5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác cứ tưởng sau hai lần làm tình đó, quan hệ của gã và Tiêu Chiến sẽ trở nên hoà hoãn hơn, ít ra sẽ không xa lạ như cái cách mà bọn họ đã từng.

Nhưng gã tự nhận là hiểu rõ Tiêu Chiến, chắc cũng chỉ mình gã nghĩ thế mà thôi.

Em bắt đầu trốn tránh gã. Ở trong dĩ vãng, đều là Vương Nhất Bác trốn kí túc xá đi qua đêm không về, gã sợ mỗi lần nhìn thấy hình dáng gã ao ước ngày đêm, sẽ kìm không được mà cưỡng dâm Tiêu Chiến, đặt em ở dưới thân mà ra vào, mặc cho em phản kháng, cầu xin.

Tiêu Chiến bắt đầu không về kí túc xá, hai ngày ba ngày, gã cũng chẳng buồn quay về nữa. Thỉnh thoảng Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến trong lớp, hoặc trong sân trường, đang tụ tập nói chuyện với một vài tên trai nào đó, gã không biết là ai, cũng chẳng muốn biết.

Vương Nhất Bác đã từng thử tiếp cận một lần, có lẽ thân thể của em sẽ nhớ đến mùi vị đã từng bị gã thao, mà tình nguyện tiếp xúc với gã sau một tuần xa cách.

"Tiêu..." - Chữ còn lại chưa kịp thoát ra, Tiêu Chiến đã đi sượt qua bàn tay đang giơ lên giữa không trung của gã, để cho Vương Nhất Bác một bóng lưng lạnh lùng.

Gã nhìn cái gáy xinh đẹp kia mà nghiến răng nghiến lợi, ai mà thèm để tâm đến cái chó má mà Tiêu Chiến đang nghĩ chứ.

Được lắm, được lắm Tiêu Chiến.

Vào mỗi cuối tuần, là lớp học bóng rổ. Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến cùng học chung một tiết này. Đôi khi gã tự hỏi bản thân, em như một con gà bệnh, dằn bóng vài lần đã thở hồng hộc, mà vẫn cứ cố chấp phải lấy cái lớp mà bắt buộc phải hoạt động dưới thời tiết chói chang này.

Vừa mệt lại còn cực.

"Tiêu học trưởng, hôm nay sắc mặt trông có vẻ tốt quá nhỉ. Hay cậu đi lấy bóng chuẩn bị cho tiết học hôm nay đi nhé??" - Huấn luyện viên Lý chưa bao giờ cho Tiêu Chiến một cái nhìn tốt đẹp, đơn giản là hắn chẳng ưa nổi cái dáng vẻ yếu ớt này của Tiêu Chiến.

Nương đến nỗi không có khí khái của nam tử hán đại trượng phu.

Dưới cái nắng nóng giữa trưa, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, Tiêu Chiến đứng xếp hàng giữa các bạn học lại có hơi choáng váng, nhẹ giọng trả lời, "Dạ được, huấn luyện viên."

Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến đang dần đi xa, cũng không kịp chờ đợi mà bỏ lại một câu cho huấn luyện viên Lý, không đợi ông ta đáp lại cũng trực tiếp rời đi.

"Em đi giúp bạn học Tiêu."

Tiêu Chiến cầm chìa khoá, mở cửa phòng dụng cụ, đột nhiên không kịp phòng bị mà bị một lực tay ôm chặt từ phía sau, ép em từng chút vào phòng dụng cụ.

Người kia tiện tay khoá cửa lại, tiếng cạch vang lên trong không gian tối tăm xám xịt làm Tiêu Chiến rùng mình, bản năng không tự chủ được mà giãy dụa.

"Tiêu Chiến, em làm như vậy có phải là quá đáng lắm không?" - Vương Nhất Bác ôm chặt lấy Tiêu Chiến từ phía sau, hơi thở nóng ấm phả vào sau gáy của em, giọng điệu có chút rầu rĩ.

Tiêu Chiến hơi run lên. Nghe được giọng nói quen thuộc, lại âm thầm mà thở phào nhẹ nhõm, hơi buông lỏng thân thể, em không trả lời câu hỏi của gã, ngược lại hơi có chút van cầu, "Đừng, không phải ở nơi này mà ——"

Phía sau gáy bị hung hăng cắn mạnh vào, Vương Nhất Bác khàn khàn nói, "Sao nào? Em tự chơi lỗ nhỏ của mình trong nhà vệ sinh được, lại ngại làm tình với tôi ngay chỗ này?"

