9 - 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


stalk ( 1 - ABO. )

Buổi sáng, Kim Taehyung lại leo lên con xe đạp thể thao chiến mã đến trường, hắn vừa đạp xe vừa đeo HeadPhone nghe nhạc. Vẻ ngoài đẹp trai cùng chiều cao mét tám luôn làm đám nữ sinh đi bộ trên lề đường phải la hét khàn cổ. Không bao lâu, hắn đã dừng xe đạp ở chỗ trống của bãi đổ xe trong trường học. Kim Taehyung vừa cất xe xong quay lưng lại thì nhìn thấy một chàng thanh niên với chiều cao nhỏ nhắn đang đứng đối diện với mình.

Hắn cau mày khó hiểu tháo HeadPhone xuống, nhìn cậu ta.

- Học trưởng Kim, em là Jeon JungKook học ở khối B. Em rất thích học trưởng, à mà anh đã ăn sáng chưa?

- Rồi.

Hắn nói xong liền lạnh nhạt đi thẳng vào khuôn viên trường, Jeon JungKook thấy thế cũng lẽo đẽo đi theo.

- Hì hì ăn sáng rồi vậy thì anh lấy cái này làm bữa trưa nha. Này em tự làm á.

Cậu nhanh chóng đưa cho hắn khay bánh trứng mà mình tự làm, và cả một chai sinh tố dâu mát lạnh, sau đó lạch bạch chạy đi. Kim Taehyung ngơ ngẩn nhìn đống thức ăn trong tay, không nỡ vứt nên đành cầm theo vào lớp. Kim Taehyung bước chân vào lớp, lập tức mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hắn, sãi bước đến góc bàn học quen thuộc ngồi xuống.

- Ơ đã nói là sẽ ăn sáng chung mà? Sao lại đem theo đồ ăn?

Park Jimin ngồi bàn trên quay xuống hỏi.

- Đồ của người lạ cho.

- Người lạ nào?

- Jung....JungKook gì gì đó không nhớ.

Hắn khó chịu trả lời, gạt đống thức ăn qua một bên , ánh mắt dán chặt vào quyển truyện tranh hôm qua đang đọc dang dở. Park Jimin nhìn Kim Taehyung, ngạc nhiên nói.

- Người lạ gì chứ? JungKook học ở khối B đúng không. Aiss ngày nào cậu ta cũng tặng thức ăn cho mày, đến nỗi tao và Hoseok đều nhớ rõ cậu ta luôn.

- Vậy mà mày không nhớ còn nói người ta là người lạ! Đồ vô tâm.

Kim Taehyung ngẩng đầu , ánh mắt sắc bén liếc nhìn hai người nọ.

- Nói đủ chưa , muốn ăn à ? Cho đấy cứ tự nhiên.

Jung Hoseok và Jimin nghe đến đấy thì bĩu môi, nhưng tay thì vẫn nhận lấy khay bánh trứng của JungKook mở ra ngồi ăn nhồm nhoàm.

- Sao tao thấy có lỗi quá, Hoseok à.

- Đứa có lỗi là Kim Taehyung mới đúng!

- Taehyung à cái này ngon lắm đó, mày không ăn sao?

Kim Taehyung vẫn chuyên tâm đọc sách, khẽ lắc đầu.

- Không quen ăn đồ người khác tặng.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Kim Taehyung nhấc điện thoại mở khóa, hình ảnh hiện ra làm hắn chấn động, vội vàng bịt kín màn hình, mặt đỏ tối sầm lại. Màn hình hiển thị một bức ảnh chụp nửa bụng dưới, từ rốn trở xuống là một hình xăm hình con bọ cạp tinh tế, lướt qua cơ thịt, chạy thẳng xuống mép chiếc quần lót tam giác màu trắng, nơi đó rất khéo hé lộ một phần cỏ đen. Những thứ khác đều bị che khuất, nhưng chiếc quần tam giác ôm sát lại mô tả hình dạng rõ nét vô cùng, vật thể cồm cộm lớn nằm ngay chính giữa. Hình ảnh chỉ hiển thị ngần ấy, Kim Taehyung mặt đỏ phừng phực vì tức giận, hắn không biết đây là lần thứ bao nhiêu những bức ảnh 18+ này gửi đến cho mình. Kim Taehyung phóng to bức ảnh để quan sát xung quanh, hình ảnh nửa kín nửa hở kia quả thật được chụp rất khéo, cảnh vật xung quanh cũng được dùng áp che mờ.

