Chapter 8: Secret's out

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Secret's out : bí mật bại lộ

Người nắm giữ nhiều bí vốn chẳng sướng sung gì khi mà phải chọn lựa những gì mình nên nói, không để những lúc vô tình bị cảm xúc chi phối lại tiết lộ ra. Tuy nhiên họ cũng là những người vô cùng kiên định khi có thể thực sự giữ im lặng.



_

Quanh đi quẩn lại tới tận chiều, Childe mới thực sự nhớ được toàn bộ ngóc ngách trong Nham thần điện. Nói sao nhỉ...Chỗ này rộng cũng rộng thật nhưng các dãy nhà lại sắp xếp theo một trật tự, rất dễ nhớ. Ví dụ như phòng trà ở đây thì bên cạnh là phòng bếp, bên cạnh đó nữa là phòng ăn của tùy tùng. Kia là phòng giặt đồ thì cạnh đó là chỗ phơi đồ. Xây cái điện này mà việc gì cũng có một chỗ riêng để thực hiện thì chắc người xây phải bất lực lắm.

Nổi bật nhất chắc khỏi phải nói, đó là chính điện - Nơi mà Morax ăn, ngủ, nghỉ. Đấy là chỗ ở của thần chắc chắn phải được trang hoàng lộng lẫy hơn rất nhiều. Chính điện gồm một sảnh chờ lớn, trên cùng ở giữa là 'Ngai vàng'. Ờ thì mặc dù nó không phải ngai vàng nhưng nhìn chung cũng không khác mấy. bên phải bên trái không có cửa hay gì, chỉ có vách che là những tấm bình phong, nhưng mà phòng tắm thì vẫn có rèm che kĩ lưỡng. sau bình phong là giường ngủ, trông cũng rộng không kém gì mấy cái giường đôi, giương ba đâu. 

Childe chưa được vào đó lần nào, mà cho dù có mời thì cậu cũng chẳng dám. Nham thần điện tuy chỉ là chỗ ở tạm thời nhưng vẫn được quét dọn đến mức một mẩu giấy vụn cũng không thể bén mảng lén vào. Vậy thì chỗ ở thật sự mà đế quân cư trú chắc phải khủng lắm. 

Bản thân cậu ở Snezhnaya đã chứng kiến ngai vàng băng giá của Băng thần, toát ra vẻ quyền lực vô cùng và không khỏi chèn ép người khác xuống tần không khí ngạt thở nhất. Cậu rõ biết đối đầu với một vị thần là nguy hiểm bởi the seven vủa Teyvat đâu phải dạng tầm thường? Huống chi cậu nghe năm xảy ra chiến tranh ma thần một tay Morax đã đồ sát cả tam giới? Vậy cái lý mà cậu vẫn muốn đầu với hắn chắc chắn chỉ có vì Tsaritsa, Vì Băng quốc của cậu.


'Để tạo ra một thế giới mới, ta cần hợp sức 7 Gnosis của các vị thần. Để không còn những đau thương mà năm đó chiến tranh cứa lên Snezhnaya, chỉ có cách tái sinh Teyvat này!'


Cậu không thực sự rõ mục đích của Băng thần, biết thì biết nhưng vẫn rất mơ hồ. Nữ hoàng chưa bao giờ thật sự nói rõ ràng về thứ đó với tất cả các quan chấp hành. Nhưng lời hứa của ngài với mọi người là làm cho thế giới này tốt lên, là làm cho tình thương quay trở lại, và cũng là để Snezhnaya không còn bị đe dọa từ bất cứ thế lực nào khác. Nói chung vì hòa bình của đất nước và cả Teyvat.

Nhân vật chính trong chính cuộc đời Childe là cậu, cậu đã đi theo lý tưởng của chính mình rồi. Nếu ai có ý định ngăn cản thì đều là kẻ thù của Childe này. 





"Sao nào? anh làm ở đó một ngày rồi có cảm giác gì?"

Childe xin về sớm hơn dự kiến, mặc dù Yanyao bảo Nham vương có tâm trạng mở tiệc họp mặt đãi người làm trong điện nhưng Childe xin từ chối tham dự. Dù gì ngày mai cậu cũng phải làm nhiệm vụ, làm sao mà ở lại được? Vậy là trong lúc mọi người đang ăn tiệc, Childe lén quay về nhà Ekaria trả đồ đạc với trang phục.