Tiêu Chiến nhắm mắt, mùi ẩm mốc của phòng dụng cụ xộc vào khoang mũi làm cho em có hơi khó chịu.

Tiêu Chiến im lặng, không trả lời.

Vương Nhất Bác có chút nóng nảy, gã xoay người Tiêu Chiến lại, ép em đối mặt với gã, lại thấy đối phương đang ấm ức nhìn mình.

"Này. Sao em lại, sao lại khóc rồi?" - Vương Nhất Bác dịu giọng xuống, người này, sao luôn biết cách làm gã mềm lòng thế.

"Em, em không phải cố ý. Thật sự không phải." - Tiêu Chiến hơi nấc lên, có trời mới biết mấy ngày nay em bị dằn vặt như thế nào.

"Em chỉ là, không biết phải đối mặt với anh như thế nào."

Tiêu Chiến sợ hãi lỡ như lúc đó Vương Nhất Bác chỉ là hứng khởi nhất thời, bởi dù sao mọi chuyện cũng đến một cách quá đột ngột và bất ngờ. Khoái cảm xác thịt và sự thỏa mãn lấp đầy trên tinh thần khiến Tiêu Chiến không thể chống cự.

Sau khi sự việc xong xuôi, nghĩ lại, mới thấy mình điên rồi.

"Em sợ tất cả chỉ là một trò chơi thôi. Em không biết phải làm sao hết." - Tiêu Chiến vốn dĩ là một người lãnh tĩnh.

Trong mọi trường hợp, dù chuyện có phức tạp đến cỡ nào, em vẫn có thể bình tĩnh dùng lí trí mà giải quyết.

Nhưng tất cả trường hợp đó, không bao gồm Vương Nhất Bác.

Cũng không bao gồm việc rơi vào lưới tình của gã.

"Thật là, sao lại thích khóc thế này cơ chứ. Bình thường rất hay cười cơ mà." - Vương Nhất Bác thở dài, gã hôn lên gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Tiêu Chiến, rồi lại liếm đi từng giọt nước mắt đang lăn dài trên má.

Cẩn thận và nâng niu, "Nếu đây là một trò chơi, Tiêu Chiến, em chơi cùng tôi cả cuộc đời được không?"

Tiêu Chiến cứ tưởng mình nghe lầm, hoặc vốn dĩ tất cả mọi thứ ngay từ ban đầu chỉ là ảo giác.

"Anh nói, anh nói phải giữ lời." - Tiêu Chiến lung tung đáp.

"Không giữ lời chính là con heo ngu ngốc khi đi ngủ còn thở ra bong bóng mũi." - Sau đó còn rất hung hăng mà thêm vào.

"Được, ai không giữ lời là con heo ngốc." - Vương Nhất Bác bật cười, chóp mũi cà cà lên cái mũi thanh tú của Tiêu Chiến, ngựa quen đường cũ duỗi tay vào trong đồng phục bóng rổ rộng thùng thình, nhào nắn xung quanh hai đầu ngực của Tiêu Chiến.

"Đừng, không phải ở đây, đừng làm ở đây." - Hai bắp đùi của Tiêu Chiến kẹp chặt lại khi nhận thấy một bàn tay đang luồn vào giữa hai chân mình, ống quần bị xốc lên, cảm giác lành lạnh lướt trên đùi non làm Tiêu Chiến rùng mình.

"Ngoan, Chiến Chiến ngoan, tôi nhớ em lắm. Phía dưới này cũng nhớ em." - Vương Nhất Bác khàn khàn nói, bàn tay lại linh hoạt đổi chỗ, bắt lấy tay nhỏ của Tiêu Chiến đưa xuống phía dưới đang trương phồng lên.

Qua lớp vải đồng phục thể thao mỏng manh, Tiêu Chiến cảm nhận được sức nóng kinh người của con quái vật đang rục rịch chờ giải thoát khỏi giam cầm.

"Hah ——" - Tiểu huyệt không tự chủ được co rút lại. Hồi tưởng tư vị tuyệt vời lúc gã dùng lợi kiếm dữ tợn ấy mà xỏ xiên qua em, Tiêu Chiến liếm liếm môi.

