tới bóng dáng của cậu quan chấp hành.

"Đúng rồi...Childe đâu?"

"Tôi ở đây, không cần lo lắng."

Childe trở về sau khi nói chuyện với Morax, nhà lữ hành nhận ra cậu có gì đó không ổn.

"Childe anh bị làm sao đấy? Sao trông anh ỉu xìu vậy." 

Aether nhoái người lên xem, nhà lữ hành thấy cổ Childe bị hằn một vết đỏ dữ dội.

"Bị sao đây?"

"Không sao, chỉ là tôi tự bóp cổ mình mạnh quá."

Aether "???"

Paimon "Anh nói ra mà không biết nghĩ lại à? Tự bóp cổ mình? Bộ anh có vấn đề về thần kinh hả?"

Childe "không có gì đâu...mà thôi đừng để ý."

Childe hất tay Aether sang một bên, xoa xoa cổ. 

"Cậu biết được tin tức của em gái mình rồi, vậy giờ định làm gì tiếp theo?"

"Tôi muốn khám phá Liyue, tôi muốn biết thêm về các vị tiên nhân và lịch sử ở đây. Có lẽ tôi sẽ đến chỗ bán sách xem vài quyển."

Nói đến lịch sử, Childe bỗng nhớ ngay đến một người.

"À tôi có quen biết một vị tiên sinh, ngài ấy giỏi về lịch sử lắm. Để tôi giới thiệu cho cậu ha, người nói thì vẫn tốt hơn là tự mò mà."

"Ừm cũng được thôi."

'Zhongli giờ đang ở đâu nhỉ? Chắc nên đi hỏi Hutao.'




"À thì..Zhongli tiên sinh chắc giờ đang ở chỗ tiến sĩ trà Liu Su nghe kể chuyện. Ngài ấy đi từ sáng đến giờ rồi, đang ngồi thưởng trà đó." Hutao trả lời trong khi đang làm giở việc đan len.

"Đường chủ..cô chuyển sang may vá rồi sao?" Childe hỏi chấm? thắc mắc nhìn Hutao.

"Đâu có. Cái này là tôi khâu lại giúp một đứa nhóc, sáng nay không cẩn thận làm rách cái áo của nó."

"..."

"Ồ vị kia là nhà lữ hành à?" Hutao chú ý đến cậu con trai tóc vàng bên cạnh ôm con mèo hay luẩn quẩn quanh Vãng Sinh Đường, đang nói gì đó.

Aether nghe thấy có người gọi mình.

"đúng, cậu ấy là nhà lữ hành. Tên Aether, đang đi tìm em gái thất lạc."

"chào nha, tôi là Hutao. Đường chủ đời 77 của Vãng Sinh Đường."

Aether "chào."



Sau khi làm quen với Hutao, kèm với hỏi xem Zhongli đang ở đâu. Childe và Aether đến chỗ Liu Su tìm người. Rốt cuộc sau khi tới nơi vẫn không thấy Zhongli đâu. 

'Kì lạ nhỉ? hắn ở đâu được chứ?'

Aether "Vị tiên sinh đó đi đâu rồi? Sao không thấy ở đây."

Paimon "Tìm có một người thôi nhưng người này đi quá nhiều, chúng ta khỏi tìm nữa đi."

Đang hơi thất vọng vì không tìm được tiên sinh, Childe nhìn xuống dưới lầu. Trùng hợp thấy bóng dáng Zhongli trước tiệm đồ cổ. Ngài dường như đang trao đổi gì đó với người bán hàng.

"Aether đi thôi, Tiên sinh ở dưới kia kìa."

Hai người phóng xuống lầu, chạy đến chỗ Zhongli.


"Vậy cây trâm ngọc này có từ vài trăm năm rồi?" Zhongli hỏi người bán đồ cổ.

"Đúng thế, tuổi đời của nó gần 1000 năm rồi. Tiên sinh ngài có mắt nhìn vật chắc cũng không nhìn nhầm đâu. Món đồ này quý giá đến mức tôi còn tiếc khi đem bán nó."

'Quả thật không sai, nhìn kết cấu có thể biết cây trâm này có tuổi đời từ rất lâu.'

"Chào buổi chiều tiên sinh!"

"Childe?"

"Chúng tôi có một số vấn đề muốn thỉnh giáo ngài, mời ngài đến Lưu Ly Đình dùng bữa và nói chuyện một lát được không?"

"..."

Zhongli lưỡng lự trước lời mời của Childe. Ngài nhìn sang người bên cạnh cậu, là nhà lữ hành và một vật biết bay. Cuối cũng vẫn gật đầu đồng ý.

"Được thôi"



_

Trong Ngân hàng Bắc quốc, không khí lạnh lẽo từ Snezhnaya không biết từ đâu lại ùa về.

"Phúc phận nào mà quý cô Signora lại đến tận đây vậy? Ở lại xứ tuyết không phải tuyệt hơn sao?"

Childe cất giọng mang chút chua chát, nói với người phụ nữ đứng đối diện cậu. Cô ta thở dài, không chấp vặt mà nói.

