Chương 5: Hôn thêm một cái nữa!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Tại Dân nhớ tới lời căn dặn của Lý Đông Hách hôm qua, sau khi ăn no bụng thì ngồi vắt vẻo trên thành ghế một cách chỉn chu đợi Lý Đế Nỗ tắm xong. Mười lăm phút sau, rốt cuộc La Tại Dân cũng chờ được, Lý Đế Nỗ quấn khăn tắm quanh người, tóc vẫn còn ướt, hai tay cầm khăn lau khô tóc, nhìn La Tại Dân với ánh mắt khó hiểu.

Bình thường giờ này La Tại Dân đã oanh oanh liệt liệt đóng cửa chơi game với Lý Đông Hách, tại sao bây giờ vẫn còn ngồi ở đây, hơn nữa lại còn nhìn Lý Đế Nỗ chăm chú như thế?

La Tại Dân hắng giọng một hồi lâu, cuối cùng cũng dũng cảm lên tiếng.

'Đế Nỗ!'

'Có chuyện gì?'

'Không... À thực ra là có.'

'Em nói xem?'

'Lý Đế Nỗ, anh từng có người yêu chưa?'

'Chưa, trực tiếp sau một đêm đã đăng kí kết hôn.'

La Tại Dân mặt nóng hừng hực, dù trong lòng biết rõ Lý Đế Nỗ đang chính là muốn đá xéo mình nhưng tuyệt nhiên không dám phản kháng.

'Thế anh có từng thích ai chưa?'

'Cũng có.'

'Mấy người?'

'Một.'

'Thôi bỏ đi, tôi cần tìm một người có nhiều kinh nghiệm yêu đương hơn anh chỉ giáo.'

La Tại Dân phẩy phẩy tay ra vẻ chán chường, vừa định nhấc mông ra khỏi ghế sopha thì bỗng bóng dáng cao lớn của Lý Đế Nỗ áp sát lại gần, còn có thể nghe thoang thoảng mùi sữa tắm bạc hà yêu thích.

'Muốn tìm bạn gái?'

'Không... là đàn ông.'

'Em hiện còn đang trên danh nghĩa là đã kết hôn với tôi, thế mà còn dám tìm tình nhân bên ngoài?'

'Đồ điên!'

La Tại Dân không nhịn được nữa, trực tiếp mắng chửi, lấy một cái gối trên ghế sopha ném vào người Lý Đế Nỗ rồi quay lưng bỏ đi. Lần này Lý Đế Nỗ không cản lại, chỉ là sau khi La Tại Dân tắm rửa xong xuôi, thì phát hiện Lý Đế Nỗ đang ngồi ngay ngắn trên giường của y, bộ dáng có đánh cũng không nhúc nhích.

'Anh thần kinh à? Đi về phòng của mình mà ngồi!'

'Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi!'

'Tại sao tôi phải trả lời?'

'Im lặng nghĩa là em thừa nhận, đồng nghĩa với việc em muốn lén lút tìm người bên ngoài, phá hủy tờ giấy đăng kí kết hôn, như thế giao ước của hai gia đình cũng sẽ bị hủy.'

'Thế nào, em suy nghĩ kĩ chưa?'

La Tại Dân chín chắn suy nghĩ cẩn thận lại rồi, Lý Đế Nỗ tuyệt nhiên lắm mồm hơn y tưởng tượng rất nhiều.

'Tôi hỏi cho Lý Đông Hách, anh vừa lòng chưa?'

Khóe miệng của Lý Đế Nỗ nhếch cao hơn một chút, lộ ra ý cười không thể che giấu, nhưng rất nhanh chóng thu hồi lại, ấn La Tại Dân ngồi xuống giường đối diện mình.

'Lý Đông Hách muốn tìm bạn trai?'

'Đang đơn phương người ta.'

'May quá!'

'May cái gì, đơn phương khổ cực muốn chết đi được!'

Đúng vậy, tình cảm đơn phương rất mệt mỏi, vậy nên em hãy xoa dịu anh một chút đi.

'Rồi sao, bây giờ cậu ta muốn hỏi tôi cái gì?'

'Hỏi anh... hỏi anh về kĩ năng hôn.'

'Hả?'

Lý Đế Nỗ đích xác ngẩn người ra, không nghĩ rằng chủ đề nói chuyện của hai người lại dẫn tới vấn đề nhạy cảm này.

Nói một cách chính xác, không phải Lý Đế Nỗ và La Tại Dân chưa từng hôn nhau.

Lúc La Tại Dân cùng Lý Đế Nỗ còn rất nhỏ, La Tại Dân trong một phút xúc động vì Lý Đế Nỗ nhường kẹo bông cho mình, liền ghé sát má Lý Đế Nỗ hôn chụt một cái rồi chạy biến đi. Từ đó về sau, La Tại Dân không còn mạnh dạn thêm một lần nào nữa, mà mỗi lúc La Tại Dân ngủ say, lại xuất hiện một người con trai đứng bên cạnh lén hôn trộm y một cái.

