Điều 6 ( Taeil)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Winwin, tình yêu của tôi.

Khi mọi người nhận xét Moon Taeil, hầu hết họ sẽ nói anh ấy là người không hề có dã tâm. Đúng là như vậy, dù là vào một trường đại học nổi tiếng hay đến SM với tư cách là một thực tập sinh, tôi luôn thích ứng nhanh với hoàn cảnh, làm tốt từng bước việc của mình. Điều tôi quan tâm duy nhất là làm sao để hát hay hơn, dường như không có gì đáng để tôi tốn công tranh giành, cho nên dù là người lớn tuổi nhất trong nhóm nhưng tôi không ra vẻ đại ca, người hâm mộ thường trêu chọc tôi giống như em út. Thật ra thì tôi cũng có một thứ vô cùng tham vọng, đó chính là tình yêu của Winwin.

Tôi là người sống nội tâm, không dễ dàng để mở lòng với người khác, khi Winwin mới đến, mối quan hệ của chúng tôi rất khó xử. Tiếng Hàn của em không tốt, tôi lại không chủ động làm quen, cứ như vậy sống chung mà không thân thiết gì. Bước ngoặt của mối quan hệ là khi chúng tôi được chia cùng phòng ở ký túc xá, dưới cùng một căn phòng, cơ hội trò chuyện tự nhiên tăng lên. Từ từ tôi phát hiện người em nhỏ này thật sự rất đặc biệt, sao có thể ngây thơ như vậy, lớn rồi, cũng có thế giới nhỏ của riêng mình, hệt một đứa trẻ vậy. Tôi không biết đối với em đây là điều tốt hay điều xấu, làng giải trí phức tạp như vậy nên sự ngây thơ của em có thể hủy hoại chính em. Cơ mà tôi lại không muốn em lớn lên và trưởng thành, tôi đã chứng kiến ​​quá nhiều âm mưu. Thật sự rất hiếm người như Winwin, tôi muốn bảo vệ em. Moon Taeil, người luôn né tránh người khác, lại có hứng thú với một người, những người nghe qua sẽ không bao giờ tin điều này, nhưng chuyện cứ như vậy xảy ra, rễ ở trong lòng cứ thế đâm chồi nảy mầm, ăn sâu tận cùng, đến lúc phát hiện cũng chẳng thể cắt bỏ nổi.

Là một trai thẳng chuẩn mực, tôi thực sự rất đau đầu với việc kinh doanh của công ty nhưng đành cam chịu, đây cũng là một phần công việc của chúng tôi. Bây giờ tôi đã dần chấp nhận sự tương tác thân mật giữa nam và nam. Tôi muốn nhìn thấy người đồng hành trong việc kinh doanh của mình phải nhắc đến mình trong buổi giao lưu với người hâm mộ, để người hâm mộ thật sự tin tưởng chúng tôi có gì đó mờ ám, nghĩ "chúng tôi thích con trai sao?", có điều không ngờ sau này tôi lại thật sự thích con trai. Tôi thật sự rất thích được ôm Winwin, khen em rất dễ thương, nếu một ngày không gặp em, tôi sẽ nói với em rằng anh nhớ em lắm, luôn muốn ở cạnh em. Winwin là người Trung Quốc, em cảm thấy ngại ngùng với việc thân mật này, nhưng tính tình em rất tốt, không chịu được sẽ than: "Sao lúc nào anh cũng bám em thế ?" Tôi tự tin. Bắt bẻ lại em:"Có thể trách anh được sao? Không phải là do em quá đáng yêu à, còn là do anh quá thích em nữa." Lúc này, Winwin chỉ có thể bất lực nhìn tôi. Em nhất định cho rằng sao các thành viên trong nhóm đều hành động kỳ lạ thế? Nhưng Winwin ngốc, lời nào anh nói cũng là thật, nói em dễ thương là thật, không gặp thì nhớ em cũng là thật, và đúng là thích em thật. Nhưng đối với Winwin, người bảo thích em quá nhiều đi, làm sao em có thể tin hết mọi lời nói đó được? Tôi chỉ có thể nhìn em chạy đến bên Taeyong vì không thể chịu nổi tôi, thầm thở dài nói khẽ một câu: "Tại sao em lại không tin lời anh chứ?"

Tính tình Winwin tuy hiền lành nhưng đôi lúc cũng sẽ tức giận. Có một lần em chơi game, tôi ngồi cạnh quấy rầy em, Winwin rất tức giận, không thèm để ý tôi. Tôi hoảng hốt vì đây là lần đầu tiên tôi thấy Winwin tức giận như vậy. Tôi đã xin lỗi, nhưng tôi vẫn cảm giác em vẫn chưa nguôi ngoai, có lẽ những bất bình mà em đã tích tụ với tôi đã bùng phát rồi. Tôi không biết phải làm sao, nhưng tôi nhất định phải phá vỡ thế bế tắc, cứ vậy hoài tôi sẽ không thể chịu nổi. Tình cờ lúc đó chúng tôi đang ghi hình cho một chương trình thực tế. Tôi và nhóm dẫn chương trình đã đề xuất đu quay phá bỏ ngại ngùng, tôi và Winwin là một nhóm. Trước ống kính, tôi đã bày tỏ mâu thuẫn giữa chúng tôi. Winwin không né được, chúng tôi mở lòng mình nói chuyện giải bày, sau đó cơn giận của Winwin cũng tan biến. Sau sự việc này, tôi rất để tâm đến tình hình thực tế của Winwin mà thay đổi sao cho phù hợp vì sợ lặp lại những sai lầm tương tự, khoảnh khắc Winwin giận dỗi không để ý tôi, tôi không bao giờ muốn nó phải lặp lại thêm lần nào nữa.