Ánh mắt của Vương Nhất Bác trầm xuống, lúc này gã biết Tiêu Chiến hẳn là đang muốn lắm rồi đi. Xốc em lên, đem cả thân thể thon dài mà ôm vào trong ngực, tay lại chu du trên thân thể nóng hừng hực của Tiêu Chiến. Bàn tay Vương Nhất Bác mang theo nhiệt độ lành lạnh, đem cả bầu vú của Tiêu Chiến mà thô bạo xoa nắn lên, móng tay gảy gảy nhũ thịt, đầu vú bị véo đến sưng đỏ.

"Ưm —— ừm —— Nhất Bác —— hah—— bên kia, bên kia cũng muốn..." - Phần ngực trái bị dâm loạn một cách triệt để, nhưng phía bên phải lại bị bơ vơ trống vắng, Tiêu Chiến không tự chủ được cầm một tay của gã mà đưa đến bên còn lại.

"Muốn? Muốn cái gì?" - Gã tà ác hỏi, bàn tay nấn ná không chịu chạm vào, chỉ như có như không mà lướt qua đầu vú đang dựng thẳng lên như chờ được yêu thương.

"Muốn, muốn Nhất Bác chơi vú em, hah ——hah...ưm ngậm nó, thích quá..." - Tiêu Chiến ưỡn ngực lên khi đầu vú bên phải bị bao bọc lấy bằng khoang miệng ấm nóng, cái lưỡi của gã liếm láp quanh quầng vú, răng nanh cạ cạ trên đầu nhũ làm Tiêu Chiến run rẩy nức nở.

"Chỉ bị sờ đầu ngực thôi mà em cũng cương được hả? Chậc, Tiêu học trưởng hoá ra lại dâm đến như vậy." - Vương Nhất Bác oán giận, gã cũng không ngờ Tiêu Chiến sẽ cương lên khi bị gã nắm đầu vú mà chơi đùa, cái thứ nho nhỏ ấy đang dựng đứng lên mà chọc vào phần bụng của gã.

Quần thể dục rộng thùng thình mà co giãn khiến cho Vương Nhất Bác dễ dàng mà lôi tuột cả quần ra, gã trực tiếp bỏ qua dương vật bé xinh đang đứng thẳng mười phần mà mò tới phần sau huyệt.

"Tiêu Chiến, em ướt rồi hả?" - Vương Nhất Bác liếm môi, cảm nhận được ấm áp truyền đến đầu ngón tay.

"Aissh, học kì này môn thể dục thật là khó khăn quá đi."

"Nói cái gì, ai bảo cậu lấy lớp bóng chuyền làm chi. Huấn luyện Dương nổi tiếng khó tính, đâu phải cậu không biết!!"

"Nói lung tung cái gì, còn tí nữa là vào học rồi đấy."

"Bốn mươi lăm phút lận, aizzzz, tự nhiên lại lấy lớp giờ này, hai môn cách nhau tận gần một tiếng, tớ còn có thể quay về kí túc xá đánh một giấc đấy!!!"

Bên ngoài phòng dụng cụ hẻo lánh đột nhiên náo nhiệt hẳn lên. Kế bên phòng dụng cụ là lớp thực hành kĩ thuật, có lẽ bọn họ xong giờ thể dục rồi, lại đang chờ đến tiết học sau đi. Tiêu Chiến sợ đến mức co rụt huyệt khẩu lại, ngón tay đột nhiên bị thít chặt khiến Vương Nhất Bác rên nhẹ một tiếng, "Siết cũng thật chặt, tôi còn chưa vào trong đâu."

Tiêu Chiến run rẩy, đè ép giọng nói xuống, "Nhất Bác...bên ngoài có người, đừng ở đây..."

"Có người, có người thì sao? Em kiềm chế một chút, đừng có gọi giường dâm quá là được." - Gã ác ý mà cắm hai ngón tay sâu vào bên trong đào móc, Tiêu Chiến run lên, hai tay vô thức giơ lên bịt kín miệng, ngăn không cho những tiếng rên rỉ thoát ra ngoài.

