Chương 15 : Lãng quên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap mới đây! Mà Ya không thích người nào lấy truyện tôi đăng chỗ khác đâu. Vì lúc trước không biết nên không nói gì, nhưng từ chap này trở đi. Mong các bạn đừng lấy truyện của tôi như vậy

_____________________////__\\\\\___________/_____\_______

Trên con đường vắng vẻ, năm nhân đứng : hai người mang biểu tình kinh trụ, một hài tử được một trong hai người kia bế, vẻ mặt mờ mịt không hiểu (Ya : chưa chắc!), một nam tử mặt lạnh lùng (Ya : đang kinh ngạc trong lòng), một nữ tử vẻ mặt bi phẫn

"Ta... từng cái vị hôn thê sao?" - Ma Kết im lặng truyền âm cho mấy vam

"Ngươi có à, Kết nhi? Sao ta chẳng có ấn tượng gì cả" - Song Tử hiếu kì hỏi

" Kết ca, anh đính hôn rồi sao?" - Giọng diệu của Thiên Xứng rất là ủy khuất, nhưng khi Ma Kết định giải thích thì...

" Chứ sao, thiếu nữ chính miệng thừa nhận mà" - Tiếng của Thiên Yết vang lên mang theo nồng đậm trêu chọc cùng cười trên nỗi đau của người khác

"Ta không nhớ ngươi có vị hôn thê nào trừ chúng ta cả" - Sư Tử bình tĩnh nói (Ya : câu nói hơi bị mập mờ)

_ Ngươi có nghe ta nói không? -  Một giọng nói đem Ma Kết từ chỗ mấy vam đi ra

_ Điên tử, ta không có ! - Vừa quay lại, Ma Kết phán một câu 'non xanh nước biếc', nhưng không ai phát hiện giọng nói Ma Kết có phần vội vã thanh minh.

_ Ngươi... Ngươi... là thật không biết? Không thể!! - Thiếu nữ không tin nói

_ Nếu là biết thì chắc Vân sẽ không nói vậy, chắc ngươi lầm?! - Giọng Bạch Dương vang lên. Chẳng biết tại sao lúc thiếu nữ là hôn thê của Ma Kết, nàng lại cảm thấy buồn

" Chẳng biết hôm nay bị sao vậy nhỉ?" - Bạch Dương tự hỏi

_ Không thể nhầm được, ngươi là lâu chủ Ma lâu, người được gọi là Vân tu la đúng không? Vậy thì ngươi là hôn phu của ta!!! - Lời nói hùng hồn thốt ra

_ Ta đã nói : Không - nhận - thức - ngươi và ngươi không là-gì-của-ta  - Gằn từng tiếng, Ma Kết thực bực mình khi thiếu nữ cứ cứng đầu cho rằng mình là hôn phu của cô ấy

_ Người đâu, báo cho cha ta đến đây - Thiếu nữ nói với nha hoàn của mình

_ Đợi đã, nói cha ngươi đến tửu lâu Long Xuyên đi, chúng ta đến đó - Bạch Dương không khách khí nói, mang theo nồng đầm khó chịu

.... Ma Kết, Bạch Dương phụ nhân bế hài tử đi trước, thiếu nữ theo sau

Nửa canh giờ sau...

Sự im lặng bao trùm căn phòng.... Đơn giản là mỗ người đều có một suy nghĩ riêng

....

......

"Hắn... thật không phải hôn phu của mình ư? Nếu vậy, ta có thể ở bên cạnh Hiền ca ca" - Thiếu nữ mơ màng nghĩ

"Vân có một vị... hôn thê à? Thật vậy thì mình phải vui thay chứ, tại sao lại thấy khó chịu. Chẳng lẽ bị bệnh?" Bạch Dương đang trong trạng thái kì cục (Ya : Ẻm nghĩ thế!)

"Chậc, chuyện này thật phiền phức, làm cho Xứng hiểu lầm. Rồi còn,... Bạch Dương nữa, tại sao mặt lại buồn thế"

Lúc suy nghĩ của những người này bay đầy phòng, cánh cửa " cạch" một tiếng mở ra, người đàn ông trung niên bước vào...