Thực lòng mà nói, khi đối diện với Winwin, tôi có chút tự ti, em quá đẹp trai, ngoại hình của tôi cũng không phải nổi bật nhất trong NCT. Taeyong Jaehyun Yuta và những người khác được gọi vị thần nhan sắc, Winwin ở cạnh họ đúng là xứng đôi. Tôi biết người hâm mộ nói gì về CP của tôi và Winwin, người cha và người con yêu dấu. Gương mặt của tôi hiện lên hình ảnh một người cha yêu thương, trong mắt người hâm mộ, tôi yêu Winwin vô cùng, nên tự nhiên nghĩ đến tình cha con. Nhưng tôi không cam lòng, nên chỉ cần có cơ hội, tôi sẽ liều lĩnh bày tỏ tình yêu của mình với Winwin trước ống kính. Tôi sẽ hỏi Winwin mong muốn của tôi là gì, hy vọng rằng em sẽ nói chuyện với tôi, không từ chối tình yêu của tôi. Trước mặt người hâm mộ, tôi sẽ khóc vì Winwin từ chối sự đụng chạm của tôi. Ngay sau đó, người hâm mộ đã nhận ra lòng trung thành của tôi. Họ nhìn thấy sự mê đắm của tôi. Ngày càng có nhiều người ủng hộ tôi và Winwin. Công ty cũng nhận thấy. Phiếu bầu của Winwin's CP trên trang web chính thức có ghi tên tôi. Rốt cuộc những nỗ lực của tôi đã không vô ích.

Nhưng không ngờ một số người hâm mộ cuồng nhiệt lại dùng những hành động thân thiết của tôi để tấn công Winwin, họ cho rằng Winwin lạnh lùng, làm ngơ trước sự yêu thương của tôi. Tin đồn rộ lên trong một thời gian, tôi bí mật lập một tài khoản, giấu công ty phản bác gay gắt những người này trên mạng. Tôi không cho phép bất kỳ ai nói xấu Winwin của tôi, họ thậm chí còn không biết em tốt như thế nào. Sau một hồi cãi cọ, vài người đã ngừng tranh cãi với tôi rời bỏ đi. Trong mắt họ, có lẽ tôi là người hâm mộ cứng đầu nhất. Có điều Winwin dường như cũng biết về trận chiến CP giữa những người hâm mộ, em bị tổn thương. Vì vậy, khi nói về CP trước ống kính, em im lặng hoặc thay đổi chủ đề. Em không muốn lại gần tôi nữa, em bắt đầu chơi thân với Mark. Tôi lại hoảng sợ, dường như tôi luôn làm những điều khiến Winwin không vui, tôi vừa vụng về vừa ngoan cố trong việc thể hiện tình yêu với em, lần nào cũng phản tác dụng. Bề ngoài em không nói gì, nhưng có lẽ em đã quá mệt mỏi khi phải tìm cách ứng phó. Đây cũng là lần đầu tiên tôi thích một người điên cuồng như thế, tôi không có kinh nghiệm, không biết phải làm sao, Winwin có thể tự nguyện chấp nhận tình yêu của tôi không? Tôi đau đớn, lâm vào trạng thái hoang mang lạc lối. Nhưng càng suy sụp hơn nữa là Winwin vào nhóm Trung Quốc và sau đó rời xa tôi.

Bất cứ ai quen biết tôi cũng đều biết tôi có thói quen mang theo một chiếc bút ghi âm bên mình, đây là thói quen hình thành khi còn là một thực tập sinh. Tôi muốn thu âm lại phần hát của mình bất cứ lúc nào để có thể phát đi phát lại nhằm kịp thời tìm ra những thiếu sót. Nhưng tôi có một bí mật nhỏ, từ khi Winwin đến nhóm Trung Quốc, tôi đã mua một chiếc máy ghi âm mới, nó ghi lại từng chút từng chút những lần tôi nhớ Winwin.

"Winwin, hôm nay anh ăn đồ ăn ở một nhà hàng rất ngon, chờ em về, anh sẽ dẫn em đi ăn."

"Winwin, tụi anh có buổi biểu diễn ở Mỹ, mọi người đều rất vui vẻ, nhưng nếu có em ở đây, anh sẽ càng vui hơn."

"Winwin, có một game mới được phát hành gần đây. Em đã chơi nó chưa? Anh nghĩ em phải tải nó về càng sớm càng tốt."


