[100.101.102]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết [100] Phản Tổ

******

Sau khi trở về nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau An Nhĩ Tư bảo người mang dụng cụ tới kiểm tra cho Nhan Tử Dạ.

"Kỳ thực không cần, trừ bỏ linh lực biến mất một nửa thì cơ thể tôi không có vấn đề gì cả." Đúng vậy, đêm qua cơ thể Nhan Tử Dạ tràn đầy linh lực nhờ hấp thu tinh hạch, thế nhưng sáng ra tỉnh lại thì cậu phát hiện đã biến mất phân nửa.

"Tiểu Dạ, tôi không phải nghi ngờ năng lực của em mà là lo lắng. Em yên tâm, những người này đều là tử sĩ của gia tộc Cái Nhĩ chúng ta, bọn họ sẽ không nói ra ngoài." An Nhĩ Tư nghĩ Nhan Tử Dạ cố kỵ sẽ bị dụng cụ kiểm tra phát hiện mình không phải thú nhân.

Nhìn bộ dáng nếu cậu không kiểm tra sẽ không bỏ qua của An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ chỉ đành bất đắc dĩ nói: "Được rồi." Kỳ thực Nhan Tử Dạ cũng muốn biết thân thể mình có phải đã xảy ra vấn đề gì hay không. Bất quá cậu lại cảm thấy nếu chính mình cũng không tra xét ra thì thiết bị rất có thể cũng không tra được. Ôm ý nghĩ như vậy nên Nhan Tử Dạ mới cự tuyệt.

Giống như nhóm bác sĩ ở địa cầu, những thú nhân tới kiểm tra cũng mặc áo blouse trắng. Nhan Tử Dạ phát hiện thủ hạ của An Nhĩ Tư tựa hồ không có giống cái tồn tại. Bất quá nghĩ lại thì giống cái ở thế giới này quả thực rất trân quý, Nhan Tử Dạ hiểu rõ nên cũng không nghĩ ngợi nhiều.

Dụng cụ kiểm tra là loại dụng cụ khá giống khoang chữa trị, sau khi Nhan Tử Dạ nằm vào bên trong thì một tia ánh sáng đỏ bắt đầu quét hình từ đầu tới chân.

An Nhĩ Tư đứng trước máy tính nhìn từng loạt từng loạt số liệu kiểm tra xuất hiện, sau đó hỏi nhân viên kiểm tra: "Thế nào?"

"Thân thể Nhan thiếu gia rất khỏe mạnh, số liệu các hạng mục đều thực bình thường, cũng không phát hiện có gì dị thường." Nhân viên kiểm tra mặc áo blouse trắng nhìn toàn bộ số liệu xuất hiện rồi hồi đáp.

"Không có dị thường?" Nhìn nhìn kết quả kiểm tra, đây là thiết bị chuyên dùng để kiểm tra giống đực, giống cái sử dụng thiết bị khác. Thế nhưng thân thể của Nhan Tử Dạ vốn là thú nhân, dùng thiết bị kiểm tra giống đực hẳn không thành vấn đề đi.

Nhan Tử Dạ bước ra khỏi thiết bị kiểm tra, hỏi: "Thế nào?"

An Nhĩ Tư mỉm cười: "Không có vấn đề."

"Tôi đã nói không có vấn đề mà anh không tin. Ngay cả năng lượng của tôi kiểm tra còn không được, dụng cụ càng không có khả năng. Quên đi, việc này cứ tạm thời như vậy đi, dù sao cũng chỉ là mất đi linh lực mà thôi, mất thì tôi lại tu luyện là được. Có lẽ là di chứng khi kết hợp linh hồn cùng thể xác cũng không biết được." Trừ bỏ chút rối rắm ban đầu, Nhan Tử Dạ không còn quá để ý nữa. Chết cậu cũng đã chết một lần rồi, chẳng lẽ còn sợ mất đi chút linh lực?

"Dù sao thì phải kiểm tra tôi mới an tâm được." An Nhĩ Tư xoa xoa đầu Nhan Tử Dạ, ôn hòa cười nói.

Biết An Nhĩ Tư quan tâm mình, Nhan Tử Dạ cảm thấy thực ấm áp, sau khi nhân viên kiểm tra rời đi, cậu liền vươn tay ôm lấy cổ An Nhĩ Tư:"An Nhĩ Tư, không phải nói muốn đi gặp phụ mỗ anh à? Ngay mai chúng ta đi đi?"