Lỗ nhỏ không ngừng trào ra dâm dịch, bởi tư thế lúc này, Tiêu Chiến đang bị áp sát vào đệm lò xo, hai chân vòng qua kẹp chặt hông Vương Nhất Bác, chất lỏng từ sau huyệt trào ra không những dính một phần lên vải quần của gã, còn văng từng chút mà rơi xuống sàn.

Hai ngón tay của Vương Nhất Bác ra vào một cách thô bạo, vách tường bên trong cơ khát mà mút chặt lấy ngón tay của gã, không nỡ để nó rời đi.

Tiêu Chiến thở hổn hển, kiềm chế những tiếng rên phát ra từ cổ họng. Âm thanh náo nhiệt bên ngoài vẫn không dừng lại, trên trán của em đổ mồ hôi lạnh, nhưng bên dưới thì nóng bỏng ướt dầm dề. Hai trạng thái đối lập trên cùng cơ thể làm cho Tiêu Chiến khó chịu đến cơ hồ khóc lên.

Tiếng đùa giỡn hỗn loạn của sinh viên bị ngăn cách bởi chỉ một vách tường, những tạp âm đánh vào thính giác của Tiêu Chiến, làm em có loại ảo giác chỉ cần em không nhịn được mà rên lên một tiếng, lập tức sẽ bị những học sinh ngoài kia phát hiện chuyện xấu mà bọn họ đang làm.

Đầu óc Vương Nhất Bác đột nhiên quay cuồng, gã đột nhiên muốn trêu chọc Tiêu Chiến. Ngón tay vẫn không ngừng đâm vào ác ý mà khuấy đảo, còn nhấn vào điểm gồ lên bên trong, làm Tiêu Chiến nức nở từng tiếng nhỏ.

Khoái cảm như những ngọn sóng dồn dập mà ập vào tâm trí của Tiêu Chiến, lén lút làm chuyện xấu, cái suy nghĩ này thậm chí  còn như một liều thuốc kích thích cơ thể của em run rẩy đến đòi mạng.

Phòng dụng cụ bình thường tuy khá thoáng, nhưng hai người con trai trưởng thành ép vào nhau nhìn thế nào cũng cực kì chật hẹp, Tiêu Chiến bị gã ép vào tấm đệm lò xo, còn lưng của Vương Nhất Bác thì dán vào cửa ngoài, mồ hôi của gã lấm tấm trên trán, không chỉ có mình Tiêu Chiến, mà tình cảnh bên ngoài cũng kích thích cả người Vương Nhất Bác căng cứng lên.

Tiêu Chiến bởi vì cảm giác sợ hãi, cả cơ thể không ngừng run lên, ngay cả tiểu huyệt cũng co rút một cách gắt gao, cắn chặt hai ngón tay không buông bỏ.

"Tiêu Chiến, giữ kín cái miệng của em đi." - Vương Nhất Bác khàn khàn nói, dưới tình huống cả cơ thể em còn đang cứng ngắc, không kịp chuẩn bị trước mà nâng chân lên đâm vào.

"!!!!!!!!" - Tiêu Chiến cơ hồ hét toáng lên, nhưng hai tay đang bịt chặt miệng lại ngăn được tiếng rên từ trong cổ họng thoát ra ngoài.

"Thả lỏng, cho em sướng." - Vương Nhất Bác cắn lỗ tai em, liếm láp xung quanh vành tai, cố gắng làm cho Tiêu Chiến thả lỏng nhất có thể.

Dưới an ủi của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến buông lỏng cơ thể đang căng cứng ra, cả người vô lực tựa vào đằng sau nệm, mượn hai tay hữu lực của gã làm bệ đỡ.

"Ngoan quá." - Vương Nhất Bác thở ra một hơi, chóp mũi cọ lên má của Tiêu Chiến, liếm đôi gò má ửng hồng lên vì tình dục, thanh âm nhiễm chút ý cười, làm cho cả người của gã đột nhiên trở nên nhu hoà hẳn lên.

Côn thịt của Vương Nhất Bác chen chúc giữa khe huyệt mà cọ xát, lướt qua từng đệm thịt trong tiểu huyệt, tham lam mà mút mát cây hàng to lớn của gã. Chất lỏng dính nhớp từ trong dũng đạo ồ ạt ra tới, chảy ướt cả hai bên cánh mông.