. . . . . .

Dù là ăn đồ ăn ngon hay ngắm cảnh đẹp, chỉ cần tôi nghĩ đến Winwin, tôi sẽ ghi lại một đoạn những điều tôi muốn nói với Winwin, tưởng như em vẫn ở bên cạnh tôi, nếu không sự nhớ nhung này sẽ xé nát tôi ra thành từng trăm mảnh mất. Tôi đã bí mật ghi âm, nhưng sau đó tôi bị Doyoung nhìn thấy, em ấy hỏi tôi tại sao tôi không gọi cho Winwin hay gọi video với Winwin. Tôi lắc đầu nói: "Không được đâu, anh gọi một lần là muốn gọi lần hai, lần ba. Winwin bận lắm, nên lần nào cũng không nghe điện thoại của anh. Càng về sau, Winwin có lẽ sẽ ghét anh. Còn tại sao anh không gọi video cho Winwin ư? Anh sợ anh sẽ khóc khi nhìn thấy khuôn mặt của Winwin, điều đó sẽ làm em ấy sợ mất". Doyoung nhìn tôi với vẻ mặt phức tạp. Tôi luôn nghĩ em ấy là người thông minh nhất trong nhóm. Tôi biết em ấy đã sớm phát hiện ra tình cảm của tôi dành cho Winwin. Trong ánh mắt em ấy có sự đau lòng cũng có chút thương xót, nói với tôi. "Anh Taeil, từ bỏ đi, đừng yêu Winwin nữa, anh biết mà, sẽ không có kết quả, bất kể là ai trong nhóm của chúng ta, yêu Winwin cũng sẽ không có kết quả." Tôi cất máy ghi âm cẩn thận vào trong túi. "Anh biết rõ hơn ai hết rằng sẽ không có kết quả, nhưng Doyoung à, anh không thể kiểm soát trái tim của mình, em hiểu không? Anh đã cố gắng không làm phiền em ấy, miễn là anh không bị phát hiện, dù chỉ là len lén yêu đơn phương, anh cũng chịu."

Vào ngày tôi biết Winwin hẹn hò, tôi đang định đến phòng thu để thu âm một bài hát, thì bên ngoài phòng ăn, tôi nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Doyoung và Taeyong. Doyoung không thể chịu được tình trạng hiện tại của tôi, vì vậy em ấy đã nói với Taeyong. Những lời của Taeyong khiến tôi cảm thấy như chết điếng, "Winwin đang hẹn hò với Hendery." Em ấy nói cái quái gì vậy, Winwin đang yêu? Làm sao có thể xảy ra chuyện này, Winwin, người vốn ghét đụng chạm với người đồng giới, lại thực sự yêu một người con trai. Nhưng Taeyong sẽ không nói dối, những gì em ấy nói phải là sự thật. Tôi không biết mình bước vào phòng thu âm như thế nào, đeo tai nghe ra sao, hay hát bài hát như thế nào. Tôi chỉ nhớ giáo viên thanh nhạc ở ngoài phòng mắng mỏ tôi rất to. Tôi cảm thấy có gì đó trên khuôn mặt của mình. Khi tôi chạm vào nó, hóa ra là nước mắt. Tôi đã khóc? Tại sao tôi không cảm giác được gì? Thật giống như tất cả các cảm giác của tôi đều mất đi, điều duy nhất có thể cảm giác được là "Winwin đang yêu".

Máy ghi âm mới mua gần hết dung lượng lưu trữ, không biết đã ghi được bao nhiêu bản rồi. Nhưng tôi quyết định ghi thêm lần cuối cùng, tôi cầm máy ghi âm và nhấn nút ghi âm, nhưng tôi không thể nói được, khó mở lời quá. Một lúc lâu sau, giọng tôi mới vang lên: "Winwin, hình như đã lâu không gặp em. Em có khỏe không? Anh nhớ em lắm, người đó sẽ chăm sóc cho em tốt mà đúng không? Anh biết hai em đang yêu nhau. Là một người anh thân thiết của em, anh mong em hạnh phúc là thật, nhưng mà, anh muốn người làm em hạnh phúc chỉ có thể là anh. Winwin, tại sao không thể là Moon Taeil? Anh thật sự, thật sự rất yêu Winwin, Winwin à, em biết gì không, anh yêu em, anh yêu em, Winwin..." Tôi thấy mình lại khóc, vội nhấn nút tạm dừng. Vậy là xong. Tôi bỏ máy ghi âm vào một chiếc hộp, khóa lại, cất vào ngăn kéo dưới chân bàn. Khoảnh khắc đóng ngăn kéo thì cánh cửa trái tim tôi cũng đóng lại, có thể trong tương lai cánh cửa trái tim sẽ lại mở nhưng chẳng ai biết sẽ phải mất bao lâu, mong sao có người khiến tim tôi lại rung động, nhưng chắc là mãi mãi không bao giờ so sánh được với Winwin, bởi vì em là duy nhất, là báu vật đẹp nhất trên thế gian này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net