chương 03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝟎𝟑

"takeru"

"takeru"

takeru bị bọn chúng đánh một đường thật mạnh vào người, khiến takeru gục xuống ngay đó. đòn vừa rồi như muốn lấy đi mạng sống của anh vậy, đau đến khó tả. mako với chiaki bị vây lấy bên kia, không hẹn mà cùng nhau hét lớn tên anh. kotoha với ryunosuke muốn qua giúp anh, nhưng bốn người bọn họ đều bị vây lấy. chỉ có thể đứng đó, nhìn takeru bị tên kia đánh để trở lại bình thường.

bốn người đã hăng nay càng hăng hơn thế nữa, bọn họ không thể cứ như thế này được. nếu còn kéo dài, takeru sợ gần sẽ thật sự không ổn mất. bọn họ ra tay nhanh hơn khi nãy rất nhiều. sau đó, cùng nhau hợp sức đánh bay tên tà đạo kia tập hợp lại chỗ takeru.

"hết nước mất rồi, không chơi với các ngươi nữa"

nói rồi hắn vung tay một cái sau đó biến mất. hắn chính là muốn nhắm vào takeru mà ra tay, hết cách đành đưa người về trị thương. đi năm người nhưng chỉ bốn người bị thương nhẹ, còn một người còn lại bị thương rất nặng.

khi về đến gia trang, hắc y nhân đều ra sức dìu mọi người vào trong giúp tất cả băng bó. còn takeru đưa đến phòng riêng tiến hành trị liệu, sảnh chính bây giờ im lặng đến lạ không còn ồn ào, náo nhiệt như hồi sáng. tâm trạng của ai cũng đang trùng xuống, sắc mặt không được tốt cho lắm.

chiaki bực bội quay vào gốc phòng, cúi gầm mặt. tay cuộn tròn thành nắm đấm, đấm thật mạnh xuống sàn nhà bóng loáng. khi nãy, cậu ở đó nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn takeru bị đánh hạ. bất lực không làm gì được cả.

"tên lần này mạnh thật đấy"

kotoha bé nhỏ ngồi bên cạnh chiaki, cách chiaki không sao. mặc dù cũng bị thương, nhưng kotoha vẫn lo cho thiếu chủ lắm, tên đó gần như ra tay chẳng nể tình chút nào. chỉ một đòn giáng xuống thôi đã đánh bay tất cả.

"hắn mạnh như thế, chúng ta làm sao đánh bại hắn đây?"

ryunosuke ở ngồi bên kia, tay cuộn tròn thành nắm đấm. cậu được dạy từ nhỏ là phải bảo vệ thiếu chủ, vậy mà hôm nay chỉ có thể bất lực đứng nhìn mà chẳng thể làm gì. nếu như hắn ta không hết nước, có phải bây giờ cả bốn người bọn họ không còn ngồi đây nữa rồi không? thật là đáng sợ quá đi.

"đến thiếu chủ còn bị đánh bại kia mà, không lẽ cứ tiếp tục đứng nhìn tên đó lộng hành à?"

mako nghe vậy, không nói lời nào. chỉ trực tiếp đứng lên bỏ đi ra ngoài, nếu như có cách nào đó thì hay biết mấy nhỉ? mako vẫn còn trách bản thân của mình giữ lắm, vì khi đó cô đứng gần takeru nhất. nhưng lại không có cách nào giúp cậu đỡ đòn đánh, nghĩ lại thì bản thân vô dụng thật đấy.

"có lẽ nên đi dạo một chút thôi nhỉ?"

nói rồi mako rời khỏi gia trang, cô đi lang thang ở đâu đến cả bản thân còn không biết nữa kia mà. nhìn mako như thế thôi, chứ mako lo cho takeru lắm đấy chứ.

"chị ơi"

mako đang đi thì có một cậu bé chạy ra ôm lấy chân cô, miệng liên tục gọi chị ơi, chị ơi. mako thấy vậy, liền ngồi xuống xoa nhẹ mái đầu bồng bềnh của cậu bé, sau đó nhỏ giọng hỏi.

"em làm sao đấy?"

"chị lấy giúp em quả bóng bay trên kia đi ạ"

cậu bé vừa nói vừa chỉ lên cái cây gần đó, quả thật trên ngọn cây đang có một quả bóng bay màu đỏ đang mắc kẹt trên đấy.