'Anh... anh có từng hôn người khác chưa? Là đàn ông ấy!'

'Rồi!'

'Nhiều không?'

'Rất nhiều lần!'

'Vậy chỉ giáo cho tôi một chút, tôi sẽ truyền đạt lại cho Lý Đông Hách!'

'Em muốn cùng tôi thực hành?'

La Tại Dân lưỡng lự một chút, nhưng rất nhanh chóng gật đầu. Chẳng lẽ lại để cho Lý Đế Nỗ trực tiếp dạy cho Lý Đông Hách? Có chết cũng đừng hòng!

Dù sao thì trên danh nghĩa cả hai là vợ chồng, đều là con trai, hôn nhau một cái thì có mất mát gì đâu!

Đúng vậy, nam nhi đại trượng phu muốn làm việc đại sự thì không nên chấp nhặt những việc cỏn con như vậy!

'Sau đó em lại đi hôn Lý Đông Hách để dạy lại?'

La Tại Dân lại gật đầu khẳng định thêm một cái nữa. Lý Đế Nỗ cảm giác máu mình đang dồn lên não, tim đập chân run, thật sự tức chết mà!

'Không được!'

'Tôi hôn Lý Đông Hách chứ có bắt anh hôn đâu!'

'Thế lại càng không được!'

Thấy bộ dạng ngơ ngác của La Tại Dân, Lý Đế Nỗ vắt tay lên trán tìm ra đủ mọi thứ lý do trên đời để làm sao mình vừa được hôn La Tại Dân một cách chính đáng, vừa ngăn không cho La Tại Dân tiếp xúc gần gũi với tên Lý Đông Hách kia.

'Em thử nghĩ xem, Lý Đông Hách có người trong lòng rồi, sẽ đồng ý cho em hôn sao?'

'Đương nhiên là có thể, Lý Đông Hách con người đơn giản, sẽ không để ý tiểu tiết!'

Nhưng tôi thì có!

'Thế nhưng trong lòng cư nhiên sẽ không thoải mái, nụ hôn đầu của mình chắc chắn phải dành cho người mình yêu mới đúng lẽ phải!'

'Thế tôi và anh thì sao?'

Khoảnh khắc Lý Đế Nỗ biết được mình vừa tự lấy đá đập vào chân mình thì đã muộn, bây giờ thừa nhận cũng không được mà từ chối cũng không xong.

'Đây không phải là nụ hôn đầu tiên của tôi nên không cần phải lo lắng, còn về phía em...'

'Nếu không thích thì thôi, đây là em tự nguyện nhờ tôi giúp đỡ, em nên nghĩ trước sau cho cẩn thận.'

Chiêu khích tướng quả nhiên hiệu dụng, La Tại Dân liền túm lấy tay áo ngủ của Lý Đế Nỗ, sợ giận quá mà bỏ đi, như thế thì công cốc mất!

La Tại Dân vòng hai tay qua cổ Lý Đế Nỗ, kéo sát cả người vào, nhắm thẳng chính xác mà đặt lên môi Lý Đế Nỗ một nụ hôn.

Toang thật rồi!

Môi của La Tại Dân ấm nóng áp sát vào môi của Lý Đế Nỗ, mặc dù kĩ năng còn vụng về nhưng đối với Lý Đế Nỗ, chỉ cần như vậy là đủ.

Lý Đế Nỗ hôn không nhắm mắt, nhìn người đối diện chật vật, hai gò má thì xấu hổ đỏ ửng cả lên, thật sự muốn đè lên hôn khắp cả mặt.

'Kĩ năng hôn của em thật sự quá tệ!'

La Tại Dân thẹn quá hóa giận, vùng vẫy thoát ra khỏi Lý Đế Nỗ, tay chân luống cuống cả lên.

'Không học nữa!'

'Hôn thêm một cái nữa thôi!'

Vừa dứt lời, không đợi La Tại Dân kịp phản kháng, Lý Đế Nỗ đã dùng hai tay ép La Tại Dân vào sát đầu giường, giam lỏng y trong một không gian chật hẹp rồi dùng lưỡi khuấy đảo mọi ngóc ngách trong khoang miệng em. La Tại Dân đầu óc quay cuồng, để mặc cho Lý Đế Nỗ làm càn, thậm chí cả người còn vô lực dựa hẳn vào người kia, bị chiếm tiện nghi không ít.

Cũng không biết qua bao lâu, La Tại Dân đầu tóc rối bù, mặt như quả cà chua chín, dùng chút sức lực ít ỏi còn lại đẩy Lý Đế Nỗ ra khỏi phòng, cuộn mình trong đống chăn nằm thở hổn hển.

'Ngủ ngon.'

Lý Đế Nỗ sau khi bị đuổi ra khỏi phòng vẫn còn tươi cười gọi với theo, trong lòng tràn ngập sự hạnh phúc.

La Tại Dân là đồ ngốc!

Cái gì mà dạy hôn, cái gì mà kĩ thuật điêu luyện, tất cả đều là giả hết, chỉ có bị chiếm tiện nghi thì là thật mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net