Chương 12: Bảo bối thật nhanh! (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/warning: 18+/

La Tại Dân cảm thấy người mình như đang có vô số con kiến đang bò qua, run rẩy theo từng động tác của Lý Đế Nỗ.

Tiếng mút tai vang lên giữa đêm khuya yên tĩnh càng khiến La Tại Dân chột dạ hơn, và đương nhiên lại càng kích thích hơn nữa.
Mặt La Tại Dân lúc này đỏ như quả cà chua chín, tay chân luống cuống không biết làm gì, để mặc Lý Đế Nỗ chơi đùa. Lý Đế Nỗ dùng hai tay xoa nắn nơi mẫn cảm của La Tại Dân, chiếc lưỡi hư hỏng rê từ cần cổ xuống ngực, liếm mút nhẹ nhàng, hệt như viên ngọc quý.

Khoảnh khắc Lý Đế Nỗ dùng răng cắn nhẹ lên hai hạt đậu sớm đã cương cứng, bên dưới La Tại Dân rất nhanh không chịu nổi kích thích mà bắn ra.

'A... Bảo bối thật nhanh a.'

La Tại Dân xấu hổ không thôi, hai tay vớ lấy cái gối bên cạnh che mặt, hình như còn thẹn quá mà thút thít.

'Bảo bối, ngoan, giúp anh được không?'

La Tại Dân sống chết giấu mặt dưới gối, trốn làm đà điểu.

'Em đã thoải mái rồi, còn anh thì sao?'

'Anh... tự giải quyết đi!'

'Bảo bối~ Hôm trước em đè anh rồi, hôm nay phải trả cả gốc lẫn lãi chứ?'

Lý Đế Nỗ mặc dù phía dưới đã sớm muốn bùng nổ, nhưng vì hắn biết đây là lần đầu của La Tại Dân, liền thu liễm không dám làm càn.

Một chỏm tóc cùng đôi mắt từ từ lấp ló nơi phía sau gối trồi lên, nhỏ giọng hỏi.

'Em giúp anh?'

Thấy La Tại Dân đã dần thoả hiệp, Lý Đế Nỗ cũng không ngần ngại gì nữa, đem La Tại Dân cùng chính mình cởi sạch.

'Bảo bối, cầm giúp anh.'

Lý Đế Nỗ đem phân thân đang nóng rực của mình nhét vào bàn tay của La Tại Dân, thứ đó giống hệt như trong giấc mơ của y, vừa dài vừa to, nhiệt độ trên tay khiến y giật mình, muốn rụt lại, nhưng dưới sức ép vừa bắt buộc vừa khẩn cầu của Lý Đế Nỗ lại thành công nắm lấy.

Lý Đế Nỗ thoải mái thở hắt ra một hơi, giọng lại khàn thêm mấy phần.

'Ngoan, vuốt ve nó một tí đi.'

Mặc dù là lần đầu tiên nhưng bản năng con người lại rất thành thật, đem bàn tay mình vuốt lộng, ngón tay cái xoa nhẹ nơi đầu khấc khiến Lý Đế Nỗ rên rỉ, làm cho La Tại Dân cảm thấy có thể chế ngự được Lý Đế Nỗ, vui vẻ muôn phần.

'Thoải mái không?'

'Nếu bảo bối dùng miệng thì sẽ càng thoải mái hơn a.'

Dùng... miệng? Khẩu giao?

Không!

La Tại Dân lắc đầu nguầy nguậy, ngón tay vô tình siết chặt lấy phân thân trướng to kia, khiến Lý Đế Nỗ khổ sở lên tiếng.

'Bảo bối, anh đau!'

La Tại Dân giật mình, nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Lý Đế Nỗ lại cảm thấy tội lỗi, cố gắng nhẹ nhàng vuốt ve hết sức có thể.

Lý Đế Nỗ nhẹ hôn lên chóp mũi La Tại Dân, hai tay lại không an phận, cúi xuống vuốt ve đùi trong rồi rải đầy những dấu hôn đỏ rực bên trong. Da của La Tại Dân vốn trắng, nay lại ửng đỏ giống như quả đào mềm mại, Lý Đế Nỗ ghé miệng xuống cắn một phát vào mông khiến La Tại Dân giật mình, cả người run lên.

Phân thân La Tại Dân bị kích thích lại có dấu hiệu ngẩng đầu dậy, Lý Đế Nỗ cũng không buồn an ủi, lập tức đè cả người lên La Tại Dân, mà y cũng rất thành thật với bản thân, hai chân thon dài kẹp qua vòng hông của Lý Đế Nỗ.

'Nói anh nghe, bảo bối muốn gì?'

'Ưm... không...'

'Ngoan, sẽ không đau.'

'Em... khó chịu.'

'Ở đây?'

Lý Đế Nỗ dùng một ngón tay chọt vào nơi tư mật bên dưới, hậu huyệt liền co rút lại như muốn hút cả ngón tay vào sâu hơn.

'Bảo bối nói đi, có cần anh giúp không?'

'Có... nhưng mà... hức... em khó chịu lắm.'

Lần đầu trong đời chịu loại kích thích lớn đến như vậy, ham muốn tràn ngập cả cơ thể La Tại Dân, khiến y chẳng thể nói thành một câu hoàn chỉnh.

'Ông xã sẽ đâm vào người em, giúp em hết khó chịu, được không?'

'Ưm... được'

'Em nói gì, anh nghe không rõ?'

'Ông... ông xã đâm vào người em đi, càng nhanh càng tốt!'

Con thỏ nhỏ mặc dù ngày thường bướng bỉnh đến nhường nào, quả nhiên đến kì phát tình vẫn rất nghe lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net