Chương 34: Anh đều nghe theo em!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Tại Dân đem chuyện mình gặp ác mộng kể cho Lý Đông Hách, thấy người kia vỗ đùi một cái bép.

'Thấy chưa, tao đã bảo rồi mà!'

La Tại Dân âm thầm thở dài trong lòng mấy tiếng.

'Thế giờ tao phải làm sao?'

'Kiểm tra điện thoại đi, cả máy tính nữa, xem xem có ai nhắn tin bất thường không.'

'Tao đều coi qua rồi, nhưng mà chẳng có gì ngoài công việc cả.'

'Mày đang thất vọng đấy hả?'

Lý Đông Hách thấy La Tại Dân ỉu xìu như bánh tráng nhúng nước, liền thắc mắc.

'Tao nói nè, Tại Dân. Mày không tìm được thì càng tốt chứ sao, bộ mày muốn Lý Đế Nỗ vụng trộm với người khác lắm hả?'

'Nhưng tao vẫn lo...'

'Thế thì mày đột kích tới công ty của Lý Đế Nỗ đi, người ta bảo muốn bắt cọp thì phải chui vào hang cọp.'

'Tao đến công ty liệu Đế Nỗ có tức giận không... Hôn nhân của tụi tao người ngoài chẳng biết gì cả!'

'Lý Đế Nỗ mà dám tức giận với mày hả?'

La Tại Dân xoa xoa mái tóc đã rối bù cả lên, vẫn là suy nghĩ nhiều đến đau đầu mất thôi.

'Còn mày với Lý Mã Khắc sao rồi?'

'Đừng có nhắc đến tên điên đó nữa, anh ta bảo gửi nhầm người. Mày nghĩ xem, tao là con nít chắc mà tin?'

'Rồi mày vẫn quyết tâm chiến tranh lạnh?'

'Không...'

'...'

'Tụi tao làm ba hiệp ở trên giường, tạm thời không nhắc đến vụ đó nữa.'

'Quả thật, bản năng con người vẫn là thành thật nhất, có thể vì nó mà rơi hết liêm sỉ!'

Một câu chạm vào nỗi đau của cả hai người, La Tại Dân uể oải nhai miếng bò khô trước mặt, thật sự phải đến công ty Lý Đế Nỗ một chuyến rồi.

'Đế Nỗ!'

Vừa bước chân vào nhà, La Tại Dân liền chạy đi tìm hắn.

'Anh đây, sao, đi gặp Đông Hách nói chuyện có vui không?'

'Đương nhiên là có!'

Lý Đế Nỗ nhìn biểu tình tươi sáng của người trước mặt, âm thầm ghen tị một chút.

'Vui đến thế cơ à?'

'Không, vui vì giờ này anh đang ở nhà chứ không phải công ty.'

'Xin lỗi, thường ngày anh bận rộn quá.'

'Em xem qua cái này đi.'

Lý Đế Nỗ đẩy máy tính tới trước mặt La Tại Dân, hoàn toàn là tâm trạng phấn khởi chờ đợi.

'Ý, Đức, Nhật Bản, Hàn Quốc...?'

'Đúng vậy, chúng ta đi hưởng tuần trăng mật đi!'

'Ông xã!'

'Sao vậy, cảm động đến muốn khóc rồi hả?'

'Em muốn đi nơi khác!'

'Hửm? Đi đâu cơ?'

Lý Đế Nỗ có chút mù mịt, ánh mắt hướng theo nơi mà La Tại Dân chỉ tay vào.

'Em muốn đi Việt Nam!'

Hai chữ Việt Nam nằm nhỏ xíu ở góc phải màn hình, luận về số sao chấm điểm thương gia thì chỉ bằng phân nửa.

'Thật sự muốn đi Việt Nam? Đi Hàn Quốc hay Nhật Bản không tốt hơn sao?'

La Tại Dân lắc đầu nguầy nguậy, thực sự muốn đi Việt Nam cơ.

'Em nghe người ta nói bánh mì ở đây rất ngon!!!'

'Được, vậy thì đi Việt Nam.'

'Anh đều nghe theo em.'

'Còn không dám nghe theo? Anh định đi trăng mật một mình đấy à?'

'...'

'Quả nhiên, dù không thể thay đổi việc nằm trên hay nằm dưới, nhưng quyền lực trong nhà này đều do một tay em thâu tóm!'

'...'

'Tại Dân này!'

'Hửm?'

'Em... văng nước bọt vào mặt anh rồi...'

'...'

'Không sao, dù sao anh cũng đã nếm qua.'

'Biến thái!'

'Vậy thì tối nay anh lại làm một tên biến thái trên giường vậy!'

'Không!!! Thả em ra tên biến thái này!!!!!'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net