Chap18:Một ngày bên nhau.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___________
Máy sấy được bật mức vừa, bàn tay hắn nhẹ nhàng xen vào mái tóc mềm của cậu, vừa sấy vừa xem sắc mặt Jungkookie của hắn phòng trường hợp nóng cậu hắn sẽ chỉnh lại liền. Chính bản thân hắn sau khi gội xong chỉ qua loa lau cho có nhưng đối với người khác đúng hơn là mình cậu tại tỉ mỉ ngọn ngành để tránh Jeon Jungkook bị bệnh.

Nhắm mắt hưởng thụ từng hành động của hắn mà Jeon Jungkook không biết đôi mắt kia nhìn cậu bằng sắc thái gì. Kim Taehyung cười gian sau khi sấy xong nhẹ nhàng để máy sấy qua một bên, tiến lên phía đối diện khẽ ngồi xuống ngắm nhìn gương mặt mà người hắn thương.

"Taehyung xong chưa."

"..."

"Kim Taehyung?" Không thấy tiếng hắn đáp cậu kiên nhẫn kêu thêm một lần nữa nhưng vẫn không nhận được hồi âm. Mở mắt xem hắn đang làm gì thì thì trực tiếp được đôi môi khô rang của hắn áp lên môi mềm của Jeon Jungkook khiến cậu đơ người nhưng cũng rất nhanh phối hợp theo hắn.

Hàm răng trắng đều của Jungkook được chiếc lưỡi tinh ranh của Kim Taehyung thành công cạy mở mà dây dưa môi lưỡi, càn quét mật ngọt trong khoang miệng người nọ đến khi cảm nhận đối phương hết dưỡng khí mới luyến tiếc rời ra. Vẫn chưa chịu buông tha hai tay áp vào chiếc má bầu bĩnh của người nọ kéo xuống nào hôn lên trán, lên mí mắt, lên môi rồi lại hôn lên chiếc mũi xinh xinh và lặp lại. Jeon Jungkook tưởng chừng như mặt bản thân mình toàn nước là nước liền nhắm mắt lại cười khúc khích ôm lấy má hắn xin tha.

"Haha..Taehyung dừng lại, Yahh dừng lại..haha" Cố đẩy hắn ra nhưng bất thành đành chuyển qua giọng nài nỉ hắn.

"Tha em..Kim Taehyung em đói bụng." Nghe tới đây hắn đành áp môi lần cuối lên trán cậu sau đó bế Jeon Jungkook lên như em bé, vùi mặt vào hõm cổ hít lấy mùi hương quen thuộc sau đó bước xuống nhà.

Món ăn được hắn chuẩn bị theo khẩu vị cậu trải dài trên bàn khiến Jeon Jungkook sáng con mắt. Mùi hương lan tỏa khắp không gian phòng bếp lập tức chiếc bụng đói meo từ hôm qua kêu lên biểu tình.

"Tại anh tối qua tôi không ăn gì đó." Bĩu môi nhìn hắn lại sờ sờ bụng mình, Kim Taehyung chỉ biết cười trừ đặt cậu xuống ghế, bản thân sau lại tiến qua phía bên kia ngồi lên ghế đối diện.

Thức ăn lập tức được chui tọt vào bụng cậu, mặc dù cậu cũng nấu ăn không kém hắn nhưng được người khác chăm chẳng phải sướng hơn sao. Mí mắt được ăn ngon lập tức cong lại thành một đường trăng khuyết xinh đẹp. Hắn chỉ lo ngồi ngắm cậu mãi đến khi Jeon Jungkook để ý đút hắn ăn Kim Taehyung mới chịu đụng đũa.

"Ăn xong tôi dẫn em đi chơi." Vừa lựa rau mùi thứ Jungkook ghét cay ghét đắng ra vừa nói. Chẳng hiểu sao biết cậu ghét nhưng lúc nãy hắn nấu lại lỡ tay bỏ vô nên giờ lựa ra cho bé con nhà hắn rồi mới đẩy đĩa qua cho Jeon Jungkook.

"Thật sao?" Vừa nhét miếng cà rốt vào miệng nghe hắn nói liền sáng mắt lập tức hết thảy đồ ăn được lấp đầy vào bụng.

Thấy hành động của Jeon Jungkook liền đẩy ly sữa qua cho cậu phòng trường hợp Jeon Jungkook của hắn bị nghẹn nha.

"Ăn từ từ thôi tôi không dành ăn với em càng không thất hứa lời nói với người thương của mình." Hắn điềm tĩnh nói.

Câu nói thành công làm Jeon Jungkook sặc, với tay chợp lấy ly sữa hắn đẩy qua lúc nãy uống.

_________
Chiếc xe lăn bánh trên đường phố nhộn nhịp, tuyết trắng cứ thế rơi phủ trắng xóa cả một vùng. Các con đường mòn trẻ em cứ thế vui đùa tạo ra một người bạn cho riêng mình nên ven đường đã sớm bị lắp đầy bởi các con người tuyết.

Mất khoảng một tiếng hơn từ nhà hắn đi tới nơi này. Rời xa trung tâm thành phố tiến ra phía ngoài ngoại ô, công viên tuyết Phoenix là nơi hắn chọn để một ngày ở bên người yêu bé nhỏ trong hôm nay, một trong những sườn trượt nổi tiếng ở Phoenix có tên là Panorama với chiều dài ấn tượng lên tới 2.4km và chiều rộng trung bình khoảng 46m.

