35,

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy Jungkook chưa từng nói nhưng Taehyung thừa biết kỹ năng khi ở vị trí chủ động của cậu tuyệt vời đến mức nào.

Jungkook luôn biết cách khiến bản thân trở nên chuyên nghiệp hơn ở mọi phương diện, đương nhiên là cả việc làm tình.

Cậu học được ở Taehyung rất nhiều, từ cách khơi gợi sự kích thích của đối phương cho đến chính bản thân. Cộng thêm những kinh nghiệm tự mình tích lũy trước đây, sự chủ động của Jungkook đã thay đổi theo hướng vô cùng tích cực để phù hợp với vị trí của họ bây giờ. Khác hẳn với cậu trai bỡ ngỡ không dám để người đàn ông khác chạm vào mông mình trong lần đầu đón nhận Kim Taehyung.

Bên dưới trời xanh rộng lớn trên sân thượng Bệnh viện Yoowon, hai thân thể trần trụi vẫn say mê cuốn lấy nhau.

Bờ mông hồng hào căng tròn của Jungkook đặt gọn trên đùi bác sĩ người yêu, ép hai anh bạn nhỏ đang cương cứng muốn nổ tung vào giữa bụng hai người, nhẹ nhàng cọ sát. Mỗi một cái động hông của Jungkook đều khiến Taehyung như muốn gầm lên rằng hắn muốn tiến vào, nhưng cậu thiếu gia nhỏ đang mê đắm với 'loại hình tra tấn mới lạ' lại hoàn toàn không ý muốn toại nguyện cho người yêu.

"Jungkook... cục cưng à..." Tiếng nói trầm ấm thoát ra giữa hai cánh môi loáng nước, Kim Taehyung biết không thể lớn tiếng, chỉ đành nhỏ giọng dụ ngọt: "Cho vào đi nào, cục cưng không muốn à? Bạn em nhớ em lắm."

"Ư-ah... ưm..."

Mỗi lần dứt một câu nói, Kim Taehyung lại cố ý dùng anh bạn hùng dũng của mình đẩy mạnh một cái vào vật tương tự sáng màu hơn, thành công thu về hai tiếng rên đáng yêu như mèo kêu của Jungkook.

Jungkook không vội trả lời, đầu tròn từ từ rời vai người bên dưới, nhẹ nhàng di chuyển đôi môi xuống cằm thon gọn rồi lại đến xương quai hàm nam tính, rải rác những nụ hôn yêu thương trên khuôn mặt của người yêu.

"Đợi một chút nữa đi mà."

Mỗi một hành động nhỏ của Jungkook – kể cả không phải hành động gợi cảm cũng đều khiêu khích Kim Taehyung.

Tôi muốn đi vào! 'Anh bạn nhỏ nhưng không nhỏ' gào thét.

Bác sĩ Kim cố gắng di chuyển để cứu anh bạn của mình thoát khỏi gọng kiềm bằng da bằng thịt của người yêu. Nhưng mỗi lần hắn nhích hông Jungkook cũng sẽ nhích hông, rút ngắn khoảng cách của hai người đến mức hai bờ ngực chạm vào nhau.

Bên dưới hai dương vật sưng tím như muốn đan vào nhau không chút kẻ hở. Phía trên, môi lưỡi cũng say mê cuốn lấy nhau như thể chỉ cần một giây tách rời thì những nụ hôn sẽ bay đi mất.

"Jungkook không muốn làm sao?" Kim Taehyung vẫn luôn chăm chú quan sát người yêu nhỏ, hắn chợt nhận ra đầu tròn của hắn có vẻ chỉ muốn hôn thôi.

Mái đầu đen nhánh khẽ lắc nhẹ, để phần tóc mái cũng theo đó mà đung đưa.

Jungkook từ từ ngóc đầu dậy, đôi mắt ẩn chứa vô vàn dịu dàng hướng đến người đối diện.

"Em muốn hôn nhiều thật nhiều. Bây giờ em không thích Taehyung nữa, mà em yêu Taehyung nhiều lắm đó."

Lời nói của Jungkook nhẹ như lông hồng, cọ vào lòng Kim Taehyung khiến hắn ngứa ngáy vô cùng.