"Cũng tạm được, nhưng mà hình như tôi gây rắc rối cho cô rồi...."

"Sao? Anh làm đổ thứ gì đó quý giá à?"

"Không có, tôi leo lên nóc nhà xong bị Morax phát hiện...hắn ghim tôi mất...."

Childe không có biết Morax không hè ghim 'Ekaria' sáng nay, mà thực ra còn ấn tượng đến nhớ mặt nữa, chắc hẳn là gây họa lớn không thể sửa.

"Ôi trời... tôi mấy ngày sau đi làm chắc chắn phải cẩn thận không đụng mặt ngài ấy."

"Haha...xin lỗi cô lắm, mà tiện đây hôm nay mọi người mở tiệc, ngoài thành cũng vậy. Cô hứng thú đi dạo không?"

"Tôi không bận lắm, hmm... nhưng cũng không hoàn toàn rảnh. Chúng ta đi một lúc rồi tôi đi làm sau."

"Ừm đồng ý hai tay hai chân luôn!"

"Sao anh lại dở tính trẻ con ra vậy?" Ekaria nhéo nhéo má Childe. Cô thoáng ghen tị vì Childe có thể sở hữu một làn da mịn. Bộ con nhà học võ là sẽ được như thế sao? chắc chắn sau này cũng phải tìm thầy để học võ nghệ rồi!

Tới giờ Childe lại hơi hối tiếc khi đang tìm cách hủy hoại cuộc sống của Ekaria...đúng hơn là của người Liyue khi cậu sắp thả mà thần cổ xưa ra. Báo đáp thế nào cho đủ đây? Ekaria là người đầu tiên ở Liyue thân với cậu đến như vậy, cũng là người đầu tiên tin tưởng mà giúp đỡ cậu? Phá hủy nơi này chính là phá hủy cuộc sống của cô ấy.. Childe lại có chút không nỡ. Nếu như chúng ta gặp nhau ở Snezhnaya thì có phải đã trở thành hàng xóm của nhau không?



Phố đêm hôm nay nhộn nhịp hơn hẳn, không biết có phải vì để chào mừng Nham vương đến hay không? dù sao hắn cũng đang ở chính điện của mình ngủ nghỉ rồi, làm sao có thời gian đi dạo dưới này chứ?

"Ểh? Zhongli tiên sinh lâu rồi không gặp!" Thoáng thấy bóng dáng vị cố vấn Vãng Sinh Đường đi vắng mấy ngày mà Hutao nói, cậu chạy tới chào hỏi. Xem ra người này vẫn còn đang trò chuyện với người bán trâm cài cạnh đó không mấy chú ý đến cậu, còn không nghe cả tiếng cậu gọi.

'Làm gì mà tập trung dữ vậy?'

"Bạn anh hả?" Ekaria tay cầm chiếc quạt lụa vừa mua được thắc mắc.

"Ừm là tiên sinh mà tôi quen, ngài ấy uyên bác, hiểu biết nhiều thứ lắm."

Childe thấy Zhongli không đoái hoài gì tới cậu cảm thấy hơi hụt hẫng, mới đi có mấy hôm chẳng lẽ lại quên mất đối tác quan chấp hành này sao? 

Childe tiến sát vỗ mạnh một cái lên vai Zhongli.

"Zhong- li!"

"!!!"

Người kia thoáng giật mình, chắc là đang mua thứ gì quan trọng nên tập trung dữ quá. Thường ngày Zhongli sẽ không mất cảnh giác vậy đâu.

"Là cậu à Childe..."

"Anh mua gì đó? Chọn trâm cài tặng cô gái nào hả?"

Childe thắc mắc hỏi, tuy nhiên khi nhìn sang Zhongli cậu lại im bặt. Mặt tiên sinh lại dán vào cây trâm trên tay. Là trâm bạc đính ngọc. Viên đá có màu xanh lam cực kì sáng, được mài dũa cẩn thận rồi đính lên thân trâm khắc hình rồng, trông đơn giản nhưng cực kì đẹp. Đến cậu cũng phải thốt lên.

"Ối! cây trâm đẹp ghê, anh tính mua nó hả..?"

"Ừm.." Zhongli mắt không chớp, người không động trả lời. Vẫn tiếp tục ngắm nhìn cây trâm.

Childe dở chứng phóng khoáng của cậu ra, rút từ trong túi quần một túi mora đưa thẳng cho người bán. 