Thích thú mở cửa lao thẳng ra ngoài, Jeon Jungkook phút chốc đã vứt bỏ hắn ngoài xe một mình. Vì chỉ đi một ngày nên vali hầu như không có chỉ có chiếc áo khoác đem sẵn cho cậu.

Trả tiền vé và lấy đồ cho cả hai, thời tiết hôm nay có lẽ không mấy thuận tiện khi từng bông tuyết nhỏ liti cứ thế rơi xuống cho dù mặt trời vẫn chưa bị đám mây che khuất.

Hớn hở lúc mới vào bao nhiêu Jungkook liền nhớ sực lại đó giờ cậu chưa đi trượt tuyết bao giờ, ủ rũ ngồi xuống nền tuyết trắng lập tức bị một lực kéo lên. Kim Taehyung vừa phủi tuyết vừa thừa nước thả câu sờ tí đào tươi căng mọng.

Hướng dẫn Jeon Jungkook từ khâu đứng đến di chuyển rồi lại cách dừng, cậu học rất nhanh nhưng đôi lúc cũng bị té liền quay qua mè nheo mếu với hắn khiến trái tim Kim Taehyung rung lên không ngừng mà dỗ cậu.

Cả hai cứ thế chơi đùa mà quên mất thời gian, Jeon Jungkook sau khi đã tiến bộ lên liền kéo hắn lên phía đồi cao nhất. Kim Taehyung nhất quyết không đồng ý nhưng lại bị ánh mắt thỏ nhỏ kia mà chấp thuận. Do Jungkook hy sinh thân thể mà hôn má hắn hai cái chứ có năn nỉ đến chiều tối rồi đến mùa mít năm sau cũng đừng mơ Kim Taehyung chấp nhận nguy hiểm với người vừa mới chơi như cậu.

Yên vị trên đùi người kia Jeon Jungkook không biết điều xoay qua xoay lại không ngừng.

Kim Taehyung huyết sắc nổi đầy trán chỉ biết cam chịu mà ngồi im mặc kệ cho Jeon Jungkook làm loạn ở phía dưới hạ thân. Nhưng dễ gì hắn bỏ qua lập tức xoay người cậu lại đối diện với mình, lại lần hai đôi môi cả hai cứ thế áp vào nhau, tay không yên phận xoa lấy cặp mông tròn trịa của Jeon Jungkook. Cố gắng kiềm chế hơi thở đầy dục vọng mà buông cậu ra giọng nói trầm vang lên khiến Jeon Jungkook chỉ biết ngồi im đặt cằm lên vai hắn không nhúc nhích.

"Em không muốn cánh cửa này mở ra ở ngoài nhìn vào thấy được cảnh xuân đâu đúng không Jungkookie?." Ánh mắt cười gian nhìn cậu.

Cả không khí ám muội cứ thế bao trùm cả không gian mãi đến khi chiếc cáp treo dừng lại cậu mới nhảy ra khỏi người hắn chạy ra ngoài. Nhìn từ đỉnh đồi tuyết trắng xóa xuống thật sự Kim Taehyung không đành lòng để cậu dính thân xuống con đường như kiểu đi lên thiên đường này. Mày rậm gần như dính lại nhau lập tức Jeon Jungkook biết được hắn nghĩ gì với tay kéo hai bên đầu mày hắn ra lại cười cười nhìn hắn trấn an.

"Cẩn thận tôi luôn ở phía sau em."

Ôm eo cậu sát lại người mình đặt nhẹ một cái hôn lên đôi môi còn hơi sưng do lúc nãy sau đó cẩn thận kiểm tra lại dụng cụ của cậu.

Đứng trên đỉnh đồi nhìn xuống chỉ một màu trắng xóa còn bên cạnh là Kim Taehyung đang nhìn cậu. Đếm một, hai, ba, sau đó cả hai đồng loạt trượt xuống sâu phía dưới, Kim Taehyung trượt kế bên cậu nhằm Jeon Jungkook của hắn có té thì hắn cũng kịp thời chụp lấy cậu mà bảo hộ trong người.

Cả hai cứ thế mất hơn mười phút mới xuống được chân đồi, mặt trời cũng dần dần đi xuống, Jeon Jungkook trên đồi không té nhưng vừa xuống liền lao thẳng về phía trước té cái 'bụp' khiến Kim Taehyung lắc đầu.

Ánh mắt đáng thương ôm chân nhìn hắn, Jeon Jungkook cứ thế mếu máo nhằm cầu xin cái an ủi của con người cao lớn đứng trước mặt kia. Hắn ngồi khụy xuống đối diện cậu sau đó vén ống quần lên cao, kiểm tra chắc cậu không bị sưng ở đâu mới mới quay mặt ra chỗ khác còn một tay chỉ lên má đối diện mặt cậu, hắn thừa biết Jeon Jungkook muốn gì liền tranh thủ thời cơ mà chộp lấy nó làm lợi cho riêng mình.

Jeon Jungkook đỏ mặt chu mỏ áp lên má hắn sau đó quay mặt đi, hắn nhận được yêu cầu của mình cười cười liền quay lại bế cậu lên đi vào nhà kính trả lại đồ mà ra về vừa đi vừa nói.

"Tôi yêu em chết mất bé cưng."

Một ngày vui chơi bên cậu nhiêu đó đủ để hắn thỏa mãn cho sự việc sau này rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net