Jung Hoseok đang nhai bánh thì nhìn qua hắn.

- Mày xem cái gì mà mặt đỏ dữ vậy? Coi với.

Kim Taehyung lập tức tắt màn hình quăng cái độp lên bàn, tức giận trừng mắt quát tháo. Hai người nọ cũng chỉ biết nhìn nhau nhún vai. Một năm có bốn mùa, việc hắn đang cười, đột nhiên ủ rũ, đang tỏ ra tốt bụng và vui vẻ bỗng trở thành con người đanh đá chua ngoa, hung dữ , là việc hết sức bình thường đối với họ.

Giờ ra chơi, Kim Taehyung cùng hội bạn thân của mình xuống sân tập bóng rổ. Hội bạn thân của Kim Taehyung gồm có 4 người tất cả, Min Yoongi trưởng nhóm câu lạc bộ bóng rổ, Jung Hoseok học sinh cá biệt hay cùng Park Jimin cúp học đi chơi, còn người cuối cùng là hắn , người con trai đáng ngưỡng mộ. Con ngoan trò giỏi của ba mẹ và thầy cô trong trường. Nhóm bọn họ được biết đến với vẻ ngoài đẹp trai sáng lạng, gia thế giàu có và quyền lực. Sân trường vào giờ ra chơi càng lúc càng đông hơn, đám nữ sinh chen chúc trên bậc thềm la hét tên hắn. Thời gian trôi qua 15 phút thì tiếng chuông vào lớp vang lên, Kim Taehyung chơi bóng rổ xong, áo bóng rổ màu đen ướt đẫm, đang vừa đi vừa nói với đám bạn, thì một ánh đèn flash lóe lên từ trên cao chiếu xuống nơi hắn, Kim Taehyung đình chỉ mọi động tác lập tức nhìn lên nhưng chỉ thấy đám nữ sinh đang gào thét còn lại chẳng phát giác ra điều gì.

Lúc hắn vừa quay đi thì Jeon JungKook đã đứng trước mặt hắn, khuôn miệng đỏ hồng mỉm cười.

- Học trưởng Kim.

Kim Taehyung ôm trái bóng rổ trong tay thấy cậu đang cầm chai nước chạy lại miệng cười tủm tỉm nói.

- Anh mệt không? Uống nước đi.

Trong lòng hắn còn đang bực tức dụ bức ảnh 18+ nên không thèm trả lời cậu, chỉ giả vờ không nghe thấy mà đi thẳng vào lớp. Jeon JungKook cuối đầu rũ mi, cầm chặt chai nước trong tay.

Giờ ra về.

- Ê nè , tối nay có buổi liên hoan giữa các khối á.

- Ủa có hả? Sao tao không biết gì hết.

Kim Taehyung bận rộn soạn sách vở bỏ vào cặp, nghe loáng thoáng cuộc trò chuyện của đám nam sinh trong lớp. Hắn đeo balo lên vai sau đó đi thẳng một đường xuống bãi đổ xe trong trường, đang lúc loay hoay lấy xe đạp ra thì Park Jimin cùng hai nam sinh khác đi lại vỗ vai hắn.

- Gì?

- Tối nay đến GoKi thịt nướng đi, có buổi liên hoan á.

- Không đi!

Park Jimin nũng nịu nhìn hắn đã leo lên xe đạp đi, nó đuổi theo giữ xe hắn lại không cho chạy đi.

- Bỏ ra thằng điên!!

- Đi đi màaa !! Đi đi cho vui, mày cứ ở nhà hoài vậy.

- Đừng để tao nói lại lần hai , Park Jimin.

- Mày đi thì tao sẽ thả ra.

Kim Taehyung thở dài sau đó ngoái đầu lại nhăn nhó ừ ừ cho có. Park Jimin nghe vậy liền thả tay ra, con xe đạp liền lao xuống dốc với vận tốc nhanh như tia chớp.

.

Tối hôm đó Kim Taehyung thay đồ thật đơn giản sau đó lái xe môtô đến quán thịt nước Goki. Khu phố Seoul luôk ồn ào và náo nhiệt, xe cộ qua lại tấp nập. Thành phố lúc về đem thì vô cùng phồn hoa, tiếng cười huyên náo khắp nơi, trông vô cùng náo nhiệt, hai bên đường xá rộng rãi là những toà nhà cao tầng to lớn. Trong các quán ăn mùi thơm bay khắp nơi, mãi không tiêu tán.

