Chapter 6: Một công việc có lợi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aurora – Ánh ban mai
/ɔːˈrɔːr.ə/

Thư giãn trước bình minh buổi sáng quả là một khoảnh khắc tuyệt đẹp trong ngày.



_

"Đại nhân, tôi đã biết được một số thông tin ở Quần Ngọc Các. Thất tinh dự định sẽ tổ chức buổi lễ tiễn Morax sau 5 ngày nữa, ngài chắc hẳn biết vì sao?"

"Morax...hắn ta sẽ rời đi trong 5 ngày nữa sao?"

Cậu thầm nghĩ, Nham vương đã nói rằng mình ở lại đây tới khi nào muốn thì đi? Tuy nhiên thất tinh đã chuẩn bị sớm cho hắn về trời sau 5 ngày nữa? Liệu đây có phải mối liên kết nào đó giữa hai bên..

"Thuộc hạ cũng không rõ, tình hình trên quần ngọc các đang yên ổn. Xem ra thất tinh cũng không đề phòng Fatui quá nhiều...hay là do có Morax ở đây bảo kê."

"không đâu người lầm rồi, Morax hắn còn có dụng ý khác. Đường đường là nham vương đế quân mà ngay cả mong muốn cũng không có thì có khả thi không? Hắn đang có ý khác, có thể là một kế hoạch rắc rối hơn cả ta nghĩ."

"Vậy ngài tính thế nào đại nhân?"

Quần Ngọc Các gần đây miệng kín như bưng, không ai chịu mở lời. Họp thảo cũng chỉ nói sơ lược về vấn đề giúp dân phát triển. Không hề có tiết lộ gì. Về phía thất tinh, họ vốn kín tiếng nên cũng không có thông tin gì nốt.

"ta không chắc, nhưng ta nghĩ mình nên đi thăm dò tình hình xem sao. Các ngươi thám thính như thế đủ rồi, chuẩn bị binh lực và cổng dịch chuyển đi."

"Vâng thưa ngài."



Tại quần ngọc các, công tử nọ ngồi vào bàn cùng Ningguang - Thiên Quyền trong thất tinh với Kequing - Ngọc Hành bàn luận.

"Dựa vào mối quan hệ giữa Fatui và Thất tinh Liyue, Liệu có thế cho đội binh của chúng tôi đóng ở ngoại ô Lisa chứ?" Childe lên tiếng, nhìn về phía đối diện chờ câu trả lời từ Ningguang.

"Không biết quý ngài quan chấp hành đây muốn đưa lực lượng của Fatui đến ngoại ô Lisa làm gì? Đóng quân ở Bích Thủy Nguyên chưa làm hài lòng cậu sao?" 

"Chẳng qua ở mỗi một khu vực là quá ít, nếu Fatui phải xử lý công vụ và không điều binh kịp từ Bích Thủy Nguyên đến đây thì sao? Chúng tôi muốn lập căn cứ, nhưng khổ nỗi khu vực này phải có giấy phép của cơ quan quản lý Liyue là thất tinh đây thì mới được."

"Ép người quá đáng, nếu không thì sao? Khu vực trọng điểm như vậy để người ngoài xâm nhập có thể yên tâm không? Hơn nữa nơi đó còn cạnh vực đá sâu - khu mỏ quan trọng nhất Liyue, chờ tới lúc lực lượng đầy đủ, Fatui tính làm gì còn có thể đoán được không?" 

Keqing lên tiếng bất bình, Childe chỉ cười nhẹ rồi nói.

"Nếu cô không tin tôi có thể kí khế ước không xâm phạm đồ đạc của các người. Dù sao khế ước ở Liyue cũng là thứ quyền lực nhất mà."

Keqing "..."

"Được rồi, việc này tôi hiện tại không muốn bàn đến. Nếu ngài quan chấp hành đây thật sự cần đóng binh gấp ở đó thì sẵn tiện Nham vương vẫn còn ở đây, tôi đi hỏi ý kiến ngài ấy. Địa phận vốn là của nham vương đế quân mà giờ ngài có mặt tôi cũng không dám can thiệp."

Ningguang đưa ra một ý kiến nghe có vẻ hợp tình hợp lý. Nhưng Childe khi nghe nhắc đến 'Nham vương đế quân' Lại tỏ vẻ không vui. Mà cậu cũng không bộc lộ ra ngoài mặt, chỉ giữ trong lòng.

Ningguang "Vậy lần này đến đây chỉ là về vấn đề đó thôi sao?"

Childe "À không.. tôi còn một điều nữa muốn hỏi. Liệu có thể cho tôi biết hiện giờ Morax ở đâu không."

keqing "đừng gọi thẳng tên ngài ấy! Quan chấp hành đại nhân nên tôn trọng Nham vương."

