𝕔𝕙𝕦̛𝕠̛𝕟𝕘 𝟡: 𝕥𝕚̉𝕟𝕙 𝕞𝕠̣̂𝕟𝕘

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Reng ...reng... reng
Tiếng chuông điện thoại như kéo Beomgyu ra khỏi giấc mơ của mình. Anh đã ngủ được bao lâu rồi ?

Cầm điện thoại lên đã thấy 5 giờ chiều và 10 cuộc gọi nhỡ của Yeonjun , anh vội vàng gọi lại cho người kia.

Yah thằng nhóc kia mày chết dí ở đâu rồi, có cần mua gì qua cho mày không vậy ?

Ha..ha không cần đâu hyung , anh hôm nay tốt vậy ?Bộ mới té ở đâu à ? - Beomgyu đáp lại với 1 giọng nói không thể ghẹo đòn hơn

Mài ngủ được gần 1 ngày rồi đó , tao sợ mài chết dí trên giường thôi !

Vâng.. ạaaaaaaaaa cảm ơn hyung em trai dấu yêu của anh đã dậy rồi đây .

Ai nhận mày làm em ? Nghỉ ngơi đi mai còn đi dạy nữa , coi chừng tao nhét mintchoco vô miệng mày đó !

Vâng ạ em biết rồii !

Cúp máy anh lại ngồi thẫn thờ ra đó 2 mắt bắt đầu đỏ ửng lên .
Chết tiệt thật , lại mơ về khoảng thời gian cấp 3

Beomgyu mỗi lần nhớ Taehyun thì lại mơ vậy đấy. Anh đã nghe rất nhiều về điều đó rồi.

Mỗi lần mơ thấy một ai đó thì đó là người ta cũng nhớ mình hoặc là người ta đang quên đi mình .Ha...anh thì không thấy vậy , nếu như bản thân quá nhớ một ai đó thì trong tiềm thức sẽ dùng giấc mơ để dẫn mình đi gặp người đó,người mà chúng ta *ngày nhớ,đêm mong !

Nhưng giấc mơ lần này lại chân thật quá đỗi . Nó cho anh thấy được từ lúc gặp gỡ Taehyun đến khi không còn gặp nhau nữa. Lòng nặng trĩu , Beomgyu cứ ngồi ngắm bầu trời với 2 hàng nước mắt lăn dài.

Từ khi thích Taehyun có vẻ như anh luôn yêu thích việc ngắm bầu trời khi hoàng hôn , bình minh hay cả khi âm u xám xịt thì anh vẫn say sưa ngắm chúng , vì đơn giản cái anh yêu là bầu trời nên mọi dáng vẻ của nó, dù xấu hay đẹp Beomgyu đều không quan trọng.

Bầu trời rộng lớn như vậy nhất định sẽ hiểu được tâm tư của Beomgyu,việc anh thích Taehyun chính là bí mật thầm kín chôn giấu dưới đáy đại dương sâu thẳm kia , chỉ có một mình anh và bầu trời rộng lớn kia hiểu được thôi !

Nhưng mà chẳng hiểu làm sao không gặp mặt, không nhắn tin, không biết gì về người ta mà anh cứ ngày đêm nhớ nhung , đúng thật là ngu ngốc hết chỗ nói mà.

Có những lần ra đường anh đã rất nhiều lần bắt gặp vài người nhìn giống giống Taehyun .... cứ ngỡ là phải nhưng khi Beomgyu nhìn vào đôi mắt của người ta thì biết chắc rằng đó không phải là Taehyun mà anh thầm thương ....

Đôi mắt của Taehyun đặc biệt lắm , là thứ làm anh muốn phát điên lên khi nhìn thẳng vào nó , là thứ khiến trái tim Beomgyu trở nên loạn nhịp mất kiểm soát .

Nhịp tim của người bình thường sẽ rơi vào khoảng 60-100 nhịp/phút. Nếu như đối diện với người mình thích thì chúng ta sẽ bị cơn sốt adrenaline tấn công làm cho sự hưng phấn trong não đạt đến mức độ cao hơn gây ra hiện tượng tim đập nhanh hơn bình thường .

Hình bóng của Taehyun chưa từng bước ra khỏi trái tim của Beomgyu dù chỉ là 1 giây. Cái cảm xúc chết tiệt ấy vẫn cứ nằm im ở đó dù cho vạn vật đã thay đổi rất nhiều .

Xuân qua – hạ tới – thu đi – đông tàn thì cậu vẫn xuất hiện trong tâm trí của tớ.

Beomgyu nhớ lại hôm mình đi học và nghe Kai nói rằng Taehyun đã chia tay lần cuối với cả lớp từ ngày hôm kia rồi , tiếc thật Beomgyu lại nghỉ vì bệnh.

Cậu ấy có lời nhắn cho mày nè - Kai đưa tin nhắn của Taehyun cho Beomgyu , chỉ vỏn vẹn 9 chữ , 9 chữ khắc sâu vào tâm trí anh.

Gửi lời tạm biệt đến Beomgyu hộ tao nhé !

Miệng thì cười bảo không sao đâu , chắc là do không có duyên thôi mà.Chào vậy thôi cũng đã đủ lắm rồi !

Nhưng nào ai biết rằng khi vừa tan học Beomgyu đã vội về nhà trốn vào phòng khóc cả ngày rồi.

