Chương 14 : Hôn thê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chính xác tựa đề "Hôn thê giữa đường"
Thực xin lỗi, lúc nào cũg ra trễ, hình như mấy cái ktra tiết chiếm h t/gian của Ya
Hôm nay tới BD - MK
_______________________-Begin-___________________

_ Ta muốn đến tửu lâu ... Thanh Xuyên hay cái gì Xuyên đấy, ngươi biết không? - Ma Kết muốn đến tửu lâu của mình ở nơi này nhưng chỉ nhớ là cái gì Xuyên, không nhớ được tên ( Ya : tại nhìu nơi ! Kết : đúng đó -.-)

_ Xuyên... Ta k biết, những gì ta cho là không quan trọng thì sẽ không nhớ - Bạch Dương vô (số) tội cúi đầu, nói

_ Vô dụng - Hai từ ngắn gọn được thốt ra từ miệng Ma Kết, có lực sát thương đủ mạnh để làm cho Dương nhi đứng hình, như bị đá đập vào đầu.

_ Để ta... đi hỏi xem sao. Xin lỗi, có thể cho ta hỏi có tửu lâu nào có từ Xuyên không? - Bạch Dương đáng thương nói với Ma Kết rồi hướng về một người qua đường hỏi

_ Ngươi bị.... A, cái gì? - Đang lúc người bị kéo lại chuẩn bị xả ra những lời chửi rủa thì thấy mặt Bạch Dương => á khẩu, đem sở hữu lời nói nuốt hết vào, thốt ra câu hỏi

_ Ta là nói... Ngươi có biết tửu lâu nào tên Xuyên không ? - Bạch Dương kiên nhẫn lập lại câu hỏi, sửa không ít từ

_ Có phả... - lời nói của người đó bị cắt ngang bởi...

_ TRÁNH RA - một tiếng hét vang lên, mọi người quay đầu nhìn, là một chiếc xe ngựa chạy nhanh không ngừng.
Phía trước con ngựa là một đứa bé và một phụ nhân chạy lại :"Hinh nhi, nguy hiểm", rồi ôm lấy hài tử.

Tưởng chừng con ngựa sắp tông vào thì ... Bạch Dương lanh lẹ chạy tới chỗ phụ nhân và hài tử nhưng trớ trêu thay... sự đột ngột thay đổi vận tốc làm ẻm mất thăng bằng ngã xuống luôn chỗ phụ nhân.... -.-'.

Trong tích tắc một bóng đen nhanh chóng bay lên chỗ xa phu, điều khiển con ngựa điên theo hướng khác và 'nhân tiện' bay lên đá chiếc xe sang chỗ khác, xe 'nhẹ nhàng ' xoay vòng rồi đứng lại, còn con ngựa thì bình an vô sự, đã bình tĩnh lại

(Ya : hay hay, cứu ngựa k cứu ng trong xe, nhưng Ya lại thik cứu cả hai , nếu ng trong xe tốt)

Mọi người nhìn những sự kiện xảy ra liên tiếp, đơ người... tiếp theo đó...

_ Ô,hay quá, cứu được đứa bé và nương nó rồi, đáng khen ngợi - một người khen nói

_ Nhưng người trong xe có sao không? - có người lại hỏi

_ Oa, người mặc hắc bào thật dũng cảm, thật giỏi - có người thì cảm thán

Hàng loại các kiểu câu được thốt lên người kìm hãm xe ngựa đã đi đến chỗ mẫu tử nọ Bạch Dương, không còn chỗ xa phu nữa

_ Ngươi thật phiền phức - Câu thứ ba của Ma Kết được phun ra, đâm thẳng vào tim Bạch Dương

_ Ta chỉ bị trượt chân thôi, cái đồ kì nhân - Bạch Dương nhỏ giọng mắng

_ ... - Ma Kết nghe nhưng không nói gì

_ C-cảm tạ hai vị cứu giúp ta và Hinh nhi - Phụ nhân ôm con mình, cảm động nói

_... Xin hỏi ngươi có biết tửu lâu nào có tên ... Xuyên không? - Bạch Dương hỏi

_ Xuyên..., a, có phải là Long Xuyên không? Đó là tửu lâu lớn nhất kinh thành, trùng hợp là phu quân ta quản lí nơi đó - phụ nhân trả lời.