Childe "Thất lễ thất lễ.."


Ningguang đây là lần đầu gặp cậu quan chấp hành này, à không phải là lần thứ hai. Lần đầu là lúc điển lễ thỉnh tiên thấy cậu ta lấp ló trong đám người đến xem. Lần thứ hai là khi cậu ta ngồi tại Quần Ngọc Các nói chuyện, mà yêu cầu này cũng là do cậu ta đặt ra. Để gắn kết quan hệ giữa hai nước.

Trước đó những quan chấp hành khác cô từng tiếp xúc nhưng không hòa đồng lắm, có thể là đe dọa hoặc có thể là lời lẽ cay độc. Nói chung Fatui là thế lực vừa là bạn vừa là thù với Ningguang. Lúc cần đề phòng lúc lại cần mềm mỏng. Nhưng nói sao cho đúng... quan chấp hành thứ 11 này có lẽ còn trẻ, lời nói cũng không ẩn chứa gì nhiều mà trực tiếp nói thẳng vấn đề. Tuy là thẳn thắng nhưng Fatui với Thất tinh vẫn một trời một vực, đương nhiên cần phải cảnh giác.

"Nếu ngài quan chấp hành đây muốn diện kiến Nham vương, xin hãy tìm đến thiên nham quân hỏi hoặc cậu cứ tới thẳng 'Nham thần điện' xin vào. Được hay không còn tùy Đế quân."

"Được, cảm ơn ha."

Nói rồi Childe đứng dậy rời bàn, Ningguang và Keqing tiễn cậu đi.

Keqing không hề có chút tin tưởng với cậu quan chấp hành này, cô tin sau lớp mặt nạ cười nói hoạt bát nhiệt thành đó là một còn sói, có thể vồ ra cắn người bất cứ lúc nào lơ là.

Ningguang cùng chung ý kiến này, bởi cái khó đoán nhất trên đời là lòng người.


 Về phần Childe, cậu thực sự phải xin lỗi hai vị thất tinh kia. Chỉ là trong lòng thôi vì cậu đoán khi ma thần sống dậy cũng là lúc họ phải đối mặt với nguy hiểm  nhiều nhất. Haiz nhưng biết sao được? Có cái này thì mất cái nọ, cái gì cũng sẽ có cái giá của nó.


Nếu như Morax ở 'Nham thần điện' thì xem ra cậu phải tìm một lối vào ít bị để ý và làm quen với chỗ đó trước khi vào trước. Điều gì tệ hơn khi xông vào mà không biết rốt cuộc người mình cần tìm ở đâu? Hay lạc luôn trong cái điện đó chứ?

Suy đi nghĩ lại cậu nảy ra một ý, đó là 'Đóng giả người hầu' trong nham thần điện. Chỗ ở của nham vương có rất nhiều người, và chắc hẳn rằng đầy tớ cũng không ít. Chỉ cần xin ai đó một cơ hội vào làm việc một ngày. Vừa vận động tay chân, vừa như được sống trong một thân phận khác lại còn đi loanh quanh chỗ đó như đi trong nhà. Nếu lỡ có ai hỏi thì chỉ cần bảo mình đi quét dọn là xong.

Childe sực nhớ tới Ekaria, cô gái tóc dài mà lâu lâu cậu vẫn hay gặp trong bộ đồ phục vụ. Cô ấy làm việc ở Nham thần điện một thời gian, thật ra là vì chỗ đó hơi quá sức đối với cô nên cô định xin nghỉ luôn. Giờ thì Childe đang tìm một cái cớ nào đó hợp lý cho việc mình xin đi làm thay Ekaria.


"Anh muốn thay tôi làm việc ở chỗ đó á? Lại còn làm đến hôm sau mới về?"

"Đúng vậy, tôi chán. Ừ! căn bản là rất chán, tôi muốn trải nghiệm làm giúp việc một ngày xem sao."

"Nhưng làm sao được...anh là nam nhân mà. Người hầu ở đó chủ yếu là nữ tử thôi."

Ekaria thoáng chút bàng hoàng, cô đang ốm nên sắc mặt nhợt nhạt đến thảm.

"Thì sao đâu, cũng đâu phải người ta cấm nam nhân ra vào?"

"Không..ý của tôi là nếu anh lấy thân phận của tôi thì cấn quá, tôi là nữ thì sao một đêm có thể đùng một cái biến thành nam được? Điều này bất hợp lý lắm. Nếu anh thích làm giúp việc có thể xin một chân phục vụ ở mấy quán ăn mà. Việc gì phải xin vào chỗ đó?"