"Như vậy mua cây trâm này đủ không?"

Người bán hàng rối rít. "Đủ đủ.. quá đủ ạ quý khách, ngài đợi một chút hình như chỗ này còn thừa hai đồng."

"Không sao, không cần thối. Hai đồng cũng không mua được gì.."

"Thế sao được chứ..ở đây tôi có mấy cây kẹo, dù sao cũng không đáng nhiêu tiền. Tặng cho quý khách, ngài dạo phố vui vẻ ha.."

"Được được, vậy thì cảm ơn."

Người bán trâm đưa cho Childe một cây kẹo hồ lô bé bằng bàn tay. Vỏ kẹo phủ lớp đường vàng óng ả, bên trong là trái mận nhỏ đỏ au trông ngon mắt vô cùng. Childe đưa thẳng nó vào miệng ngậm luôn.

"Childe...thật ra cậu không cần phải trả tiền, tôi có thể trả được."

"Không sao đâu Zhongli, bữa làm ướt áo anh còn chưa đền bù, cứ cho là thứ này tôi trả cho anh đi."

"Tôi cũng không có ý định mua nó.." Miệng bảo thế, nhưng thực ra vừa nãy Zhongli buộc miệng 'ừm' một cái, chả trách Childe hiểu lầm.

"Thế anh đứng ngắm mãi nó còn gì, tôi nói cũng không thèm phản ứng..không mua tặng cô nương nào thì chẳng lẽ anh muốn tránh mặt tôi à?"

Zhongli trầm mặc, điều này làm Childe khựng lại? Thật sự Zhongli muốn lơ cậu sao...Nhưng hình như không, Zhongli nói tiếp.

"Viên ngọc xanh này làm tôi nhớ tới một thứ.."

"Thứ gì?" Childe vẫn ngậm cây kẹo hồ lô, cắn mút nó để cảm nhận được vị ngọt của đường tan trong miệng.

"Mắt cậu.."

"Phụt!!!"

Nghe tới đó đủ khiến Childe giật mình đến mức phun nước bọt, khụ khụ mấy lần..

"Zhongli...lý nào mà lại liên tưởng tới mắt tôi được chứ?"

"Là vì nó có màu xanh, trông giống như màu xanh lam của mắt cậu...." Ngừng một chút, ngài tiếp lời. "Nhưng nó sáng hơn hẳn, trông có sức sống hơn.."

Zhongli đưa cây trâm ướm lên mặt cậu, cụ thể là mắt.

"Nghe buồn cười quá, nhưng ý của anh là mắt tôi trông sắp chết rồi à??"

"Xin lỗi nhưng ý tôi đúng là như vậy.."


"Childe, anh thế nào rồi." Ekaria đi xem đồ nãy giờ cũng quay lại, thêm một người nữa cần làm quen với người còn lại.

"Đây là..?" Nhanh nhạy hơn hẳn, Zhongli khẽ nheo nhẹ mày hỏi Childe.

"À cô ấy là Ekaria, bạn của tôi, thân nhất Liyue luôn"

Childe quay sang Ekaria "Còn đây là Zhongli, tiên sinh mà trước đó tôi nói với cô."

Ekaria "Zhongli...?"

Không hiểu sao Ekaria sắc mặt rất khó coi...kéo Childe lại gần thủ thỉ vào tai.

"Childe..anh không lầm chứ? Đây, người này trông giống Nham vương quá..."

Childe biết thừa chuyện này, giống nhưng đâu có phải là Morax đâu? Nếu Ekaria cũng nói vậy thì cậu xác định mắt cậu không nhầm, trên đời thực sự có người sở hữu khuôn mặt giống thần đến 99.99%


Về phần Zhongli, nhìn thấy Ekaria ngài liền lướt một lượt từ trên xuống dưới.

"Hình như cô hơi khác..." Ngài đưa ra một lời 'làm quen' rất nhỏ, mà như thể đã biết nhau từ lâu.

"Hả? Zhongli gặp cô ấy rồi sao?" Childe giật mình khi nghe Zhongli nói vậy.

"Không không..có thể là tôi nhìn lầm"

Ekaria "..."

Childe "..."

Zhongli "..."

Ba người bị đơ à?


"Hey Zhongli! phát tờ rơi quảng cáo tới đâu rồi?"

Đúng lúc này, giọng của Hutao cất lên phá vỡ bầu không khí im lặng này. Zhongli quay sang trả lời đường chủ.

