Chương 24: Anh muốn nghe tiếng của em! (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/warning 18+/

Xúc cảm lạnh lẽo từ phím đàn chạm vào mông La Tại Dân có chút ngứa ngáy, Lý Đế Nỗ bảo y dùng mông đánh đàn, há chẳng phải ám chỉ muốn làm tình với y trên này hay sao?

Lý Đế Nỗ giỏi nhất là nói lời hạ lưu lúc làm tình, một câu nói đơn giản như vậy cũng khiến cả người La Tại Dân nóng lên, xúc động muốn được phân thân to lớn của Lý Đế Nỗ đâm vào ngay lập tức.

'Chẳng phải lúc nhỏ em giỏi nhất là đánh đàn sao? Bây giờ đàn tặng cho ông xã một bài đi!'

Hậu huyệt ẩm ướt của La Tại Dân bắt đầu nhịn không nổi, liền rỉ ra trên phím đàn một ít. La Tại Dân muốn dịch chuyển, phím đàn bị động chạm liền phát ra âm thanh, nốt cao nốt thấp lộn xộn không rõ ràng, La Tại Dân liền biết điều mà thu liễm móng vuốt ngồi yên không cựa quậy.

'Bản này không tệ, nhưng có vẻ hơi ngắn!'

Lý Đế Nỗ ghé sát vào tai La Tại Dân thì thầm.

'Anh muốn em đàn một bản nhạc dài hơn cơ!'

Dứt lời liền tiến tới áp sát hôn lên cái miệng nhỏ đang chuẩn bị mắng người của La Tại Dân, y rơi vào thế bị động, chỉ biết tựa vô lực vào nắp đàn phía sau, hai tay chịu đựng khoái cảm cào nhẹ lên bả vai Lý Đế Nỗ.

'Em không phải là mèo, là thỏ nhỏ dâm đãng của anh.'

'Thay vì cào thì có lẽ nên dùng tay của em vào việc có ích khác đi?'

La Tại Dân hiểu ý, trượt những ngón tay thon dài xuống phía dưới, nắm lấy phân thân của Lý Đế Nỗ mà nắn bóp, dùng tinh dịch rỉ ra ở đầu khấc bôi loạn, lại dùng đùi trong mẫn cảm kẹp lấy trượt lên xuống, tinh dịch rỉ ra mỗi lúc một nhiều hơn, khoái cảm dần lên đến đỉnh điểm.

Lý Đế Nỗ cũng không rảnh rỗi gì cho cam, một tay giữ lấy La Tại Dân làm điểm tựa, tay còn lại xoa nắn an ủi phân thân của La Tại Dân, rồi từ từ chui từng ngón tay một vào sâu trong hậu huyệt.

La Tại Dân nâng hông lên để Lý Đế Nỗ dễ dàng dùng ngón tay của mình tiến vào hơn, bàn phím đàn phía dưới sớm đã bị đánh đến loạn, bản nhạc phát lên không theo bất kì nhịp điệu nào cả.

La Tại Dân thầm nghĩ trong đầu, nếu có soạn được bản nhạc tối nay, chắc chắn nó sẽ chẳng có cái tên nào khác ngoài tên 'làm tình', mà nghệ sĩ piano trình bày cũng chẳng có ai ngoài Lý Đế Nỗ và La Tại Dân.

Lý Đế Nỗ tiến vào được ba ngón tay, La Tại Dân bị quấy đến không còn chỗ nào trốn, ngửa đầu ra rên rỉ thật lớn. Bỗng một tia sáng vụt qua đầu, chợt nhớ đến đây chẳng phải là nhà của mình, ngay phía dưới phòng y chính là phòng ngủ của bố mẹ, liền sống chết dùng một tay bịt chặt miệng lại.

'Sao vậy?'

Lý Đế Nỗ thấy bảo bối nhà mình ngừng rên rỉ, dừng động tác quay lên xem xét.

'Ở dưới... hức... là phòng bố mẹ!'

'Sẽ nghe... sẽ nghe thấy mất!'

Lý Đế Nỗ thở phào nhẹ nhõm, trong một giây lát hắn còn tưởng mình đã làm gì sai khiến bảo bối giận dỗi, hoá ra là vì bảo bối của hắn lo lắng bị phát hiện.

'Tiểu dâm đãng, anh muốn nghe tiếng của em.'

'Nhưng mà... ưm...'

La Tại Dân chưa nói thành câu, Lý Đế Nỗ đã thay thế bàn tay đang bịt chặt miệng nhỏ lại thành đôi môi của hắn. Tiếng rên rỉ đứt quãng của La Tại Dân lại tiếp tục, những âm thanh vỡ vụn trải khắp căn phòng, nhiệt độ mỗi lúc lại càng cao thêm.

'Bảo bối ngoan sẽ có thưởng, ông xã sẽ cho phía dưới của em ăn đầy đủ.'

Ba ngón tay của Lý Đế Nỗ khuấy đảo một hồi, cuối cùng cũng chạm đến điểm cần chạm. La Tại Dân dù có muốn cũng không kiêng nể gì được nữa, trực tiếp kêu tên Lý Đế Nỗ thật lớn, cầu xin được cho ăn.

'Ông xã, bảo bối... ưm... bảo bối muốn ăn!'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net