"vậy em đứng đây đợi chị một lát nhé, chị sẽ lấy cho em"

"dạ"

mako cười hiền, sau đó cũng bắt đầu tiến lại gần cái cây. việc leo cây đối với cô không có gì là khó cả, rất nhanh mako đã lấy được quả bóng xuống đưa cho cậu bé.

"em tên gì? ba mẹ em đâu?"

"dạ em tên là tomo, hôm nay em đi chơi với anh trai ạ"

"ngoan lắm, thế chị ở đây chơi cùng với em. đợi đến khi anh trai em quay lại được không?"

"dạ được ạ"

vậy là khung cảnh một cô gái với một cậu bé cùng nhau đùa nghịch dưới ánh nắng chiều dần tắt, tiếp nối đó là ánh hoàng hôn bao phủ cả một vùng trời bắt đầu hiện ra. nụ cười đó của cả hai đơn thuần biết mấy. gần như vô tư đùa giỡn, không bận lo những chuyện không vui. có lẽ, tâm trạng của mako bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi.

"tomo em ở đâu?"

từ xa có một chàng thiếu niên hớt hải chạy đi tìm em trai, nhìn thấy em trai của mình. chàng thiếu niên chạy lại ôm lấy em trai vào lòng, mà quên mất rằng mako cũng đang ở đó. chỉ một cái ôm, chàng thiếu niên đã thành công ôm luôn mako vào lòng mình.

"này, anh kia buông ra"

mako chưa kịp định hình nữa, thì từ xa kotoha, chiaki, ryunosuke chạy tới. chiaki lôi chàng thiếu niên kia ra, còn ryunosuke với kotoha thì chắn trước mako. cả hai ánh mắt sắc lẹm của chiaki với ryunosuke nhìn về chàng trai thiếu niên kia thật là muốn giết người bằng ánh mắt à?

"anh là ai? ôm bà chị của tôi làm gì?"

"quen biết gì không mà ôm?"

chiaki một câu, ryunosuke tiếp tục khởi xướng một câu.

chuyện là, thấy trời tối rồi takeru đã an toàn nhưng mako thì đi đâu chưa thấy về. vì vậy cả ba người mới đi tìm, đang đi tìm thì thấy cảnh tượng này liền không nhịn được mà chạy ra nên mới có tình huống như thế này.

"thật ngại quá, tôi xin lỗi. chỉ vì tôi lo cho em trai mình quá, nên không để ý mới vô tình ôm luôn chị của cậu"

"vô tình hay cố tình?"

chiaki phán câu xanh rờn, ryunosuke đứng phía sau cũng gật đầu đồng tình. còn chàng thiếu niên số nhọ kia thì ú a ú ớ không biết nên giải thích sao nữa, liền vội đánh ánh mắt qua cô gái anh vừa ôm. mako thấy vậy liền đứng ra giải thích giúp chàng thiếu niên kia.

"được rồi chiaki, ryunosuke. anh ta cũng không cố ý. chúng ta về thôi"

"nể tình bà chị, tôi tha cho anh lần này đấy. lần sau gặp lại không có như thế đâu, nhé"

mako thấy vậy cũng chỉ biết cười trừ, thật là cô có bị gì đâu. chưa gì đã làm cho người ta sợ xanh mặt rồi, mako tiến lên phía trước một bước hơi khom người về phía trước xoa đầu cậu bé nói lời tạm biệt.

"chào em nha, chị phải về rồi. nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại"

"dạ, nhà em ở gần đây. khi nào chị có rảnh đến chơi với em nha"

"được, chị hứa đấy"

"tôi tên là toaki, đến đây cô chỉ cần hỏi nhà toaki ở đâu mọi người sẽ chỉ cho cô"

"được, toaki tôi nhớ tên anh rồi. tôi tên là mako, shiraishi mako"

"còn tôiaf ikenami ruynosuke"

"tôi, tani chiaki"

"còn em là hanaori kotoha, rất vui vì được gặp anh"

giới thiệu xong mako với kotoha chào tạm biệt, chưa kịp để đối phương nói thêm câu nào chiaki với ryunosuke đã lôi cả hai rời đi.

"shiraishi mako sao? tôi nhớ tên cô rồi. chúng ta nhất định sẽ gặp lại"

"anh hai, chúng ta về thôi"

toaki bế tomo lên, sau đó cả hai đi hướng ngược lại với bốn người kia.

________end chương 03________

: tác giả : 𝐩𝐡.𝐠𝐢𝐚𝐨

: ngày đăng : 𝟏𝟗.𝟎𝟖.𝟐𝟎𝟐𝟐


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net