Bởi vì không thể dùng tay ôm lấy cậu, bác sĩ Kim chỉ đành rướn người đến bắt lấy đôi môi đáng yêu vừa thốt ra mấy chữ ngọt ngào vừa rồi.

Môi dưới của Jungkook tiếp tục bị dày vò đến mức dần mất đi cảm giác mịn màng, thay vào đó là sự sưng phồng và vài vết nứt nhỏ. Jungkook tự nhủ nếu không nhanh chóng dứt khỏi nụ hôn này, Kim Taehyung chắc chắn sẽ nuốt chửng đôi môi của cậu.

Đúng như Jungkook nghĩ, Kim Taehyung lần đầu yêu đương, nghe người yêu nhỏ nói một câu nồng tình đã mất hết bình tĩnh, trong đầu thật sự nảy ý định tìm cách nuốt luôn đầu tròn này vào bụng.

Jungkook dùng tay áp sát hai bên đầu bác sĩ người yêu kéo hắn ra một đoạn, nước bọt trong miệng cả hai cũng theo đó mà bị kéo dài, vươn lại trên cằm chiếc cằm hồng hào.

Kim Taehyung thích thú nhìn người yêu nhỏ đang khó khăn hô hấp. Hắn nhẹ nhàng nhích hông, cố ý để quy đầu bo tròn cọ nhẹ vào bụng Jungkook.

"Ngoài này lạnh quá, cho bạn em vào nhà đi."

***

"Ah... Ha hưm... A a a..."

Tiếng rên rỉ ngọt ngào lớn dần theo nhịp độ nuốt nhả dương vật của Jungkook, hoà cùng âm thanh ẩm ướt nơi giao hợp khiến cả tầng âm thanh xung quanh hai người càng lúc càng nóng đến muốn bỏng.

"Jungkook à..." Bác sĩ Kim vùi đầu vào bờ ngực săn chắc, liến nhẹ lên phần thịt mềm quanh đầu nhũ hồng hào, nhỏ giọng dụ dỗ: "Tháo còng cho tôi, tôi muốn ôm em."

Không biết đây đã là lần thứ mấy Kim Taehyung nỉ non câu nói ấy với người yêu nhỏ, nhưng họ Jeon có vẻ rất thích thú với vị trí người chủ động.

Mặc dù hai chân đã mỏi nhừ, Jungkook vẫn không có ý định sẽ tháo còng cho bác sĩ người yêu.

Cậu vòng hai tay ôm lấy cần cổ nam tính, hông giảm dần tốc độ, mỗi lần nuốt nhả đều thít chặt như muốn ép anh bạn nhỏ của Kim Taehyung thành nước.

Trong khi Kim Taehyung trông vô cùng khốn khổ vì chẳng đạt được tốc độ và độ sâu như ý muốn, thì Jeon Jungkook lại thể hiện sự thoả mãn cực độ trên khuôn mặt ửng đỏ.

Tiếng thở dốc trầm ấm phả vào vành tai trắng hồng, Kim Taehyung nghiến răng: "Em có vẻ sảng khoái quá nhỉ?"

Jungkook bật cười, cúi đầu hôn nhẹ lên giọt mồ hôi đang lăn dài trên thái dương đã nổi gân xanh.

"Ưm... tại vì... làm như này thích quá đi... Ah~"

Mỗi một lần Jungkook chuyển động, Kookie nhỏ phía trước lại một lần cọ vào từng rãnh cơ bụng của người yêu. Khoái cảm cả trước lẫn sau khiến cậu mờ hết cả hai mắt, đương nhiên chẳng hề nhận ra chiếc chìa khóa cậu giấu vào túi quần lúc nãy hiện đã bị Taehyung lục thấy.

Cho đến tận khi nghe tiếng lách cách của kim loại, Jungkook hốt hoảng trừng mắt nhìn nụ cười đắc ý của bác sĩ người yêu.

"Anh-..."

Jungkook còn chưa kịp hoàn thành câu nói đã bị lật người lại, nằm úp xuống tấm vải xanh trên nền đất, hai tay bị kéo ngược ra sau, khóa lại bằng chiếc còng trái tim tím cách đây một phút vẫn đang 'giam cầm' người phía trên cậu.

Kim Taehyung đặt người anh em phía trên khe mông căng mịn, vui vẻ nhìn người yêu nhỏ đang trừng mắt với mình.