Lần này Vương Nhất Bác không mãnh liệt thao làm như hai lần trước, gã tận hưởng biểu tình lúng túng sợ hãi của Tiêu Chiến, từng chút một mà đâm vào, lại rút ra.

Nương theo từng nhịp nhấp chậm rãi của gã, Tiêu Chiến cảm giác được cơ thể từng chút bị nhồi đầy. Xúc cảm này làm em phát điên, ngứa ngáy nơi tiểu huyệt không những không giảm bớt, mỗi lần gã rút ra, là một mảng hư không triệt để, khi đâm vào, trực tiếp căng thân thể Tiêu Chiến ra đến cực hạn.

Vách tường ấm nóng bên trong bị khuấy đảo từng chút một, ngứa ngáy lại ngày một dâng cao, Tiêu Chiến nhịn không được mà đong đưa mông, hi vọng gã có thể làm nhanh hơn một chút.

"Nhất Bác...Nhất Bác..." - Đôi mắt mơ màng ngập nước ngước lên cầu xin gã, mông chủ động áp sát dương vật, hi vọng gã có thể mạnh mẽ một chút, giúp em giảm bớt cảm giác ngứa ngáy này.

"Ah —— ah ——" - Tiêu Chiến vô lực mà buông thõng hai tay xuống, xụi lơ mà để gã tuỳ ý ra vào.

"Ưm——-!!!" - Vương Nhất Bác một tay đỡ lưng em, tay còn lại đưa lên miệng Tiêu Chiến ép chặt lại, ngăn những tiếng gọi giường dâm đãng phát ra.

Huyên náo bên ngoài dần dần giảm bớt, có lẽ là nhóm sinh viên đã đến lúc vào lớp rồi.

Xung quanh đột nhiên im ắng hẳn đi, Vương Nhất Bác buông Tiêu Chiến ra, liên tục kịch liệt mà va chạm vào thành nội Bích. Tiếng nước phát ra lép nhép trong phòng dụng cụ, nương theo ánh sáng chiếu từ cửa sổ, gã thấy được gương mặt ửng hồng mê mẩn của Tiêu Chiến, nước bọt chảy dài xuống khoé miệng.

"Ah —— đã quá —— Nhất Bác —— thích quá..."

"Thao em, em muốn anh đâm chết em....nha——— nha...." - Tiêu Chiến ôm chặt cổ gã, ra sức rên rỉ. Như một liều kích thích tình dục chí mạng, gã như một con thú háu đói mà mạnh mẽ đưa đẩy hông, rên lên một tiếng trầm đục, đè Tiêu Chiến lại ngăn em giãy dụa mà bắn từng đợt nùng tinh vào dâm huyệt của Tiêu Chiến.

"Hah —— nóng quá...." - Cảm giác ấm nóng kịch liệt kích thích hệ thống thần kinh, khiến Tiêu Chiến mạnh mẽ mà đạt cao trào, tinh dịch văng tung toé lên đồng phục thể thao của gã.

"Tiêu Chiến." - Vương Nhất Bác gọi tên em, cánh tay gắt gao ôm lấy Tiêu Chiến không muốn buông ra, như là muốn đem em hoà nhập trong máu thịt, xương tủy.

"Em yêu anh, đúng không?"

"Em yêu anh, có được không?"

Đàn ông sau khi làm tình thì thường bất an, gã hỏi hai câu này với ngữ điệu gần như là cầu xin,

"Nhất Bác. Là của em."

"Thân thể của anh. Là của em."

"Tinh dịch của anh, cũng là của em." - Tiêu Chiến mị mắt nói, mắt phượng cong lên tràn ngập ý cười, lời nói ra bá đạo lại dâm đãng, khiến Vương Nhất Bác cơ hồ không nhịn được mà cứng lên thêm một lần nữa.

Hai người đều vã mồ hôi như tắm, nhưng không một ai muốn buông nhau ra trước, hơi thở nồng đậm, hương vị lẫn nhau xoay quanh này đều làm cho cả hai đều thấy yên tâm, kể cả thứ mùi tanh nồng của tinh dịch cũng thành dấu ấn của cuộc yêu đương mãnh liệt lén lút trong phòng dụng cụ này.

________

Lười đi tình tiết thật sự á bạn mình ơi, muốn viết chịch chịch xã stress thôi à😡😡😡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net