"Được rồi Tartaglia, ta đến đây không phải để chọc ngươi. Đây là lệnh của nữ hoàng điều ta đến hỗ trợ. Và cũng là ta không tin tưởng vào thằng nhóc hiếu thắng như ngươi."

"Cô nói ai là thằng nhóc đấy?"

"Đừng xấc xược nữa, ngươi so với tuổi của ta và các quan chấp hành khác thua kém rất nhiều đấy. Ăn nói cho lịch sự chút đi" 

Signora gằn giọng, cô trừng thẳng về phía Childe. Ít khi cô nổi giận nhưng với thằng nhóc kém mình tận trăm tuổi miệng nói toàn những điều không thể tin được thế này thì khó kìm chế mà gắt lên.

Childe không nói nữa, cậu chuyển chủ đề.

"Cô có dự tính gì?"

"Đến giúp người lấy được Gnosis."

"Chẳng phải nhiệm vụ này là để tôi tự làm à? Lúc nữ hoàng ban lệnh cũng chẳng có ai nói gì?"

"Nhưng nữ hoàng rốt cuộc vẫn không thể tin tưởng ngươi."

Childe mở to mắt, ánh mắt khó hiểu và thoáng chút hận nhìn về phía Signora.

"Đừng hiểu lầm ý ta, ta không nói ngươi có thể lật lọng và phản bội Fatui. Ý ta là người còn quá trẻ."

"...."

"Tuổi đời của ngươi kém Morax hàng ngàn, hắn ít nhất cũng khoảng hơn 6000 tuổi rồi. Kinh nghiệm của hắn hơn ngươi rất nhiều. Còn ngươi lại quá ngây thơ, không biết dùng cái đầu để nghĩ. Ngươi chỉ suốt ngày lao vào đánh đấm. Vậy thì ai không lo cho được?"

"..."

"Ha...Morax là vị thần của khế ước, hắn ta chắc chắn sẽ mua chuộc được bằng khế ước. Ngươi hiểu không?"

"Biết rồi." Childe trả lời, một cách hờ hững.

"Đừng có trống không như thế, không ai dạy ngươi dùng kính ngữ à?"

"Cô có thể ngừng bắt bẻ được không?"

"..."


"Vậy rốt cuộc là ngươi định làm gì?"

"Hồi sinh ma thần Osial từng bị Morax phong ấn, sau đó nhân lúc binh lực điều động đến thu phục ma thần ta sẽ đích thân đi thương lượng với Morax. Nếu không được thì chắc lại phải dùng vũ khí để ép người giao đồ."

"Ngu xuẩn, ngươi có biết người thường như ngươi đấu với một vị thần sẽ có kết quả gì không?"

"Hừ. Nhưng cô đâu chắc rằng hắn không có mong muốn gì chứ?"

"Mong muốn? Tartaglia ngươi đang ảo tưởng cái gì vậy? Một thằng nhóc chẳng biết gì ngoài đánh đấm như người nếu có giá trị lợi dụng thì cũng chỉ có cái mạng là đáng giá? Ngươi định lao đầu vào chỗ chết à?"

"Chết vì Băng thần là một cái chết vinh hạnh."

"Hừ" 

Signora quay mặt đi, cô tức giận vì thái độ liều lĩnh của cậu. Cho dù Childe thật sự hiến cả mạng sống của mình thì tỉ lệ thành công cũng chẳng đáng là bao. Nguy hiểm và rủi ro, một sắp xếp đầy lỗ hổng thế này thì ổn chỗ nào?

"Ta dù gì đến đây chỉ điều thêm binh lực cho ngươi. Nhiệm vụ này đúng ra do ngươi thực hiện, ta không muốn can thiệp. Nhưng nghĩ lại đi Tartaglia, ngươi sẽ thật sự sống chết một phen với Morax à?"

Signora khó hiểu trước sự trầm lặng của Childe. Cậu chầm chậm mở lời.

"Hôm nay tôi chạm mặt hắn rồi."

"Morax? tại điển lễ thỉnh tiên... ngươi đã nói gì rồi?"

Childe dùng ánh mắt mà ban trưa cậu dùng nó để nhìn Morax, mắt đục màu tựa như lóe lên ánh nguy hiểm chết chóc.

"Liệu ngài cho tôi 'Gnosis' mà ngài đang giữ được chứ?"

"Ngươi...haha. Ngươi gan đấy."

Signora nhìn cậu quan chấp hành rồi cười nhẹ. Giấu nhẹm sự bất ngờ vào trong.

"Hắn nhớ mặt ngươi rồi đấy, lo mà làm cho tốt nhiệm vụ của mình đi."

Cô nhìn thấy rõ ràng tên nhóc này không xem lời nói của mình ra gì, dám thẳng thắn trước mặt Morax như vậy từ lần đầu gặp? Đúng là gan lớn mặt dày.

Signora ra khỏi ngân hàng bắc quốc.


"Ekaterina, cô..khụ!"

"Đại nhân..."

"Đưa lịch trình thu nợ đây, bây giờ tôi cảm thấy mình phải giải tỏa một chút."

"Đại nhân, ngài nên nghỉ ngơi..bây giờ ngài không nên đi xử lý nợ đâu ạ. 

