Chương 20: Đồ đáng ghét, Lý Đế Nỗ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng xuyên qua màn cửa sổ rọi thẳng vào mặt La Tại Dân, có chút chói mắt.

'Ưm... anh còn chưa đi ra?'

Phân thân Lý Đế Nỗ sau một đêm qua vẫn nằm yên trong hậu huyệt phía sau, Lý Đế Nỗ tỉnh giấc, xoay người mấy cái khiến La Tại Dân run người, co rút bên trong một trận.

'Bảo bối ngoan, đừng động, em biết đàn ông vào buổi sáng nhiệt huyết như nào mà.'

'Có mỗi anh thôi í.'

'Cục cưng chắc là chỉ có mỗi anh thôi không?'

Phân thân mềm nhũn của La Tại Dân dưới sự nắn bóp của Lý Đế Nỗ dần ngóc cao đầu dậy, La Tại Dân không còn cách nào khác ngoài việc vừa rên rỉ vừa mắng người.

'Đồ cuồng dâm nhà anh!'

Ngón tay cái xoay tròn trên đỉnh đầu khấc, dùng chính tinh dịch rỉ ra vuốt lộng từ dưới lên trên, Lý Đế Nỗ phía sau động thêm vài cái, La Tại Dân rất nhanh liền bắn ra.
La Tại Dân lườm mắt nhìn Lý Đế Nỗ, ý tứ muốn nói đều hiện rõ ra trên mặt. Thôi được, vì hôm nay là sinh nhật anh, coi như y tạm bỏ qua.

Nước ấm tràn đầy trong bồn, bao phủ ấm áp cả hai cơ thể. Lý Đế Nỗ dùng ngón tay chui vào, khuấy đảo ở trong hậu huyệt một trận rồi rút ra. Tinh dịch hôm qua còn sót lại theo đó mà chảy xuống, thay vào đó nước ấm tràn vào khiến La Tại Dân dễ chịu, thoải mái dựa vào người Lý Đế Nỗ mà hưởng thụ.

La Tại Dân cảm thấy dạo gần đây thân thể thực sự bị xài hao tổn quá mức, suốt ngày lăn lộn trên giường 'tập thể dục' với Lý Đế Nỗ, đến khi nào không còn gì để bắn ra nữa thì hắn mới tha cho y.

Từ một thiếu niên trong sáng đơn thuần còn chưa biết nụ hôn đầu đời là gì, cho đến tận bây giờ dám đi mua tai thỏ cùng trứng rung về cosplay câu dẫn Lý Đế Nỗ, chỉ để thoả mãn người kia, La Tại Dân cảm thấy sai ở đâu đó, nhưng nghĩ mãi vẫn không biết rốt cuộc là sai ở chỗ nào.
Chỉ là cảm giác mình bị lừa, thật sự là một vố lừa lớn.

Lý Đế Nỗ dùng chăn bông quấn quanh người La Tại Dân, đích thân lấy máy sấy tóc cho y, hoàn toàn là cả người dịu dàng, đem La Tại Dân như là sủng vật mà đối xử.

'Đế Nỗ~'

La Tại Dân kéo dài âm cuối nghe như đang làm nũng.

'Cuối tuần này em muốn về nhà ăn cơm với bố mẹ, anh về cùng có được không?'

'Xin lỗi cục cưng, anh có một cuộc gặp gỡ khách hàng. Anh sẽ ráng thu xếp rồi về sớm đón em, ngoan~'

La Tại Dân có chút giận dỗi, nhích người ra xa Lý Đế Nỗ, nhưng cũng rất nhanh chóng bị Lý Đế Nỗ kéo lại, vứt máy sấy sang một bên rồi dây dưa hôn lưỡi, hôn bao nhiêu cũng không thấy đủ, dục vọng lại bốc lên đỉnh đầu khó cưỡng, ngay lúc Lý Đế Nỗ định tiến thêm mọit bước nữa thì điện thoại lại reo vang.
Lý Đế Nỗ nhăn mặt nghe điện thoại, mắng thư ký một phen rồi tiếc nuối rời đi, thay một bộ âu phục rồi rời khỏi khách sạn.

La Tại Dân nằm ở khách sạn chán chê, cầm điện thoại hôm qua vứt lăn lóc hết pin ở đâu đó trong tủ lên cắm sạc, màn hình vừa sáng lên liền thấy một tin nhắn hiện lên, là gửi từ tối hôm qua.

Từ: Đế Nỗ đáng ghét

'Bảo bối, anh thấy chỏm tóc của em lộ ra chỗ khe tủ rồi, mau ra đây, anh làm em tới ngất xỉu mới thôi~'

Biết được người ta nấp trong cánh tủ cả buổi tối mà vẫn không thèm vào dỗ, để La Tại Dân nhịn không được nữa, chịu mất mặt mà đi ra mới thôi.

Đúng là đồ đáng ghét, Lý Đế Nỗ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net