"Ừ." An Nhĩ Tư vòng tay ôm lấy eo Nhan Tử Dạ, sau đó đặt một nụ hôn lên môi cậu.

Phòng khách một mảnh ấm áp, A Ngốc ngồi xổm ở chỗ rẽ cắn cắn ngón tay nhìn hai người ôm nhau, nước mắt không ngừng trào ra: "Ô ô, thiếu gia rốt cuộc đã tìm được hạnh phúc của mình. A Ngốc thực vui sướng a!"

"Cho mi này." Tiểu Hoa không biết từ đâu lôi ra một cái khăn tay cho A Ngốc.

A Ngốc nhận lấy, nó cảm động nhìn Tiểu Hoa: "Tiểu Hoa, cám ơn a!"

Tiểu Hoa quơ quơ hai chiếc lá cây của mình nói: "Không có gì, ta đã quen rồi." Mỗi lần ở nhà đều thấy A Ngốc khóc vài lần, Tiểu Hoa biểu thị nó đã tập thành thói quen.

Tiểu thứ cầu đang nằm trên đầu Tiểu Hoa cũng vươn móng vuốt ngắn ngủn của mình đưa qua một cái khăn: "A Ngốc, chỗ ta cũng có, cho này."

"Cám ơn, cám ơn a, hai người đối xử với tôi thực tốt." A Ngốc biểu thị nó thực cảm động, thế nên nó ngồi xổm xuống trực tiếp ôm lấy Tiểu Hoa, hôn chụt một cái lên đóa hoa của nó. Tiếp đó A Ngốc lại muốn hôn tiểu thứ cậu, kết quả A Ngốc mở miệng hơi to, hoàn toàn có thể một ngụm nuốt trọn tiểu thứ cầu, làm nó hoảng sợ vội vàng bỏ trốn.

Hôm sau thu thập hành lý xong, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư vừa định xuất môn thì một vị khách không mời xuất hiện.

"Tân Địch?" An Nhĩ Tư vừa mở cửa ra đã thấy giống cái tóc lam xách theo một đống hành lý đứng ở bên ngoài.

"Sao cậu lại ở đây?" Nhan Tử Dạ cũng kinh ngạc. Tân Địch không phải nên trở về Cáp Mỗ Lôi Đức đế quốc à? Sao tự nhiên lại xuất hiện ở đây?

"A, tiểu tổ tông, tôi rốt cuộc tìm được cậu rồi." Nhìn thấy Nhan Tử Dạ, Tân Địch liền hưng phấn không thôi, nhiệt tình muốn cho Nhan Tử Dạ một cái ôm. Thế nhưng lại bị An Nhĩ Tư ngăn cản.

"Gì mà tiểu tổ tông, thực có lỗi, hiện giờ tụi tôi phải xuất môn, không rãnh chiêu đãi cậu." Nhan Tử Dạ vừa thấy Tân Địch liền biết phiền toái đã tới, cậu lập tức kéo hành lý muốn bỏ chạy.

"Hai người muốn đi đâu?" Nhìn Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư xách hành lý đi về phía phi hành khí đậu bên ngoài, Tân Địch nhịn không được hỏi.

"Đi tinh cầu khác du lịch." Nhan Tử Dạ đưa hành lí cho An Nhĩ Tư, sau đó xoay người nói với Tân Địch: "Thế nên chỗ tôi không còn ai đâu, cậu mau quay về đi."

"Không được, tôi tới chính là muốn tìm cậu, cậu đi đâu tôi liền đi đó a." Tân Địch kéo hành lý, cũng muốn leo lên phi hành khí, kết quả bị An Nhĩ Tư đưa tay chặn lại.

"Sao lại là anh nữa?" Tân Địch căm tức, tiếp đó nói với Nhan Tử Dạ: "Tiểu tổ tông, tôi ngàn dặm xa xôi suốt đêm chạy tới, cậu nỡ đối xử với tôi như vậy à?"

Nhan Tử Dạ thực không chịu nổi xưng hô tiểu tổ tông này, liền đỡ trán nói với Tân Địch: "Ngừng, đừng cứ tiểu tổ tông tiểu tổ tông mãi, tôi cũng không phải tiểu tổ tông của cậu. Nói đi, tới tìm tôi có việc gì?"