"Tôi nghĩ là mình thích sự trang nhã và sang trọng."

Childe đùa vui, cũng chỉ là với Ekaria mới đùa cợt được như thế này.

"Này anh trêu tôi à!?" Ekaria cọc cằn tới đánh lên vai cậu mấy cái.

"Ui có đâu! Này đừng động thủ.." 

"Haiz... vậy rốt cuộc anh muốn gì.?"

Buộc miệng phải nói ra một lý do hợp lý, Childe cũng không còn cách nào khác. Chẳng qua có hơi gượng ép, nghĩ lại cũng thấy sởn da gà. "Thì là..tôi ngưỡng mộ đế quân lâu rồi, nếu có cơ hội vào tham quan chỗ ở của ngài ấy thì tuyệt quá. Nhưng mà chỗ đó không phải bảo tàng, làm sao tham quan khi không có quyền chứ."

Childe tỏ vẻ đáng thương, thực tế cậu đang cố hết sức làm người kia xúc động rồi đồng ý cho cậu mượn thân phận. 

"Được rồi Childe..tôi nghĩ kĩ rồi"

Childe mong chờ-ing.

"Vì tôi cũng sắp nghỉ việc nên anh làm gì thì làm đi. Nhớ là sau khi xong đừng để lộ thân phận và chú ý một chút, cái này là quyết định của anh cả thôi."

"Với cả...nếu anh muốn chỉ có cái cải trang tôi thôi. Tôi biết trang điểm nhưng với một nam nhân như anh liệu có thiếu tôn trọng không?"

"Không hề, chỉ cần được như thế tôi như nào cũng được. Cô cứ trang điểm làm sao cho giống cô nhất ấy." 




"Woa...nhận không ra luôn đấy."

Ekaria òa lên một tràng cảm thán, không ngờ từ quan chấp hành đại nhân tràn ngập khí phách lại có thể hóa trang thành một người con gái trông thật như thế này.

"Này có ổn không đấy.."

Childe ái ngại nhìn bộ đồ, kiểu tóc, lẫn cả cái mặt mình. Lần đầu tiên cậu trải nghiệm cảm giác có tóc dài đúng là lạ lẫm. Bộ đồ cũng khác với bộ đồ cũ mà cậu mặc luôn. Áo tứ thân rời và một cái dây đai ngoài là đồng phục chính. Cậu vẫn mặc chiếc sơ mi đỏ và quần mà cậu hay mặc, chỉ khoác thêm ở ngoài cái áo trông như tạp dề hai mặt và thắt dây bụng lại thôi. Trông không tệ.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không tệ thì đúng đấy tuy nhiên mặc cái này có hơi kì quái. Tự nhiên dưới chân vướng vướng, lại còn có tóc mọc ra dài tới ngang lưng thì không lạ sao được.

"Anh vốn đã trắng, không cần phải phấn son gì nhiều, nhợt nhạt chút cũng được nên tôi không tô thêm son hay phấn má  ha. Tại bình thường tôi cũng chẳng để ý tới trang điểm nữa."

"Vậy là xong rồi chứ?"

"Ừm xong rồi đấy, anh giờ phải học làm sao đi đứng dịu dàng chút, với cả giọng nói phải cao chút. Đừng có lỡ mà nói như bình thường, mọi người sẽ nhận ra ngay đấy."

Ekaria căn dặn Childe rất kĩ, như chị gái chăm đứa em vậy. Cuối cùng thì vẫn vẫy chào rồi để cậu đi xung quanh làm quen. Sau đó còn chỉ đường để cậu đến Nham thần điện.

Nham thần điện là một điện ẩn, có thể nói là có cơ chế mở khóa thì mới vào được. Những người phục vụ đều phải có thẻ thông hành mới được vào. Ekaria cũng từng là người hầu ở đó nên thẻ là thứ mà cô luôn mang theo, cô cũng đưa cho Childe nốt.


Thoạt đầu Childe hơi bỡ ngỡ, cậu khó khăn đi lại trong bộ dạng này đâm ra trông cứng nhắc khó tả. Khi đi qua phố để hỏi xung quanh xem ai có nhận ra mình không cậu gặp Aether.

Childe trong dạng nữ nhân bước tới gần nhà lữ hành giả bộ bắt chuyện.

"À..chào cậu gì đó ơi."

"Cô gọi tôi sao?" Aether chỉ vào mình hỏi.

'Quả nhiên không nhận ra ha..'

"Đúng đúng, tôi gọi cậu đấy. Ờm... tôi muốn hỏi xem cậu đến Liyue lâu chưa? Trông quần áo có vẻ hơi lạ." 

