gullible you said

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

So với mười năm trước, những năm trở lại đây tôi có xu hướng giúp bản thân mình nỗ lực quên đi những điều tiêu cực nhanh chóng, để nhường chỗ cho những sự việc tích cực và hướng vào công việc hơn.

Nhưng cũng chỉ là cố gắng, có những lúc cả người tôi như ngộp trong một biển nước, ngạt thở đến mức dù vẫy vùng vẫn không thể thoát khỏi nó. Bạn tôi nói, tôi rất dễ tin người rất dễ tổn thương vì những điều mới mẻ của thế giới. Bạn nói, tôi dường như chẳng có chút manh mối gì về thế giới xung quanh mình, tựa như một nhành hoa e ấp mới chớm nở.

Trái tim tôi ấy mà, đã từng tự hào vì sự thuần khiết khi yêu không cầu hồi đáp. Nhưng rồi, thời gian trôi qua tôi mới hiểu thế nào là "những trái tim thuần khiết là sự sai lầm của thế gian này." Bởi vì tôi vẫn luôn tin vào điều tốt đẹp đến ngờ nghệch, nên kết cục chỉ có bản thân ôm lấy nỗi đau một mình. Dù tôi cố vẫy vùng giữa vùng biển rộng lớn ấy, thét gào khản cổ ai đó hãy cứu mình, dường như chẳng có ai thấu. Tôi lạc trôi giữa biển xanh sâu thẳm, cũng cô độc đến đáng sợ. Biển là bao dung, nhưng cũng cố chấp vô vàn lần muốn giữ tôi riêng trong sự cô độc của của nó.

Trái tim tôi vẫn nặng trĩu vì những lời nói thật lòng, vì những điều bản thân tôi không dám đối mặt. Sự thật là tôi vẫn hiểu thế giới ngoài kia sẽ chẳng thế thích mình được mãi và có những lời giúp đỡ sẽ chẳng thể nào chỉ xoay quanh điểm tốt của tôi. Chúng đến trong những hình hài khác nhau, có lúc phê phán, có lúc là sự thấy vọng, cũng có lúc là những lời góp ý. Tôi hoàn toàn hiểu lợi ích của chúng trong cuộc đời, chỉ là trái tin tôi cần thếm thời gian để tiếp nhận và xử lí những lời đóng góp ấy. Có lẽ vẫn còn điều gì đó trong tim tôi vẫn chưa thể mở hết để đón nhận chúng. Vẫn thật khó khăn để tôi nhìn lại những vết nứt và sứt mẻ trong con người không hoàn hảo của mình.

Nhưng tôi biết có những sự nhìn nhận cần thời gian để xử lí và tiếp thu. Cũng như cách tôi cầu nguyện bản thân mình mỗi ngày đều có thể tự thoát khỏi vùng biển sâu thẳm và cô độc ấy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net