Nhan Tử Dạ không tin Tân Địch chỉ đơn giản là tới thăm mình. Tuy cậu cùng Tân Địch có quan hệ huyết thống, ấn theo bối phận thì cậu thuộc về hàng gia gia của Tân Địch, thế nhưng lúc còn ở Ngải Bố Lỗ đế quốc, hai người bọn họ chỉ mới gặp mặt vài lần mà thôi. Cũng không thân thiết.

"Cậu cùng thế hệ với gia gia tôi, tôi cũng không tiện gọi cậu là gia gia đi? Tôi cảm thấy gọi là tiểu tổ tông hợp lý nhất." Tân Địch thấy Nhan Tử Dạ nhíu mày liếc nhìn An Nhĩ Tư ở bên cạnh thì lập tức nói: "Rồi rồi, đừng mất kiên nhẫn như vậy, kỳ thực tôi cũng không muốn ngàn dặm xa xôi chạy tới đây, chính là tôi cũng không có biện pháp a. Tổ gia gia nhất quyết muốn tôi tới."

"Khắc Lỗ Tư? Ông ta bảo cậu tới làm gì?" Trước lúc trở về Nhan Tử Dạ nghĩ mình đã nói rõ ràng với Khắc Lỗ Tư, cậu không hi vọng gia tộc Mã Khắc Tân quấy rầy cuộc sống của mình.

"Cậu không biết?" Tân Địch kinh ngạc nói: "Gia tộc Mã Khắc Tân chúng ta có huyết thống bán thú nhân, bởi vì gen của gia tộc chúng ta rất mạnh nên cho dù giống cái gia tộc cùng thú nhân khác kết hợp sinh ra đứa nhỏ thì nhất định sẽ được di truyền dị năng hệ thủy của chúng ta. Thế nhưng cậu chẳng những có dị năng hệ thủy mà còn có cả hệ hỏa cùng hệ phong, tổ gia gia hoài nghi cậu xuất hiện hiện tượng phản tổ nên bảo tôi tới bảo hộ cậu."

"Bảo hộ tôi? Chỉ dựa vào cậu?" Nhan Tử Dạ nhếch miệng: "Không cần."

"Không được, lỡ như cậu thật sự phản tổ, nếu không có tôi ở đó thì sẽ phiền toái. Cho nên hiện giờ cậu đi đâu tôi nhất định phải theo tới đó. Đương nhiên tôi cũng biết giá trị chiến đấu của mình không cao bằng cậu cùng An Nhĩ Tư, thế nhưng tôi có huyết mạch của giống cái gia tộc Mã Khắc Tư, có tôi ở đây, nếu cậu thật sự phản tổ tôi có thể cứu cậu." Tân Định tỏ vẻ nhất định phải đi cùng.

Nhan Tử Dạ thật không ngờ Tân Địch cư nhiên quấn chặt như vậy, nếu đêm qua đi sớm thì có lẽ đã không đụng phải miếng keo dán da chó này rồi. Lúc Nhan Tử Dạ đang cân nhắc làm sao đẩy Tân Địch về Cáp Mỗ Lôi Đức đế quốc thì An Nhĩ Tư lên tiếng.

"Tốt, vậy cậu cứ đi theo chúng tôi đi."

Nhan Tử Dạ kinh ngạc nhìn An Nhĩ Tư, không hiểu vì sao anh đồng ý cho Tân Địch đi theo. Phải biết lần này bọn họ đi chính là tinh cầu Á Bá Lan, nếu để Tân Địch Theo thì thân phận của An Nhĩ Tư sẽ bị lộ.

Biết Nhan Tử Dạ lo lắng chuyện gì, An Nhĩ Tư ôm lấy cậu, cười nói: "Không sao cả, cậu ta là người nhà em. Cho dù thân phận của tôi bị lộ thì cũng không có vấn đề, bởi vì tôi đã làm tốt chuẩn bị."

"Được rồi." Nếu An Nhĩ Tư đã nói vậy thì Nhan Tử Dạ chỉ đành đồng ý.

Nhìn Tân Địch ngồi vào phi hành khí, An Nhĩ Tư hỏi: "Cậu nói Tiểu Dạ có thể xuất hiện hiện tượng phản tổ là thật sao?"