Kim Taehyung đến nơi thì đổ xe ở dưới lề đường, sau đó cầm theo chìa khóa bước vào trong. Mùi thịt nướng cùng Pheromone của mấy người trong quán hòa làm một khiến hắn phải cau mày vì khó chịu. Kim Taehyung đảo mắt một chút thì cũng kiếm ra được khu ăn uống của mấy sinh viên trong trường. Kim Taehyung bước đến liền nhận được nhiều lời mời ngồi cùng của mọi người, nhưng hắn cười giả trân từ chối sau đó di chuyển lại ngồi cạnh Jung Hoseok.

- Park Jimin và Min Yoongi đâu?

- Yoongi ra ngoài hút thuốc rồi, Park Jimin thì chưa có đến.

Kim Taehyung gật đầu, mọi người trong bàn ăn náo nhiệt rót rượu ép hắn uống, nói là phạt vì đến trễ. Kim Taehyung cũng không muốn khiến mọi người mất vui nên đành uống mấy ly cho có, thật ra tửu lượng của hắn không yếu đâu, một lần có thể uống đến tầm 5 hay 6 chai gì đó. Lúc đang hăng say trò chuyện thì một người con trai đeo tạp dề màu trắng, quần áo trên người chỗ nào cũng dính đầy dầu mỡ nhớp nháp, phía dưới là chiếc quần dài màu café, đeo một đôi dép lê nhựa màu lam. Người thanh niên có chút lôi thôi, nhưng có một gương mặt khả ái sau chiếc mắt kính, nếu nhìn kĩ còn có chút xinh đẹp thật sự. Nhưng những cô nữ sinh trong quán cũng chẳng có mấy ai liếc nhìn cậu, bởi lẽ cậu chỉ là một tên nhân viên phục vụ dơ bẩn.

- JungKook? Ê là cái cậu nhóc JungKook gì đó đã tặng đồ ăn cho mày đó.

Jung Hoseok ngồi kế bên cuối xuống thì thầm vào tai nói với hắn. Kim Taehyung nghe đến đây liền giật lấy mũ lưỡi trai của Hoseok đội lên. Jeon JungKook bỗng nhiên lại đi đến cầm lấy mấy chai rượu tận tình rót vào ly Kim Taehyung sau đó mỉm cười rồi rời đi qua bàn khác tiếp tục công việc của mình. Kim Taehyung nhìn trên mặt cậu lại chẳng tỏ vẻ gì phiền muộn cả, còn có chút thản nhiên và thỏa mãn nữa, hắn thở dài ngả người ra ghế, sau đó cầm cốc rượu lên uống hết ly này rồi đến ly khác. Lúc tàn tiệc thì Kim Taehyung đã ngà ngà say, nhưng bước đi thì vẫn vững. Những lúc như thế này chỉ có thể bắt taxi về thôi, còn xe thì chắc sẽ gửi lại nhờ trong quán. Kim Taehyung rời khỏi quán lúc 11h khuya, hắn sãi từng bước đi loạng choạng về phía trước, bỗng nhiên một vật thể gì đó đập vào gáy sau của hắn, Kim Taehyung cứ thế ngã gục xuống đất rồi ngất đi.

.

Không biết trôi qua bao lâu thì Kim Taehyung mới tỉnh dậy, cơn đau sau gáy truyền đến khiến hắn phải nhăn nhó, Kim Taehyung hoảng hồn khi thấy bản thân đang nằm trên một chiếc giường trong một căn phòng xa lạ, hai tay lại bị trói chặt. Hắn hoang mang cố gắng vùng vằng nhưng như vậy chỉ làm cho tay hắn đau thêm, xung quanh thì mờ ảo chỉ có ánh đèn duy nhất hắt ra từ phía cửa sổ.

- Có ai không?

Đáp lại lời của hắn chỉ có tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường, bỗng một âm thanh của giày tây ma sát với sàn nhà đang đi về phía căn phòng. Cánh cửa dần mở ra, âm thanh cót két đáng sợ kêu lên, cái bóng đen đó đi vào sau đó đóng cửa lại.

- Mẹ nó, mày là ai !? Thả tao ra!!