_  Ân nhi? - Dương  Mặc đứng ở cửa nhìn thiếu nữ hỏi

_ Con chẳng có  hôn ước nào cả, cha lừa con! - Dương Tử Ân tức giận

_ Ta không có bất cứ vị hôn thê nào - Giọng Ma Kết xen vào, có phần lạnh lẽo mang theo nguy hiểm

_A, chủ nhân, đúng là ngươi có hôn ước đấy, chính ngươi đã nói lúc ở cùng Lệ đại nhân (Thiên Xứng), người thực sự không nhớ chút gì sao? Lúc đó vì bảy đại nhân nói muốn có vị hôn thê cho sau này đỡ phải bị bu quanh - Dương Mặc nhắc nhở Ma kết

.....Trong thời gian hồi tưởng....

......

.........

..........

................

.......Im lặng chết người....

.....

......

_ ... Hình như, có chuyện đó thật... - Ma kết sau một hồi hồi tưởng, phán làm Dương Tử Ân và bạch Dương mém té ghế

_ Không những người có vị hôn thê mà tất cả đại nhân khác đều có.  - Dương Mặc tiếp tục nhắc nhở Ma Kết. Vậy là xuất hiện thêm một sự kiện

_ ... Vậy ngươi là nam tử à, Vân? - Bạch Dương đột nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi, lòng hơi mừng vì biết Ma Kết là nam tử

_Ngươi nói gì vậy, hắn đính ước với ta đương nhiên phải là nam tử - Dương Tử Ân tá hỏa, vào lúc đó, Dương Mặc nói :

_ ... Ta không biết giới tính của các chủ nhân, ta chỉ chọn đại. Nói đúng hơn, đính ước là một cái bình hoa che mắt người khác

___Im lìm___

_Cha gả ta cho "hắn" mà không biết giới tính ư? Người bị gì vậy? - Dương Tử Ân bực bội nói

_ Ta thật sự không biết, Lương Hiền cũng đính ước với một trong mấy vị đại nhân, Nhuận công tử - chủ nhân Dương lâu - Dương Mặc nhẹ nhàng nói mà như 'sét đánh trời quang' với Dương Tử Ân và Bạch Dương - người đang háo hức vì tưởng Ma Kết là nam 

_Nhưng... nhưng nghe tên của hắn thì đã biết hắn là nam, tại sao lại cho đính ước với Hiền ca ca, hắn là nam mà - Tử Ân khó khăn nói

_ Hừ, ai có thể đoán biết dung mạo và giới tính thật của chúng ta - Giọng Ma Kết vang lên nồng đầm khinh thường

_Vậy, chuyện này kết thúc tại đây, nếu muốn  gả cho Lương Hiền thì ngươi phải hỏi Vân chủ nhân và Nhuận chủ nhân đã - Dương Mặc an ủi con mình

_Cái đó, thực xin lỗi, ngươi có thể đồng ý không? - Tha thiết nhìn Ma Kết, Dương Tử Ân xuống giọng năn nỉ, vẻ mặt mong manh, như chỉ cần hắn nói 'không' sẽ khóc ngay. Nhưng Ma Kết là loại người gì, loại người sắt đá, chỉ quan tâm đến anh em và người mình yêu, cho nên :

_ Ngươi đi mà hỏi Lệ và Nhuận, ta chẳng có hứng thú với chuyện này - Lạnh lùng nói tiếp - Họ đồng ý là được.  Ngày mai, giờ Thìn ở đây. Không tiễn

Dương mặc và Dương Tử Ân lấy được đồng ý thì cáo lui, gia nhân đem đồ ăn lên. Ma Kết và Bạch Dương ăn xong rồi về. Bạch Dương vẻ mặt hạnh phúc nhưng chính mình lại không biết. Ma Kết vẻ mặt bớt băng hàn hơn 

________________________^^_____________________________

Mong các bạn đừng lấy truyện đi đâu kể từ chap này. CÒn nữa, nick này có thể sẽ bị Mất nên (nếu mất) sẽ có nick viết tiếp truyện này cho các bạn

Thân,

Yahiro

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net