"Đương nhiên, bằng không một giống cái như tôi sao có thể bôn ba một thân một mình chạy tới đây a. Chính vì không muốn để người khác phát hiện bí mật trên người tiểu tổ tông."

"Phản tổ là cái gì?" Nhan Tử Dạ nghe nãy giờ nhưng căn bản không biết phản tổ là cái gì, hơn nữa trong kí ức của nguyên chủ cũng không hề có kiến thức về chuyện này.

Tân Địch thực kinh ngạc khi nghe Nhan Tử Dạ hỏi như vậy, bất quá cậu đột nhiên nhớ ra Nhan Tử Dạ không trưởng thành trong gia tộc Mã Khắc Tân, hơn nữa hiện tượng phản tổ cũng đã thật lâu không xuất hiện, Nhan Tử Dạ chưa từng nghe nói cũng có khả năng. Nghĩ vậy, Tân Địch bắt đầu giải thích.

"Phản tổ chỉ xuất hiện trên ở gia tộc có được gen bán thú nhân. Vô luận là giống cái hay giống đực, sau khi trưởng thành nếu đột nhiên có được sức mạnh cường đại, hơn nữa nó càng ngày càng lớn, tới khi không thể khống chế được chính mình thì sẽ biến thân trở về hình dạng nửa người nửa thú, đó chính là phản tổ. Cũng có thể nói thú nhân hoặc giống cái có được sức mạnh phản tổ thì đểu có khả năng trở thành bán thú nhân."

"Thú nhân cũng có thể trở thành bán thú nhân?" Nhan Tử Dạ kinh ngạc không thôi.

Tân Địch đương nhiên nói: "Đương nhiên rồi, tuy là thú nhân nhưng trong huyết mạch cũng có gen bán thú nhân, phải biết tuy bán thú nhân không còn tồn tại nhưng gen vẫn rất cường đại. Trong quá trình năng lượng thức tỉnh, gen bán thú nhân có thể sẽ cắn nuốt gen thú nhân để biến thành bán thú nhân hoàn toàn."

"Ý của cậu là, gen thú nhân của tôi hiện giờ đang bị gen bán thú nhân cắn nuốt?" Nhan Tử Dạ nỏi.

Tân Địch gật gật đầu: "Đúng vậy, chính vì thế nên cậu mới xuất hiện nhiều hệ dị năng như vậy. Bởi vì trong quá trình cắn nuốt tinh thần lực sẽ rất hỗn loạn, nên tinh thần lực của cậu mới thấp như vậy. Tuy gen thú nhân của Nhan gia rất mạnh nhưng tổ thượng Nhan gia cũng từng xuất hiện bán thú nhân, đương nhiên gen bán thú nhân của Nhan gia không thể nào so sánh với gen bán thú nhân thuộc dòng chính gia tộc Mã Khắc Tân chúng ta. Bất quá trong gen của tiểu tổ tông rất có thể cũng được di truyền lại gen bán thú nhân của Nhan gia. Gen bán thú nhân của hai gia tộc cùng phối hợp lại nên tiểu tổ tông mới xuất hiện hiện tượng phản tổ."

...

Hoàn Chương 100.

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết [101] Dị Thường

*******

"Nói bậy." Nhan Tử Dạ lập tức phủ nhân, cậu sở dĩ có thể sử dụng nhiều dị năng như vậy hoàn toàn không liên hệ gì với phản tổ, đó là do cậu dùng linh lực giả tạo thành dị năng.

Tân Địch lập tức cãi lại: "Tôi mới không nói bậy, một giống cái như tôi sở dĩ có sức chiến đấu cường đại như vậy chính vì tôi cũng xuất hiện hiện tượng phản tổ. Tuy phản tổ không thành công nhưng giá trị chiến đấu của tôi vẫn được giữ lại, đó là chứng cớ tốt nhất. Hơn nữa mỗ ba của tiểu tổ tông cũng giống tôi, cũng từng xuất hiện hiện tượng phản tổ, tuy cuối cùng không thành công nhưng nó đã chứng minh phản tổ là sự thật."

"Nói nhiều như vậy, đơn giản chính là tôi rất có thể sẽ biến thành bán thú nhân." Nhan Tử Dạ nói thẳng ra trọng điểm.

