Chương 31: Đừng đem đi phân phát lung tung! (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/warning 18+/

La Tại Dân chưa kịp mở miệng mắng người, Lý Đế Nỗ đã dùng sức áp sát, nằm đè lên phần giường ít ỏi mà Lý Đông Hách chừa lại, hôn đến mụ mị đầu óc.

Lý Đế Nỗ liếm sạch vị rượu đắng còn sót lại trong khoang miệng La Tại Dân rồi lại liếm khắp cả mặt, như một con cún samoyed to xác đang đói, vị rượu hoà lẫn cùng vị mặn của nước mắt có chút kích thích Lý Đế Nỗ.

Hai tay thành thục cởi bỏ hết quần áo của hai người, La Tại Dân một chút cũng không dám động đậy, sợ Lý Đông Hách tỉnh dậy sẽ nhìn thấy, mong rằng Lý Đế Nỗ đánh nhanh thắng nhanh, rút quân đi về càng sớm càng tốt.

Lý Đế Nỗ nhìn người dưới thân mình ấy thế mà không tập trung, thi thoảng lại nhìn qua phía Lý Đông Hách bên cạnh, máu ghen tuông nhất thời nổi lên, cầm hai tay La Tại Dân đặt lên trên đỉnh đầu, lấy áo thun vừa cởi ra cột chặt cố định hai tay lại, không cho phép phản kháng.

Đầu ngực bị liếm nhẹ liền dựng đứng cả lên, kích thích cả phân thân phía dưới, toàn thân đều ngứa ngáy muốn chạm vào nhưng không thể, La Tại Dân cảm thấy mình sắp bị bức điên người.

Chiếc lưỡi hư hỏng của Lý Đế Nỗ liếm từ trên xuống dưới, không sót một tấc nào, ghé lại phía đùi trong đánh dấu mấy dấu hôn vụn vặt. La Tại Dân không nhịn được liền rên rỉ, liền bị Lý Đế Nỗ hảo tâm nhắc nhở.

'Còn có bạn em nằm cạnh, không ngại lớn tiếng sao?'

La Tại Dân mím môi đến mức bật máu, vị máu tươi nồng trong khoang miệng có chút buồn nôn.

'Anh... Dừng lại đi! Em theo anh về là được chứ gì!'

'Em chậm trễ rồi, xem xem, của anh hiện tại đều đã cứng, em làm sao an ủi nó một chút đi!'

'Anh trói em!'

'Vậy thì dùng miệng đi, bảo bối!'

La Tại Dân khó khăn ngồi dậy, quỳ dưới sàn trong khi hai tay vẫn bị trói, y muốn mau mau kết thúc chuyện này trước khi Lý Đông Hách tỉnh dậy.

'Bảo bối gấp đến như vậy?'

Phân thân vừa to vừa dài đâm sâu vào cổ họng La Tại Dân, y dùng hết sức lực hết nuốt vào lại nhả ra, đầu lưỡi linh hoạt liếm từ gốc đến tận đầu khấc, không quên chăm sóc hai viên bi bên cạnh.

'Nhìn em hao tâm tổn lực thế này, anh không chịu được!'

Lý Đế Nỗ cởi trói cho La Tại Dân, mặc quần áo chỉnh tề vào, phân thân cương lên dưới lớp quần cũng không sao giấu được, cứ thế dắt La Tại Dân ra thang máy khiến La Tại Dân có chút mù mịt, thật sự là tha cho y lần này?

Lý Đế Nỗ ôm La Tại Dân vào lòng đứng chờ thang máy, cửa thang máy vừa khép lại liền vô liêm sỉ mà tiếp tục chuyện lúc nãy, ba ngón tay không an phận chui sâu vào trong hậu huyệt khuấy đảo.
Cảm giác sung sướng xen lẫn lo sợ khi bị phát hiện khiến La Tại Dân căng thẳng, kẹp chặt lấy ngón tay của Lý Đế Nỗ bên trong, phân thân cũng rỉ dịch ra nơi đầu khấc. Lý Đế Nỗ trực tiếp cởi quần y, đâm thẳng phân thân to lớn vào trong khiến La Tại Dân chỉ biết hét lớn.

'Đêm khuya vắng người, em thả lỏng một chút, đừng kẹp chặt, anh khó chịu!'

Hình ảnh trong gương thang máy phản chiếu khiến tim Lý Đế Nỗ cùng La Tại Dân có chút loạn nhịp, y chính là luôn luôn dâm đãng như thế, ở dưới thân Lý Đế Nỗ mà rên rỉ đến loạn thần trí. Tinh dịch từng chút một rỉ ra, nhỏ giọt.

'Đừng đem đi phân phát lung tung như vậy chứ, bảo bối!'

Thang máy đi từ tầng 30 xuống không nhanh cũng không chậm, đủ thời gian để Lý Đế Nỗ đâm vài cái, dùng áo khoác dài bọc kín cả người La Tại Dân lại mà bế ra tầng hầm giữ xe.
La Tại Dân cả người chôn kín vào lồng ngực Lý Đế Nỗ, hai tai cũng đỏ ửng lên vì ngượng, nếu thực sự có ai đó bắt gặp thì y hận không thể đào một cái hố sâu để chui xuống mất thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net