Đèn phòng sáng lên, khuôn mặt khả ải quen thuộc của Jeon JungKook đang mỉm cười một cách ma mị nhìn hắn. Kim Taehyung hoảng sợ , hai chân kịch liệt đạp vào grap giường. Hắn nhìn xung quanh phòng đều được dán toàn là hình hắn, Kim Taehyung la hét chửi bới.

- Bệnh hoạn ! Thả tao ra .

- Suỵttt.... Kim Taehyung anh nên ngoan một chút đi.

Jeon JungKook cười một cách đáng sợ , cậu nắm lấy hai chân hắn sau đó dùng dây cột hai chân hắn vào thành giường. JungKook bình tĩnh trèo lên giường đè lên người hắn, cậu ngồi lên phần hạ bộ của hắn , hai tay ôm lấy mặt hắn mà vuốt ve.

- Cuối cùng em cũng được chạm vào anh rồi~~

Jeon JungKook cười vui vẻ, cậu ngồi thẳng dậy tay từ từ vén cao áo lên để lộ ra vùng bụng trắng nỏn phẳng lì, và đặc biệt là có một hình xăm con bọ cạp. Kim Taehyung như không tin vào mắt mình.

- Sao ? Anh có nhớ em không~~

- Kinh tởm , cút xuống. Rốt cuộc mày muốn gì?

- Em muốn anh đánh dấu em. Đơn giản mà.

Tay Jeon JungKook bắt đầu sờ nắn cự vật to lớn sau lớp quần jean của Kim Taehyung.

- Đồ điên ! Cút xuống , tao sẽ không bao giờ làm như vậy.

Ánh mắt Jeon JungKook bắt đầu lạnh lẽo, cậu nghiến răng sau đó đứng dậy đi lại tủ đồ lấy ra một vỉ thuốc. JungKook cầm lấy nó đi lại gần Kim Taehyung, hắn quay đầu đi.

- Rượu mời không uống anh lại muốn uống rượu phạt?

Phoremone mùi dâu ngọt liệm của Omega tỏa ra khắp căn phòng, Kim Taehyung khó chịu chỉ có thể gắng gượng hít thở khó khăn, nhưng cả cơ thể hắn bắt đầu nóng rực lên, như có hàng ngàn con kiến cấu xé.

Kì phát tình của Omega.

‐ M...Mày...thuốc ức chế...hư...

- Không có đâu , anh đừng mơ.

- JungKook....khốn nạn mày phát tình sao?

- Đúng vậy đó~~

Kim Taehyung bắt đầu thở hổn hễn, nam căn bắt đầu có phản ứng, Jeon JungKook nhìn đến đây hai mắt liền phát sáng, cậu leo lên người hắn. Tay đỡ đầu hắn đến gáy của mình.

- Cắn em đi, học trưởng ~~

Kim Taehyung hoảng loạn khi cả cơ thể hắn dường như tự di chuyển, Phoremone của Jeon JungKook một ngày càng đậm đặc hơn quấn lấy hắn. Kim Taehyung cắn lấy môi dưới củ mình đến chảy máu cũng không muốn cắn vào tuyến thể sau gáy cậu.

- Đệt mẹ , thật là....

Jeon JungKook chửi thề một câu sau đó tức giận đẩy Kim Taehyung ra, cậu cầm lấy vỉ thuốc ban nãy lấy ra một viên khó khăn nhét vào miệng hắn. Thấy Kim Taehyung không ngoan ngoãn hé miệng , Jeon JungKook liền túm lấy tóc hắn giật ra sau rồi giáng xuống hai bên mặt hắn một bạt tay.

- Con mẹ nó ! Há miệng.

Khóe miệng Kim Taehyung chảy ra máu nhưng hắn vẫn cứng đầu ngậm miệng thật chặt , ánh mắt đục ngầu trừng trừng nhìn JungKook. Đột nhiên cậu ngậm lấy viên thuốc vào miệng rồi bóp lấy miệng hắn sau đó cuối đầu hôn xuống , chiếc lưỡi nóng ấm đơn giản len lỏi vào bên trong. Jeon JungKook sau đó đứng dậy đi lại sofa ngồi xuống ôm lấy con mèo mập lông xám của mình mà vuốt ve.

- Ức....hah...thằng chó mày vừa cho tao uống cái gì ? HẢ ?



...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net