Tân Địch liều mạng gật đầu: "Đúng vậy, bất quá trong quá trình phản tổ gen của tiểu tổ tông có khả năng sẽ xuất hiện hỗn loạn, vì để cậu có thể phản tổ thành công, tổ gia gia đã bảo tôi tới đây. Máu của tôi có chứa gen bán thú nhân, chỉ cần khi đó cậu uống máu của tôi thì có thể thành công phản tổ thành bán thú nhân."

Nghe Tân Địch nói vậy, Nhan Tử Dạ nhịn không được thầm đảo mắt trắng dã, nếu để Tân Địch nhìn thấy bán yêu thể của cậu, nhất định cậu ta sẽ xem cậu là bán thú nhân phản tổ thành công. Đến khi đó, Nhan Tử Dạ cậu có thể trở thành tế bảo a. Đúng vậy, không phải quốc bảo mà là tinh tế bảo, bởi vì cả tinh tế này chỉ có duy nhất một 'bán thú nhân' là cậu mà thôi.

Tuy nghĩ vậy nhưng Nhan Tử Dạ tuyệt đối sẽ không nói ra, cứ để Tân Địch đi theo đi, dù sao An Nhĩ Tư cũng không để ý, cậu cũng coi như có thêm một người sai vặt.

"Anh để cậu ta đi theo cũng là vì vậy đi?" Nhan Tử Dạ quay qua hỏi An Nhĩ Tư ngồi bên cạnh.

"Đương nhiên." An Nhĩ Tư gật đầu, sau đó có chút ám chỉ nói: "Gần nhất thân thể Tiểu Dạ không phải có chút không thích hợp à? Có lẽ có quan hệ với gen bán thú nhân cũng không chừng." Ngay cả dụng cụ khoa học kỹ thuật cao cấp nhất cũng không kiểm tra được gì, rất có thể gen bán thú nhân trong cơ thể Nhan Tử Dạ đang tác quái.

"Cũng có thể." Nhan Tử Dạ nghĩ nghĩ cũng cảm thấy có lý. Dù sao thân thể thú nhân cùng bán thú nhân ở nơi này cũng không giống tu yêu giả bọn họ. Vì phòng ngừa vạn nhất, giữ Tân Địch lại bên người cũng không sai.

Phi hành khí sau khi phi hành mười phút thì đáp xuống một bãi đỗ thật lớn, sau đó ba người ngồi trên một chiếc phi hành khí vũ trụ thật lớn khởi hành tới tinh cầu Á Bá Lan.

Từ Lam tinh tới tinh cầu Á Bá Lan phải phi hành suốt một ngày một đêm, phi hành khí vũ trụ lớn hơn phi hành khí bình thường một trăm lần, chẳng những có mấy chục phòng riêng biệt mà còn có cả phòng ăn cùng khoan chữa trị và hồi phục.

Đây là lần đầu tiên Nhan Tử Dạ nhìn thấy phi hành khí lớn như vậy, không khỏi có chút tò mò nên được An Nhĩ Tư dẫn đi quan sát khắp chiến thuyền. Trong phi hành khí, trừ bỏ ba người An Nhĩ Tư thì tổng cộng có ba mươi thú nhân đi theo. Một đám thú nhân có sức chiến đấu không yếu.

Nhìn nhóm thú nhân mặc đồ đen, Tân Địch nhịn không được tò mò nhìn vài lần, sau đó hỏi Nhan Tử Dạ: "Tiểu tổ tông, khí thế của những thú nhân này thực mạnh, tôi cảm giác không giống thú nhân ngụy cấp S."

"Đương nhiên không phải thú nhân ngụy cấp S, bởi vì bọn họ đều là thú nhân cấp S." Sức chiến đấu của Nhan Tử Dạ hiện giờ tuy đang bị vây ở cấp S sơ cấp nhưng bởi vì phương thức tu luyện bất đồng nên cậu có thể thông qua hơi thở suy đoán cấp bậc của thú nhân. Đương nhiên nó chỉ giới hạn dưới cấp S, nếu đạt tới cấp SS thì cậu hoàn toàn không cảm thụ được.

"Toàn bộ đều là cấp S?" Tân Địch chấn động, từ khi nào thú nhân cấp S tràn lan như vậy a?

Nhan Tử Dạ liếc mắt xem thường: "Có gì đáng ngạc nhiên, tốt lắm, tôi đói bụng rồi, đi ăn cơm trưa trước đã."