"Được rồi, không phải lo."

Bóng người kia khuất khỏi Ngân hàng bắc quốc ngay sau đó, thường khi tâm trạng không tốt cậu sẽ đi đâu đó để ngắm cảnh. Hôm nay cậu lại quyết định đi thu nợ. 


Rốt cuộc sau một buổi càn quét danh trại đại bảo đoàn và thu nợ giúp Ngân hàng bắc quốc, Childe cũng thấy khá khẩm hơn chút ít.

Nhưng khi nhìn vào người ngợm mình, cậu lại không thể không xuống tâm trạng. Vết hằn ở cổ Childe chưa biến mất, hơn nữa còn đậm màu hơn. Dù gì cũng là sức mạnh của một con rồng lay chuyển đất trời. Siết cái cổ nhỏ bé này của cậu đương nhiên nó sẽ trông thảm vô cùng.


Sáng hôm sau, cậu gặp Aether. Thế quái nào mà nhà lữ hành vừa nhìn thấy Childe liền hỏi han sốt sắng.

"Cổ anh có ổn không đấy, nó bầm hết rồi kìa"

"Không sao, đừng bận tâm. Đây chỉ là sự cố thôi vài ngày nữa là khỏi à."

Paimon tỏ thái độ bất bình, đanh giọng.

"Nói dối! Có ai gặp sự cố mà tự bóp cổ mình đâu chứ? Khai thật đi, anh định ...treo cổ hả?"

"Ây ây! tôi chưa muốn chết đâu nha."

Childe cố gắng giải thích, nhưng càng nói người ta lại càng không tin mà còn tra khảo nhiều hơn.

"Được rồi được rồi. Tôi đánh nhau với mấy tên đại bảo đoàn nên vô tình bị thương."

"Thật không" Paimon vẫn nghi hoặc.

"Thật..."

"Anh thề đi" Cô nhóc lại càng lấn tới.

"Tôi...à há hôm nay trời đẹp ghê. Bên kia hình như là Zhongli tiên sinh."

Childe chỉ tay ra ngoài đường, thành công đánh lạc hướng Paimon.

Mà nhắc mới nhớ, vừa hôm qua ba người một Paimon vào Lưu Ly Đình ăn uống bàn chuyện sử xưa. Zhongli thật sự là một người có ăn học, tìm hiểu kĩ càng từng ngóc ngách, từng chi tiết bé tí của Liyue. Vì sao các loại đá ở Liyue rất phong phú? Vực đá sâu tại sao lại có 2 bề mặt? thiên nhiên ở đây sao lại thế này? Hay bla bla bla.. Zhongli đều có thể đưa ra một câu trả lời hợp lý, hợp tình, nghe rất cuốn hút.

Người đàn ông đó với cử chỉ điềm đạm, thanh lịch vô cùng. Khuôn mặt chững chạc nhưng vẫn giữ được nét đẹp trẻ trung không khéo đã làm bao cô gái gục ngã rồi. Tuy nhiên Zhongli trông lại rất giống Morax? Dáng người, đến điệu bộ lẫn tính cách đều cao lãnh. Điệu bộ lúc nhìn cậu cũng giống nhau nữa chứ. Lạnh nhạt và đề phòng cao độ. Cái mặt trông cũng giống nhau nốt.

Với hiểu biết sâu rộng của Zhongli, Childe suýt tưởng Zhongli và Morax là cũng một người.

Nhưng mà Zhongli vẫn có phần tốt hơn Nham vương kia, ít ra tiên sinh là người thường. Ngài ấy vẫn dành thời gian ra nghe cậu nói. Quan hệ hai người dạo gần đây cũng không quá bốc mùi, hợp tác với nhau như hai đồng minh vậy. Còn Morax thì khỏi nói cũng biết hắn là thần, lại còn là một con rồng chính hiệu. So với người thường như Childe thì người thua kém vẫn luôn là cậu mà thôi.


Paimon phát hiện chẳng có tiên sinh gì ở đây cả?

"Zhongli đâu hả Childe?"

"À....tôi có chút việc ở ngân hàng rồi, đi ha Aether"

Nói rồi cậu nhanh chong vọt đi với nụ cười tạm biệt và cái vẫy tay.

Paimon "Haiz"

Aether "Haizz..!"

Paimon "Wo wo! gì vậy nhà lữ hành? Cậu làm tôi giật cả mình"

Aether "....."

Paimon "..."

Paimon ngồi nhìn Aether, Aether lại nhìn Paimon. Ngồi đó mà không nói với nhau lời nào.





Bên lề:

Thực tế Childe trong fic này được xây dựng theo hướng 1 lòng dâng hiến cho Băng thần, trung thành đến mức trời đất cũng không thể lay chuyển. Mà chi tiết này cũng khá giống trong game nên chắc là không sao.


Sau gần một tuần builde đội hình thì uh..Childe của tôi cũng chưa gọi là tốt nghiệp được cơ mà vẫn ổn áp, đi map khá là vui. Có khi dùng cậu ấy bắn từ xa là đã xong cái ủy thác phá cọc Hilichurl rồi, khá mới mẻ:)))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net