"Phát xong cả rồi.."

Hutao nói chuyện rất tự nhiên, tựa nhưng chẳng mảy may nhìn xem Childe đang ở đây.

"À bữa trước có một cô gái tóc đen tìm gặp ngài, còn nói là tới đòi nợ vì bữa ăn..Ngài có thể ga lăng tí không? suýt nữa tôi quên luôn chuyện này..."

Hutao đang nói, mắt bỗng di chuyển sang phía Ekaria...

"Cô đang ở đây hả?" Hutao hỏi cô như người quen."Zhongli nè, người cô cần gặp nè, Ngài tiên sinh trả tiền cho cô chưa?"

"Tiền gì cơ...?" Ekaria không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, hàng trăm câu hỏi hiện lên trong đầu.

Riêng người biết tất cả sự thật về chuyện này là Childe thì bất lực đứng đực ra, nói thì bị lộ mà không nói thì...Ekaria sẽ bị hỏi đến sấp mặt mất. Đáng lẽ hôm đó không nên dùng bộ dạng của 'Ekaria' đi tìm Zhongli hay gặp Hutao...

Còn Zhongli, Ngài đang xâu chuỗi nhưng việc mà mọi người nãy giờ nói... 

Hutao nhận ra một điểm bất thường của Ekaria.

"Không đúng...sao tôi có cảm giác cô ấy không cao bằng 'cô ấy của hôm trước' nhỉ?"

Hutao suy luận rồi lấy Childe làm thước đo.

"Hôm đó cô ấy cao bằng Cậu quan chấp hành đây luôn cơ mà...?"

Zhongli "..?"

Ekaria "..?"

Childe "..." Xem chừng bị lộ với Ekaria rồi...cậu đã dùng hình ảnh của cô để đi gây sự...Chết toi, giờ không biết phải giải thích làm sao với cả hai đây nữa..

Zhongli "hình như tôi chưa từng gặp cô gái này, với lại đi ăn cùng thì gần đây chỉ có cậu Childe thôi.."

Childe'vậy là hết rồi đúng không? Lộ hết rồi...'


Tất cả ánh mắt như chọc vào người Childe, chờ một lời giải thích...Lúc này chắc giả ngất đi là tốt nhất...

Nghĩ vậy cậu đành diễn thật một chút, Lấy tay đập mạnh vào cổ mình sau đó té xỉu trước mắt ba người kia luôn.


Zhongli "???"

Ekaria "Này Childe anh sao thế??!"

Hutao 'tôi đặt trước cái hòm cho cậu ta ha..'






_Thông tin ngoài lề: (no confirm)

Tsaritsa: (Băng thần) vị thần của quốc gia tuyết phủ Snezhnaya. Mặc dù vẫn chưa có bất cứ thông tin gì tiết lộ về ngài nhưng qua sự tuân mệnh và tốn kính của các quan chấp hành cũng như thuộc hạ Fatui, Băng thần là một người có lý tưởng trên cả tuyệt vời (có thể chiêu mộ những người tài khác). Cũng như là một người có trách nhiệm với thần dân.

Trong fanfic này Tsaritsa không có quá nhiều chỗ để khai thác (vì lượng thông tin quá ít) và ngài chỉ là một nhân vật phụ. Tuy nhiên Băng thần cũng đóng vai trò rất quan trọng để thúc đẩy cốt truyện. Nếu có mắc phải lỗi viết chệch nguyên tác thì tôi cũng mong mọi người bỏ qua.


Bên lề:

Thực tế thì chapter này cứ bị hề quá so với cái sự dảk dảk mà tôi tính viết. Cơ mà thôi không sao, cứ viết như vậy đã rồi tính sau.

Tôi thấy leak của Alhaitham rồi! Dude! Trông nó chả khác nào Keqing hệ thảo cả, cơ mà tôi lại thấy khá hứng thú:)))) mấy cái nết đánh nhau kiểu nghệ nghệ như vậy rất hợp gu tôi. Hiện tại vẫn còn thời gian cho banner của Môi chề nhưng mà Alhaitham sát quá rồi, tôi lại tính skip. Nhưng lương tâm cứ chó gặm thế nào ấy, suy nghĩ mãi chả được;:)))

Childe lên cấp 89, nhưng tôi muốn thử để cậu ấy tự hít exp để lên 90, không biết có được không nữa>:))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net