Tân Địch còn chưa kịp hoàn hồn sau đả kích thú nhân cấp S thì lại bị lời nói của Nhan Tử Dạ chấn kinh, ăn cơm trưa? Giờ chỉ mới mười giờ rưỡi thôi, tiểu tổ tông ăn sớm vậy à?

Nhan Tử Dạ ăn phần cơm của mình, tiểu thứ cầu cũng ngồi trên bàn cơm ăn thịt viên của mình. Lúc biết Nhan Tử Dạ muốn dẫn tiểu thứ cầu rời đi, Áo Đức Kỳ trực tiếp đưa mấy chục túi thịt viên đủ loại tới. Rõ ràng là đưa cho tiểu thứ cầu. Điều này làm Nhan Tử Dạ cảm giác Áo Đức Kỳ tựa hồ xem tiểu thứ cầu như con mình.

Tân Địch vốn biết thú nhân có sức ăn rất lớn, thế nhưng không ngờ Nhan Tử Dạ cư nhiên có thể ăn tới vậy, một mình ăn phần thịt của bốn người, lại còn thêm một dĩa rau cải, Tân Địch nhìn mà trợn tròn mắt.

Sửng sốt hồi lâu Tân Địch mới hoàn hồn lại, sau đó liền dùng ánh mắt đồng tình nhìn An Nhĩ Tư. Nghe nói tiểu tổ tông một ngày phải ăn bốn bữa, nếu mỗi bữa đều thế này thì những gia tộc nhỏ bình thường quả thực rất khó dưỡng tiểu tổ tông.

Nhìn Nhan Tử Dạ ăn cơm trưa xong cư nhiên còn uống ba ly nước mà bụng một chút cũng không trướng to, Tân Địch quả thực trợn mắt há hốc mồm. Tiểu tổ tông sức ăn lớn như vậy, chỉ sợ chỉ có mỗi An Nhĩ Tư có thể nuôi nổi. Thật sự không thể không bội phục gia tộc Cái Nhĩ có tiền. Đương nhiên Tân Địch biểu thị gia tộc Mã Khắc Tân cũng không kém, nếu muốn dưỡng tiểu tổ tông thì vẫn có thể dưỡng nổi, không chỉ một, cho dù là mười cũng không thành vấn đề.

Ăn uống no đủ xong Nhan Tử Dạ liền cảm thấy buồn ngủ, An Nhĩ Tư không nhìn tới Tân Địch, trực tiếp ôm Nhan Tử Dạ về căn phòng lớn nhất nghỉ ngơi, để lại tiểu thứ cầu cùng Tân Địch mắt to trừng mắt nhỏ.

Vừa mới nằm xuống không bao lâu thì bụng đột nhiên hiện lên một đạo hồng quang, Nhan Tử Dạ đột nhiên cảm giác một luồng nhiệt lưu chảy xuôi qua bụng, tiếp đó toàn thân cậu bắt đầu nóng lên. An Nhĩ Tư đang ôm Nhan Tử Dạ lập tức cảm giác được nhiệt độ cơ thể cậu tăng lên, lập tức mở mắt.

"An Nhĩ Tư..." Nhan Tử Dạ bắt đầu vô thực cọ cọ lồng ngực An Nhĩ Tư, thú văn trên trán hiện lên, ánh mắt ngập nước đầy yêu mị, cái đuôi màu đỏ trơn trượt quấn lấy người anh: "An Nhĩ Tư, tôi muốn..."

"Tiểu Dạ...." Căn bản không để An Nhĩ Tư có cơ hội mở miệng, Nhan Tử Dạ đã khẩn cấp che miệng anh lại, bắt đầu liếm mút khiêu khích.

Tuy cảm giác được Nhan Tử Dạ có chút không thích hợp nhưng An Nhĩ Tư vẫn trầm mê trong tư vị tuyệt vời của Nhan Tử Dạ. Đợi đến khi chấm dứt thì đã là ba tiếng sau.

Tình hình chiến đấu phi thường kịch liệt, toàn thân Nhan Tử Dạ đều là dấu hôn, Nhan Tử Dạ cũng lưu lại không ít dấu vết trên người An Nhĩ Tư. Nhìn Nhan Tử Dạ nằm trong lòng mình, hiện giờ thời tiết khá lạnh nhưng vẫn đổ đầy mồ hôi, An Nhĩ Tư lập tức ôm Nhan Tử Dạ vào phòng tắm.