"Tôi sẽ cho em thấy thế nào mới là chơi thật sự."

Kim Taehyung không nhân từ, lập tức đẩy người anh em cương cứng vào bên trong động nhỏ ẩm ướt vẫn đang mấp máy của Jungkook, lực mạnh đến mức chạm vào nơi sâu nhất bên trong người yêu nhỏ khiến cậu giật nẩy người.

Nước mắt sinh lý tràn ra khỏi khóe mắt, tiếng rên rỉ khoái cảm dần biến thành tiếng thút thít nho nhỏ.

Khi ở vị trí chủ động, Jungkook vẫn có thể tự mình điều chỉnh tốc độ và chiều sâu, tuy chưa chạm đến được vị trí đê mê nhưng ít ra cũng tránh được việc vào quá sâu sẽ khiến bụng bị trướng đau.

Còn Kim Taehyung, hắn đang giận.

"Ưm... hức... Tae-Taehyung... đau quá..."

Jungkook vừa dứt câu, trên cổ liền cảm nhận được sự ẩm ướt lên cổ. Chiếc lưỡi hư hỏng của bác sĩ Kim như con rắn đang thăm dò con mồi, từ từ di chuyển, cảm nhận, nhấm nháp.

Và phập, một dấu răng đỏ chói hiện rõ trên phần gáy trắng hồng của Jungkook.

"Ah..."

Khoái cảm ập đến ngay lập tức đánh đuổi cơn đau. Dương vật ra vào vô cùng năng nổ, khiến vị trí mặc dù đã quen với kích cỡ to lớn vẫn phải căng hết cỡ để đón nhận.

Tư thế hiện tại của hai người là tư thế bác sĩ Kim thích nhất. Không chỉ nhìn rõ được mỹ cảnh bản thân khuấy đảo bên trong Jungkook, còn có thể dễ dàng nhìn được đường cong quyến rũ của tấm lưng mịn màng.

Tronng mắt Taehyung, mọi thứ ở Jungkook đều vô cùng quý giá và đáng nhìn ngắm.

"Ah ah ah... Tae-Taehyung... anh chậm thôi... Ah~"

Từng cú thúc của người phía trên vào bên trong Jungkook đều rất chất lượng, đủ lực đủ sâu lại đúng chỗ. Một lần quy đầu tròn vô tình cọ vào tuyến tiến liệt lại một lần cả cơ thể Jungkook mất kiểm đến mức cong lên.

Giờ nghỉ trưa chỉ kéo dài trong vòng 2 tiếng, và hiện giờ cả hai chỉ còn 30 phút. Kim Taehyung ý thức được việc hắn cần để bản thân và Jungkook nghỉ ngơi để chuẩn bị cho giờ làm chiều, vậy nên tốc độ cần được đẩy lên mức cao nhất.

Kim Taehyung chỉ cần dùng một tay đã có thể kéo eo Jungkook cao lên đến ngang ngực. Hắn từ bên trên thúc xuống, mỗi một cú thúc lại như đang dùng búa đóng đinh vào bên trong Jungkook, khiến cậu đến thở cũng chẳng nổi.

"Ah! Ah! Ah! Đ-Đừng... D-Dừng lại... A a a!"

Sau gần 15 phút không ngừng kêu gào những âm thanh vô nghĩa, bên trong Jungkook cuối cùng cũng được rót đầy. Cả người cậu chẳng còn chút sức lực, phải tựa hết vào vòng tay của bác sĩ người yêu.

Lúc này Kim Taehyung mới nhận ra, Jungkook đã xuất ra ướt cả tấm vải xanh bên dưới mà chẳng cần chạm vào Kookie nhỏ.

Hôn hai cái lên đôi mắt bắt đầu lơ mơ, Kim Taehyung thì thầm: "Giờ thì em biết hậu quả của việc chơi với dao rồi chứ?"

Jungkook thật sự muốn khóc. Chiếc còng tím hình trái tim bị cậu vứt – với thái độ rất cục cằn – vào sọt rác ngay trong đêm đó.

Sun.

một trong những lý do mình chậm trễ chap này: trình viết H tuột không phanh và đã chạm đáy. cho nên sau chap này mọi người tiếp tục ăn chay một thời gian nữa nha TvT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net