30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhân dịp bạn trai đi công tác về Chính Quốc sẽ nấu một bữa thật ngon.

Cả hai đi vòng quanh những gian hàng ở siêu thị, cậu đi phía trước, hai tay vòng ra sau như ông cụ. Thái Hanh đẩy xe hàng phía sau, cười cười bạn trai nhỏ.

Chính Quốc quan sát, phát hiện bánh xốp phô mai cậu thích. Nhưng nó ở gian hàng cao nhất, cậu hơn mét bảy nhưng cũng chẳng với tới.

Có bàn tay to lớn vươn lên lấy hai ba hộp, nhân tiện xoa xoa mái đầu tròn xoe phía dưới, "Em có bạn trai để làm gì?"

Cậu cười tươi, chỉ sang hộp bánh bên cạnh "Lấy hộ em ạ!"

Thái Hanh không chần chừ, tay với sang bên lấy thêm hai hộp sau đó bỏ vào xe đẩy, Chính Quốc trông thích thú, ánh mắt sáng rực nhìn hắn. Kim Thái Hanh đột nhiên hôn chụt vào môi cậu, kèm theo một câu nói khiến Chính Quốc xị mặt:

"Trả công cho anh nhé!"

Gương mặt Chính Quốc phụng phịu tuy nhiên vẫn để cho hắn hôn mà chẳng phản kháng gì. Thái Hanh hài lòng lắm, đến khi thanh toán vẫn rất vui.

...

Mùi đồ xào thoang thoảng khắp căn bếp nhỏ, Điền Chính Quốc đảo đều tay rồi tắt bếp, đổ ra đĩa là có thể ăn rồi.

Chính Quốc xới một bát cơm đầy cho bạn trai, đi cả ngày về mệt chắc hắn đã đói lắm rồi. Cậu gắp một miếng thịt gà xào vào trong bát của hắn, nở nụ cười, "Ưu tiên."

Thái Hanh véo má tròn của cậu, "Đồ Chính Quốc nấu là ngon nhất luôn đó."

Cậu được khen, sung sướng đến tít mắt, bạn trai cứ như vậy khiến Chính Quốc càng ngày càng đắm chìm trong tình yêu.

"À, cái người lúc nãy là ai vậy?" Thái Hanh nhớ ra gì đó...

Chính Quốc nuốt thức ăn, trả lời hắn vì cậu biết đối tượng hắn hỏi là ai:

"Một đàn anh trong câu lạc bộ của Kiều Anh."

"Cậu ta thích em à?"

"Chắc vậy á."

Đến đây, Kim Thái Hanh khẽ cau mày. Dám thích bạn trai của hắn, Thái Hanh là có chút khó chịu.

"Nhưng em từ chối rồi" Chính Quốc nhìn đôi lông mày của hắn khẽ cau lại, đành dỗ ngọt bằng một câu nói hết sức bâng quơ.

Gương mặt hắn lúc này cũng dãn ra, tiếp tục ăn cơm.

Chính Quốc đã nấu ăn rồi, hôm nay bạn trai sẽ rửa bát cho cậu.

Hai người hoàn thành bữa tối bằng một đĩa dâu tây. Sau đó cùng xuống sân nhà tản bộ để tiêu cơm.

Hơn tám giờ tối, nhiệt độ vẫn đang xuống đều đều. Chính Quốc hà hơi vào không khí để xem khói, Thái Hanh nhẹ xoa đầu bạn trai.

"À, anh có cái này."

Thái Hanh nhớ tới món quà hắn mua tặng cậu.

"Vì anh vội quá nên quên mất, anh mua cái này ở sân bay." Thái Hanh lấy trong túi áo ra một chiếc hộp, bên trong đựng đồng hồ đeo tay màu đen, thiết kế khá đơn giản và tinh tế. Chính Quốc hai mắt sáng bừng, vén áo để lộ ra phần cổ tay đưa ra trước mắt hắn. Thái Hanh hiểu ý, lấy ra khỏi hộp và nhẹ nhàng đeo cho cậu. Điền Chính Quốc thích lắm, giơ tay ngắm nghía thật lâu sau đó quay sang hôn chụt lên má người yêu.

"Cảm ơn ạ."

Kim Thái Hanh trong lòng cũng vui vẻ, ôm cậu chặt cứng. Mùa đông lạnh lẽo thế này ôm người yêu là sướng nhất.

...

Điền Chính Quốc đang cùng hai người bạn ở phòng thể chất để xem cậu bạn Hòa Phú đánh bóng chuyền. Kiều Anh ép sát cậu, hỏi chuyện:

"Chính Quốc, tên hôm qua là ai?"

"Chưa nói được." Chính Quốc lắc đầu.

Hòa Phú phát hiện thêm điều kì lạ, "Đồng hồ mới, bạn trai tặng đúng không. Vậy cái tên hôm qua chắc chắn là bạn trai cậu!"

Điền Chính Quốc không giấu nổi nữa, quyết định nói sự thật. Kiều Anh nghe đến câu hơn nhau 7 tuổi đã choáng, "Trâu già gặm cỏ non à. Chính Quốc! Đừng để bị lừa đấy!"

"Già cái gì mà già. Hôm qua hai cậu thấy mặt rồi còn gì, bạn trai mình siêu đẹp trai!" Chính Quốc không phục, rõ ràng hắn đẹp trai cao ráo tại sao lại là già chứ.

Hòa Phú ngẫm cũng đúng, cao ráo đẹp trai sáng sủa, y còn thấy hắn đi xe ô tô, chắc chắn nhà có điều kiện.

"Này, bạn trai cậu làm nghề gì, yêu nhau lâu chưa?" Hòa Phú thắc mắc, y thấy con xe hắn đi cũng không rẻ.

Chỗ này, Chính Quốc không rõ, chỉ biết người ta gọi bạn trai cậu là sếp hoặc tổng giám đốc.

"Tớ không rõ, để hôm nào tớ hỏi lại, bọn tớ yêu nhau gần 1 tháng rồi đó."

"Thế bạn trai cậu..."

"Tên đó..."

Và sau đó nữa là những câu hỏi thăm dò ba phần mà tò mò mười phần luôn. Điền Chính Quốc không phiền, ngược lại còn trả lời rất hăng hái với số thông tin mà cậu biết về hắn. Hòa Phú và Kiều Anh hỏi hết cả buổi thành ra hôm nay y vẫn chưa đập được quả bóng nào.

______________

darlingtaegukluv!









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net