Người ta hay nói tình đầu là tình dang dở , tình yêu tuổi học trò là thứ trong sáng nhất. Cũng bởi lẽ vì đó là lần đầu biết yêu nên chúng ta không biết cư xử như thế nào cho đúng , là lần đầu chúng ta thích họ là do trái tim mách bảo chứ không phải vì những thứ xa hoa phù phiếm khác . Cuộc sống của Beomgyu vốn dĩ cũng đã rất hạnh phúc với tình yêu thương của gia đình rồi nhưng từ khi Taehyun xuất hiện nó lại càng hạnh phúc hơn nữa , vạn vật như biến thành màu hồng vậy.Ngày cậu đi bầu trời nắng đẹp đến khó tả , cơ mà lòng tớ lại đổ mưa bởi vì dòng nước chết tiệt nào đó cứ tuôn trào ra khỏi mắt của tớ.

Khẽ đứng dậy bước vào căn phòng đã lâu không ai sử dụng , căn phòng này chỉ là nơi Beomgyu đựng những món đồ linh tinh mà anh cảm thấy nó có ý nghĩa với bản thân mình . Lôi một chiếc hộp có hơi bám bụi từ đã lâu ra , nhìn những món đồ đạc được xếp rất gọn gàng và ngăn nắp bên trong thì lòng anh lại bồi hồi không thôi.

Trong đó cũng chỉ có 1 chiếc áo đồng phục cấp 3 với đầy ấp chữ kí và lời chúc mà bạn bè,thầy cô dành cho anh , mấy cuốn nhật kí và một cuốn lưu bút.

Nhớ lại ngày đó cuối năm lớp 11 vì sợ lên lớp 12 bị nhà trường tách lớp thôi mà lớp anh đã nháo nhào đòi kí tên viết lưu bút cho nhau các thứ rồi .Thế mà sau đó thì nhà trường lại bảo rằng vẫn giữ nguyên vị trí các lớp.

Beomgyu khẽ mỉm cười khi nhớ lại khoảng thời gian ấy.Mọi người cứ nháo nhào lên đòi anh kí tên viết lưu bút cho họ , và không chỉ riêng họ , cả Beomgyu cũng rất thích điều này. Anh muốn lưu trữ thật nhiều kỉ niệm bên cạnh những người bạn yêu quý của mình và cả ....Taehyun nữa.

Vậy mà ngày đó Beomgyu sợ lắm, anh nhát đến nỗi mà chẳng dám ra đưa áo cho Taehyun kí , lại cũng chẳng có đủ dũng cảm để đưa Taehyun viết lưu bút cho mình. Cho đến tận bây giờ thì Beomgyu cũng chẳng có món đồ nào ghi lại kỉ niệm giữa anh và Taehyun cả.

Beomgyu khẽ cười chua xót cho sự ngốc nghếch của chính mình . Chỉ vì nhút nhát mà bây giờ anh lại hối hận không thôi. Đọc đi đọc lại cuốn nhật ký hồi đó của cậu cũng chỉ thấy toàn Taehyun không thôi nhỉ.

8/10
- Hôm nay Taehyun đã ngồi cạnh mình ở lớp học thêm toán khi Kai và Sunoo nghỉ học.Mình sợ cậu ấy nghe được tiếng tim mình đang đập thình thịch đây này, tụi mình đã vô ý nắm tay nhau 2 lần lận í , trời ơi tim mình tan chảy mất thôi @@. Aw khi mình ngủ dậy thì còn thấy cậu ấy còn khoác áo cho mình nữa á , tối hôm đó mình không thể ngưng mỉm cười được luôn á.

9/10
Mình mới mở quyển sổ mà mình hay vẽ ra thì phát hiện rằng Taehyun đã vẽ bậy rất nhiều vào quyển sổ tay của mình, hưmm mình không hiểu dãy số 0902 mà cậu ấy đã viết vào đó,liệu nó có ý nghĩa gì không ta ?

5/12
- Hôm nay mình và Taehyun được đi về xe bus chung với nhau nữa á , cậu ấy lại ngủ gục trên vai của mình và mình cũng vậy :3 . Thế là 2 đứa mình ngủ cho tới bến luôn . Xong 2 đứa mình đã phải bắt ngược xe để trở lại nhà của 2 đứa hahaha buồn cười thật ! Đã đầu mùa rồi mà sao vẫn ấm áp thế này nhỉ ?

13/12
Argh hôm nay Taehyun lại được tỏ tình,sao cậu ấy lại có sức hút như vậy ? Đã vậy hôm nay ra về thấy cậu ấy giỡn rất vui vẻ với chị Mina nữa chứ,haizz sao mình lại cảm thấy buồn nhiều vậy ?

20/4
Hôm nay mình đã nghe Kai nói rằng cậu ấy sẽ không đi học thêm toán nữa. Dù sao vẫn còn được gặp cậu ấy ở trên trường mà nhỉ ?

22/4
Do hôm trước bị dính mưa mà mình bị bệnh rồi phải xin nghỉ học vài ngày . Tiếc thật , đó cũng là ngày cuối cùng mà Taehyun đi học để chia tay mọi người.

24/4
Mình tưởng đâu Taehyun sẽ còn ở Hàn vài ngày nhưng hôm nay cậu ấy đã bay qua Úc mất rồi.Mình đã cố gắng lắm rồi nhưng mình lại không thể ngăn được nước mắt của mình , trái tim của mình đã tan vỡ thật rồi........

''Sometimes you will never know the value of a moment until it becomes a memory.''

* câu ấy mình lấy cảm hứng từ 1 video trên tik tok á
https://vt.tiktok.com/ZSYWkLbQ
- chương này dài nhỉ ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC