15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đã 6 giờ chiều, Kim Thái Hanh vẫn ngồi chăm chỉ ở bàn làm việc, như một nhân viên tăng ca.

Hắn khẽ liếc đồng hồ trên tay, sau đó đứng dậy soạn lại giấy tờ, chuẩn bị về nhà.

Kim Thái Hanh luôn luôn đi làm vào 7 giờ sáng và tan làm vào 6 giờ chiều, theo đúng giờ quy định. Một khi có nhiều việc không thể giải quyết ở nhà, hắn mới ở lại công ty còn lại đều đem về nhà làm nốt.

Kim Thái Hanh một thân suit bước ta từ thang máy tầng trệt, tay cầm theo cặp tài liệu và laptop. Đi thẳng ra phía cửa không ngó ngàng tới gì.

Mấy chị em trong công ti thầm hú hét, họ chỉ mong có một người bạn trai đẹp như tổng giám đốc của họ. Mỗi ngày đều ngắm hắn làm, thành một thói quen được yêu thích.

Không chỉ có nhân viên nữ, các nhân viên nam ở đây cũng vô cùng ngưỡng mộ hắn. Năng lực của sếp họ không phải dạng đùa, chuyện gì đều có thể giải quyết ổn thỏa. Đúng là lãnh đạo cấp cao.

Kim Thái Hanh bước ra cửa chính, xe ô tô đã được bảo vệ đưa ra sẵn, bảo vệ đưa chìa khóa xe, cúi người chào tổng giám đốc.

Hắn cũng nhận lấy chìa khóa, ngồi vào trong xe, bật khóa sau đó đạp ga rời khỏi tòa nhà Kim Thị.

Chiếc xe ô tô đen của Thái Hanh băng băng trên đường về dinh thự, mặt trời đã lặn hẳn, chỉ còn ánh sáng mờ mờ rồi cũng chìm hẳn vào trong bóng tối.

Kim Thái Hanh dừng đèn đỏ, bấm nút hạ cửa sổ nhìn ra ngoài đường một chút, bắt gặp một bạn nhỏ.

Điền Chính Quốc vừa bước từ cửa hàng tiện lợi ra, xách một túi đồ, tay cầm thêm một que kem. Cậu ngồi xuống bệ trước cửa hàng, tay bóc kem cho vào miệng ăn ngon lành.

Kim Thái Hanh nhìn cậu, tay rút điện thoại trong túi dơ lên chụp, bạn học Điền Chính Quốc mặc quần đùi áo phông rất mát mẻ, tay đang cầm que kem đưa lên miệng ăn, nhìn rất đáng yêu.

Hắn nhoẻn miệng cười.

Đèn cũng từ từ chuyển sang xanh, Thái Hanh cất điện thoại, đạp ga phóng thẳng về nhà.

Cánh cổng mạ vàng mở ra, Kim Thái Hanh từ từ lái xe thẳng vào gara của nhà mình.

Kim gia là một ngôi biệt thự mang phong cách châu âu cổ kính xen chút hiện đại.

Sân nhà còn có rất nhiều cây bóng mát, có một dãy hoa hồng nhạt và những khóm hoa nhỏ.

Hắn bước xuống, tay cầm theo cặp táp, điện thoại và chìa khóa xe.

Trương Hà Anh thấy con trai về miệng háo hức hỏi:

"Thiếu gia của mẹ về rồi à, sao hôm nay về muộn hẳn 4 phút thế này."

Kim Thái Hanh tháo dày cất lên kệ tủ, thay dép trong nhà rồi đi thẳng lên cầu thang, miệng trả lời phu nhân:

"Tắc đường ạ."

Kim phu nhân ồ lên một tiếng, sau đó cũng quay đi chuẩn bị bữa tối.

Kim Thái Hanh rải bước trên hành lang, hắn đứng trước một cánh cửa gỗ, dùng tay đặt lên tay gạt cửa.

Là phòng ngủ của Kim Thái Hanh. Vẫn được bao phủ bởi những màu tối. Căn phòng mang hướng cổ điển nhưng vẫn xen lẫn sự hiện đại. Chủ nhân quả là người có phong cách.

Hắn bước đến giường, vứt cặp táp ở cuối mép giường, tay cởi áo khoác cùng gile bên trong, gỡ nhẹ cà vạt, cả cơ thể mệt mỏi nằm uỵch xuống giường nghỉ ngơi.

Nằm được khoảng 30p hắn cũng bật dậy, vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh, sau đó ra khỏi phòng xuống dùng bữa tối.

Bàn ăn của gia đình Kim đã đầy đủ thành viên, một số người làm từ từ đặt những món ăn lên bàn rồi rời xuống bếp.

Chủ gia đình, Kim Thái Bình động đũa trước, sau đó đến Kim phu nhân, sau cùng là anh trai và chị dâu rồi đến Thái Hanh. Mặc dù chỉ là một bữa cơm gia đình nhưng đều có phép tắc, và khi ăn thì họ thường không nói chuyện.

Kim Thái Hanh ăn xong phần của mình, rời khỏi bàn ăn về phòng để tắm rửa. Hắn còn phải xem mail gửi từ nước ngoài.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, hắn bước ra khỏi phòng vệ sinh với một bộ đồ ngủ đen, tóc vừa gội đang còn ướt. Hắn không nói gì cầm cặp táp tiến thẳng vào phòng làm việc.

Sau khi về nhà vẫn tiếp tục là một nhân viên chăm chỉ.

Thái Hanh dùng hai ngón tay xoa xoa thái dương, hắn mệt mỏi dựa vào ghế.
Hắn đang đánh máy thì dừng tay, với lấy điện thoại lên bàn, định làm gì đó...

Hắn ấn vào wechat, nhìn tài khoản của bạn nhỏ vẫn còn hiển thị hoạt động. Ngón tay hắn nhấn vào phần chat, gửi tin nhắn.

...

Bạn học Điền Chính Quốc đang chăm chỉ làm bài, bạn cùng phòng đã ra ngoài, chỉ có mình cậu ngồi ở đây.

Chính Quốc thấy tiếng điện thoại rung, mở ra và thấy tin nhắn mới từ Kim Thái Hanh

__

Kim Thái Hanh
*ảnh bạn học Chính Quốc ngồi ăn kem trước cửa hàng tiện lợi.

Kim Thái Hanh
Phải em k?

Điền Chính Quốc

Đúng ạ

Kim Thái Hanh
Ừm
Đáng yêu nhỉ

__

Điền Chính Quốc mở to mắt, có phải anh trai này nhắn nhầm không vậy? Khen cậu đáng yêu?

Hôm nay Chính Quốc toàn gặp chuyện kì lạ thôi!

Nhưng Chính Quốc được khen đáng yêu nhiều lắm, cũng vui!

Mà vẫn kì lạ ghê!

Thái Hanh thấy cậu không trả lời, hắn lại tắt điện thoại, tiếp tục công việc đang còn dang dở.


______________

darlingtaegukluv!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net