Suốt quá trình Nhan Tử Dạ chỉ hơi hé mắt một chút rồi lại khép lại ngủ, tùy ý An Nhĩ Tư giúp mình tẩy từ đầu tới chân, sau đó anh dùng dị năng giúp cậu làm khô tóc rồi nhẹ nhàng ôm cậu đặt lên giường, Nhan Tử Dạ lập tức chìm vào ngủ say.

Nằm ở bên cạnh, An Nhĩ Tư chẳng hề có chút buồn ngủ. Anh cứ cảm thấy thân thể Nhan Tử Dạ không thích hợp, linh lực biến mất, đột nhiên động dục, này không phải chuyện bình thường. Nhớ tới Tân Địch, An Nhĩ Tư lập tức đứng dậy mặc quần áo, sau khi chỉnh chăn cho Nhan Tử Dạ thì rời khỏi phòng.

Lúc này Tân Địch đang trò chuyện qua thông tấn khí với Khắc Lỗ Tư.

"Tổ gia gia, con đã theo sát bên cạnh tiểu tổ tông, tạm thời không phát hiện điều gì khác thường." Tân Địch cung kính hướng Lỗ Khắc Tư trên màn hình nói.

Khắc Lỗ Tư lạnh lùng nói: "Không thể lơ là một phút giây nào cả, tuyệt đối không thể để Tiểu Dạ gặp chuyện ngoài ý muốn, còn nữa, con phải chăm chú quan sát An Nhĩ Tư kia, nếu phát hiện cậu ta làm ra chuyện có lỗi với Tiểu Dạ thì lập tức báo cho ông."

"Dạ tổ gia gia, thứ ông bảo con mang tới hiện giờ giao cho tiểu tổ tông hay là..."

"Giao đi."

"Con hiểu rồi." Tân Địch tắt thông tấn đi, vừa mới lấy hộp gỗ chuẩn bị ra ngoài xem thử Nhan Tử Dạ đã thức hay chưa, kết quả ngoài cửa truyền tới âm thanh nghiêm nghị của thú nhân áo đen.

"Tân Địch thiếu gia, chủ nhân cho mời."

"Ừm, tôi lập tức qua ngay." Tân Địch nghĩ Nhan Tử Dạ đã tỉnh nên cầm hộp gỗ rồi theo thú nhân áo đen đi tới phòng tiếp khách.

Tân Địch tới nơi, phát hiện không có bóng dáng Nhan Tử Dạ liền hỏi: "An Nhĩ Tư? Sao chỉ có mình anh, tiểu tổ tông đâu?"

An Nhĩ Tư nghiêm túc nói: "Em ấy vẫn còn ngủ, tôi có chuyện muốn hỏi cậu."

"Anh nói đi." Tân Địch ôm hộp gỗ ngồi xuống.

"Dấu hiệu phản tổ chính là sức ăn tăng mạnh cộng thêm thường xuyên tiến vào kỳ động dục à?" An Nhĩ Tư một chút cũng không do dự mở miệng hỏi.

"Cái gì?" Tân Địch trừng to mắt, vô thức nhìn thấy dấu hôn rõ rệt trên cổ An Nhĩ Tư thì gương mặt lập tức đỏ ửng, bất quá Tân Địch nhanh chóng che dấu, nghĩ nghĩ nói: "Tôi chỉ biết khi dấu hiệu phản tổ xuất hiện thì sức chiến đấu sẽ tăng vọt, tinh thần lực hỗn loạn. Thế nhưng chưa từng nghe nói sức ăn sẽ tăng mạnh cùng thường xuyên tiến vào kỳ động dục." Mới đầu Tân Địch còn khó hiểu vì sao An Nhĩ Tư lại hỏi như vậy, bất quá nhớ tới sức ăn kinh người của Nhan Tử Dạ lúc trưa, cộng thêm dấu hôn trên cổ An Nhĩ Tư, Tân Địch lập tức hiểu ra.

"Bằng không, để tôi hỏi tổ gia gia thử?" Tân Địch hỏi.

"Ừm." An Nhĩ Tư gật đầu.

Tân Địch lập tức gọi cho Khắc Lỗ Tư, hình ảnh Khắc Lỗ Tư xuất hiện trên màn hình ánh sáng.

"Chuyện gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net