Childe nói thật, cậu đã cố hết sức ém giọng mình xuống nhẹ nhàng nhất có thể. Mong là nó giống giọng nữ trầm chứ không giống một thằng đàn ông.

Aether hơi ngần ngại, liếc trái liếc phải. Liệu cô gái này có đang gặp khó khăn gì hay không mà mới gặp lần đầu đã hỏi mình là người từ đâu?

"Tôi là nhà lữ hành, cô cần giúp gì sao?"

"Không có haha...thôi thì làm mất thời gian cậu quá, tôi đi đây. Tôi còn chút việc." 

Chuồn thôi, người ta đã không nhận ra mình thì việc gì phải ở đây bắt chuyện nữa.

Aether-hỏi-chấm "Vâng..chào cô"

Paimon "Eh...cô gái đó làm sao thế"


Mục tiêu tiếp theo là Hutao và Zhongli, nói thật thì đến Liyue không quen được ai cả, nên những người mà Childe tìm luôn chỉ vỏn vẻn đếm trên đầu ngón tay. không tính mấy người quỵt nợ với cả đại bảo đoàn nhá.


"Cô tìm ai vậy?" Đường chủ Hu dùng cặp mắt tò mò nhìn cậu.

"À...Zhongli tiên sinh có ở đó không nhỉ.?"

"Ồ..cô tìm Zhongli à..."

Hutao nhìn cậu với một ánh mắt khó lường. trong thân tâm cô dường như muốn nói gì đó. Mà cũng có thể đó chỉ là một ý tưởng bộc phát bất ngờ, giống như đoán mò?

'Cô gái này thích Zhongli sao? Cổ muốn theo đuổi ổng à?'

"Đường chủ? Cô có nghe tôi nói không?" Childe thấy Hutao đứng đực ra nhìn xa xăm liền gọi mấy tiếng.

'Mình có nên gửi lời giúp cô ấy không? Con gái thường khi nói về người mình thích sẽ hay ngại lắm, còn kiếm cớ nói vòng vo nữa cơ'

"Đường chủ?"

'Ài...lỡ không phải thì sao? Nhưng mà Zhongli chững chạc, lại còn đẹp trai, có ăn có học. Tính tình ôn hòa, ai không thích được chứ?'

"HUTAO!"

"À hả?" 

Đường chủ Hu giật mình sau tiếng gọi.

"Cô đứng đơ nãy giờ đấy, có sao không vậy." Childe sốt sắng hỏi han.

"À không sao đâu, não tôi hơi chập mạch. Cô muốn hỏi thăm Zhongli tiên sinh sao? Tiếc là hiện giờ ngài ấy không ở đây. Chắc lại có chuyến du ngoạn quanh Liyue rồi. Dạo này ngài ấy ít ở đây lắm."

"Vậy à..." Thoáng chút thất vọng, vậy mà lại không gặp được tên Zhong-mặt-lạnh-li đó. 

"Cô có gì muốn nói thì nói với tôi này, tôi chuyển lời giúp cho."

"Không cũng không có gì đâu, anh ta nợ tôi chút Mora ấy mà."

"Ôi trời..."

Hutao mắng thầm..Sao Zhongli lại có thể mắc nợ một người xin đẹp như quý cô đây chứ? thế không phải chẳng có tí ga lăng nào à?

"Vậy nếu không có gì tôi xin phép đi trước."

Childe mỉm cười chào Hutao cũng làm cô đường chủ thoáng bị hớp hồn. Con gái Liyue cười lên đẹp thật đấy.






_Thông tin ngoài lề (no confirm)

+Đồng phục Childe mặc (đồng phục của phục vụ trong Nham Thần Điện) có dạng áo dài tứ thân, trông khá giống áo dài Việt Nam. Tuy nhiên không được may liền, có thể liên tưởng tới chiếc tạp dề nhưng lại có hai mặt trước sau, phải có dây đai cố định ngang bụng. Đây là áo ngoài, còn áo trong thì có thể tùy ý lựa chọn cho phù hợp, thoải mái.


Bên lề:

Tính ra là tôi đã lên kế hoạch viết fic này khá là lâu, vậy mà vì nó dài quá; lại còn khá là tốn não (idea) nên tôi ngâm lâu chết đi được. Nhưng mà cuối cùng tôi cũng viết ra được rồi, cảm giác thế này thoải mái mà còn vui nữa.

Tôi khá đam mê với khám phá thế giới trong game. Mà cũng đam mê build nhân vật với đội hình mạnh, có mong ước đi full la hoàn 36 sao. Cố lắm rồi mà tôi cũng chỉ mới đi xong tầng 11 thôi, còn tầng 12 trông nó căng quá:(((((


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net