Chương 11: Hành động sẽ thiết thực hơn!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc La Tại Dân tỉnh lại thì trời đã chập choạng tối, cảm thấy bên dưới ướt đẫm, hoá ra là đã mộng xuân thật.

Từng này tuổi đầu rồi, La Tại Dân không phải là chưa coi porn bao giờ, nhưng mà đối với thể loại phim đen này, La Tại Dân có chút buồn chán. Trước giờ cảm xúc yêu đương cũng chưa hề có, chứ đừng nói đến loại quan hệ này.
La Tại Dân ấy mà, đùng một phát đã bị gả đi cho Lý Đế Nỗ mất rồi, ngay cả cơ hội tìm kiếm tình yêu đích thực cũng đã biến mất không một dấu vết.

Ha, thế mà bây giờ lại mơ cùng tên Lý Đế Nỗ chán ngắt kia xxyy với nhau, La Tại Dân cảm thấy mình bị điên mất rồi!

Nhưng mà... hình như trong mơ y đã rất sung sướng, vậy nên mới dẫn đến kết cục ướt đẫm ga giường như thế này.

Lý Đế Nỗ có nhắn tin báo sẽ về muộn, ai thèm quan tâm cơ chứ.
La Tại Dân trong đầu nghĩ như vậy, nhưng tay lại theo thói quen mà nấu cơm tối dư ra một chút, chia làm hai phần, rõ ràng miệng bảo cự tuyệt, nhưng vẫn lo lắng không thôi.

Lý Đế Nỗ chốc chốc lại nhìn kim đồng hồ quay một vòng, không hiểu sao bỗng rất nhớ con thỏ nhỏ ở nhà. Sáng nay lợi dụng được ôm thật lâu, lại còn hôn mấy cái trước khi đi làm, quả thực hạnh phúc muốn chết.

Thật muốn đè em xuống giường mà làm.

Bất quá con thỏ nhỏ kia thật sự ngây thơ, bị bố mẹ đem lừa bán sang đây nhưng cũng không hề phản kháng, ngược lại rất ngoan ngoãn nghe lời dù có ấm ức. Kết hôn rồi vẫn là bị lừa vào bẫy chiếm tiện nghi, tuy Lý Đế Nỗ rất muốn đẩy nhanh tiến độ, nhưng mỗi lần chạm phải ánh mắt ngây thơ kia thì Lý Đế Nỗ lại cảm thấy như mình phạm phải trọng tội vậy.

Chín giờ tối Lý Đế Nỗ mới đặt chân về đến nhà. Thỏ nhỏ La Tại Dân sớm đã đóng cửa phòng oanh oanh liệt liệt chơi game hăng say.
Đến mười giờ, Lý Đế Nỗ một thân tắm rửa xong xuôi, vẫn còn thấy La Tại Dân tay bấm bàn phím inh ỏi, miệng thì lại liên tục mắng người.

Lý Đế Nỗ đứng phía ngoài, gõ vào cửa mấy lần nhắc đi ngủ vẫn bị bỏ ngoài tai.

'La Tại Dân, ngày mai còn có tiết học!'

Học hành gì tầm này chứ hả, La Tại Dân ông đây còn chưa ăn được gà đó biết không!

Cuối cùng vẫn là Lý Đế Nỗ mất bình tĩnh, trực tiếp bước tới vác người trên vai lên, rút nguồn điện, đè một thân xác còn đang ngúng nguẩy phản kháng kia xuống giường.

'Lý Đế Nỗ!!!'

Ánh mắt căm phẫn như có thể phát ra tia lửa điện, La Tại Dân nhìn Lý Đế Nỗ chằm chằm, miệng nhỏ hoạt động hết công sức, bắt đầu chửi rủa.
Mà Lý Đế Nỗ thì cũng không cam lòng, trực tiếp cúi xuống hôn môi.

La Tại Dân trong thế bị động, chỉ biết nhắm mắt xuôi theo, bị Lý Đế Nỗ hôn đến choáng váng, đành cụp mắt xuống dưới không dám làm càn nữa.

'Ngoan, miệng này không thích hợp để mắng người!'

'Để dành sức mà rên rỉ cầu xin anh đi!'

Lý Đế Nỗ bộ dạng đứng đắn thường ngày dường như biến đâu mất, bây giờ trên giường lại có thể nói những lời hạ lưu như thế này, liền khiến phía dưới của La Tại Dân có phản ứng.

Lý Đế Nỗ dùng chính cơ thể của mình cảm nhận một chút, vẫn là tiếp tục vừa nhếch môi cười vừa nói.

'Nhanh như vậy đã cứng?'

La Tại Dân cảm giác hình như phân thân lại lớn thêm một vòng, liền bất giác dùng hai tay đẩy Lý Đế Nỗ ra, không ngờ bị Lý Đế Nỗ bắt lấy, kéo hai tay khoá chặt trên đỉnh đầu.

'Có chuyện gì... từ từ nói có được không?'

'So với lời nói thì trong chuyện này, có vẻ hành động sẽ thiết thực hơn!'

Lý Đế Nỗ vừa dứt lời, liền cuối xuống ngậm lấy vành tai đang đỏ ửng của La Tại Dân mà mút, hai tay cũng không an phận, luồn qua lớp áo ngủ mà sờ soạng.

Đêm nay, sói ăn thịt thỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net