Một phút hồi tưởng, Ma Kết đã nhớ lại, gật đầu

_ Dẫn chúng ta đến đó được không? - Bạch Dương nói

_ Ân, đi theo ta - Phụ nhân mừng rỡ nói, nghĩ :" Ta sẽ nói phu quân tiếp đãi họ thật nhiều để báo đáp"

Ba người đi, lúc đó, một giọng nói vang lên mang theo tức giận bị lãng quên

_ Các ngươi đứng lại cho ta - Giọng nói tức giận được truyền ra từ xe ngựa, âm thanh thanh thúy của nữ nhân mang theo tức giận vì bị xem như không khí

_ .... - Bạch Dương và Ma Kết như không nghe thấy tiếp tục đi, chỉ có phụ nhân ôm hài tử hơi quay đầu lại, bước chân chậm đi -> Hai con người 'máu lạnh' kia phải đứng lại vì cần người dẫn đường

Trong xe bước ra một thiếu nữ, có thể nói đẹp nhưng không bằng một phần mỹ của nhóm Bạch Dương( 6 ng') Ma Kết(6 ng')...

Đôi lông mày của thiếu nữ chau lại như không hài lòng bị khí không nhẹ

_ Tại sao lại đá xe ngựa của chúng ta? - thiếu nữ hỏi, không rõ tình huống

_ Ngươi xe xém đặm vào hai người này, mà ngươi lại không biết gì ư? - Mâu quang Bạch Dương hạ xuống, một mảnh lạnh băng

_ Thật sao, thực xin lỗi ngươi, ta chỉ nghĩ gấp rút về nhà - Thiếu nữ hối lỗi hướng về phía phụ nhân nhìn, xin lỗi

_ ...Không sao - một giây sau phụ nhân đáp lại

_ Không có gì thì đi, thật mất nhiều thời gian. Ngươi dẫn dường đi - Ma Kết khó chịu nói, sau nhìn phụ nhân . Đi tiếp tới hẻm ...

_ Khoan đã, ngươi có phải là lâu chủ Ma lâu, Vân tu la? - Thanh âm thiếu nữ khẩn thiết - Mặt nạ hình loài hoa dó là bằng chứng, phải không?

_ Ngươi biết nàng sao Vân? - Bạch Dương thấy vậy, hỏi Ma Kết, trong lòng có vị toan nhưng không biết

_ Không - Ma Kết phủ định làm Bạch Dương ngạc nhiên, theo lí, hắn chỉ im lặng thôi chứ, tính cách của hắn mà

_ Đúng là ngươi rồi, ngươi không biết ta!!? Tại sao? Vì ngươi mà ta không thể lấy Hiền ca ca - thiếu nữ oán giận nói

_ Quan gì đến ta? - ngữ khí của Ma Kết thực lãnh đạm

_ Ngươi thực không biết? Ta là vị HÔN THÊ của ngươi - Hai từ cuối cùng được 'cắn' thực mạnh

Mọi người chấn động, Ma Kết khuôn mặt lộ ra tia ngạc nhiên.

_______________________Hôn thê ----------------------------

Đột nhiên Ma Kết có vị hôn thê!!? Vậy là thế nào??

______________________Bí mật, bật mí __________________

Trong lúc Ma Kết cứu Bạch Dương phụ nhân, âm thầm trao đổi với mấy vam

_ Hôm nay là một ngày phiền toái - nhàn nhạ than

_ Đúng a!! - Đồng thanh

_ Ta chán quá đi! - Song Tử than thở - Giữa đường gặp 'gay'

_ Há há - mấy vam còn lại cười bỉ ổi

======================End================

Mong m.n thứ lỗi, ra trễ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net