33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sắp kết thúc kì nghỉ đông của Điền Chính Quốc rồi... Cậu nằm lăn lộn trong chăn ấm, âm thầm than thở trong lòng. Trời lạnh thế này, không muốn đi học đâu.

Thượng Hải năm nay chỉ có gió và rét, chẳng thấy tuyết đâu cả, Chính Quốc chán muốn xỉu. Tuyết mà rơi thì thích thật, vừa được nghịch ngợm vừa được nghỉ thêm vài ngày.

Bảy giờ sáng, trời còn chưa sáng hẳn nữa. Chính Quốc không ngủ được, dậy làm bữa sáng cùng mẹ. Bài tập cậu cũng làm xong hết, thực đơn cho giáng sinh sắp tới đã phê duyệt đầy đủ, cậu chỉ cần ngủ lấy lại sức để mà đi học thôi.

Tin nhắn từ Kim Thái Hanh gửi đến, là bữa sáng của hắn, chỉ duy nhất một cốc cà phê đen, Thái Hanh sao có thể nhịn được nhỉ?

Chuyện hôm qua, Chính Quốc không để trong đầu và kể cả những chuyện trước đây của bạn trai, cậu hoàn toàn không muốn để tâm! Kim Thái Hanh dỗ ngọt bằng một nụ hôn nhẹ, sau đó đưa người yêu nhỏ về tận nhà. Cậu cũng đâu có giận đâu...

Ăn sáng xong, Điền Chính Quốc ngồi bàn luận với giáo sư kiêm ba cậu. Chủ yếu là về chuyện học hành, kiến thức đại học tuy khó nhưng vẫn không làm Chính Quốc gục ngã, ngược lại còn hào hứng hơn so với hồi trung học.

Điền phu nhân dẹp chuyện học hành sang một bên, bà đặt đĩa trái cây tươi vừa cắt, ngồi xuống bên cạnh con trai hỏi:

"Cái người hôm qua đưa con về là ai?" Hồ Kim Dung có thắc mắc giấu từ đêm qua đến giờ, bà biết đó không phải cậu nhóc bóng chuyền mà chồng kể rằng thân với con trai nhỏ.

Điền Chính Quốc nhất thời không biết nói gì, ái ngại nhìn mẹ rồi nhìn ba. Cuối cùng cậu quyết định nói thẳng "Là...là con thứ nhà bác Kim, con đi nhờ anh ấy thôi ạ."

"Thế à.." phu nhân nhìn cậu với ánh mắt nghi ngờ, theo trí nhớ của bà, Kim gia kia ngược đường so với Điền gia.

Chính Quốc lấy dĩa xiên một miếng táo, cậu nói như không có chuyện gì "Con đùa với mẹ làm gì." sau đó cho cả miếng táo vào miệng nhai.

"Thì ta hỏi thế." Phu nhân Điền cũng làm như không, bà đánh vào đùi Chính Quốc một cái nhẹ "Con ăn mà không mời ai sao?"

Cậu nhìn mẹ rồi nhìn lão cha cười hì hì, Điền chủ gập tờ báo mới đọc, ăn táo cùng hai mẹ con.

Chín giờ hai mươi lăm phút, Điền Chính Trung vừa ngắm con chim sau nhà ông nuôi xong. Trở vào nhà liền thắc mắc:

"Tiểu Quốc đâu rồi, lại chạy đi chơi à?"

Điền phu nhân đang ngồi nhặt rau ở bếp, chỉ lên phía cầu thang "Lại đi ngủ rồi, chắc hôm qua thức khuya."

Một ngày nghỉ đông của Điền Chính Quốc, ăn - ngủ - và chơi!

...

Bạn trai lớn Kim Thái Hanh không có chuyện nghỉ đông. Làm việc từ tám giờ đến mười một giờ rưỡi. Trong bụng chỉ có cốc cà phê nóng, lâu lâu thêm hai ba cái kẹo bạc hà.

Xong cái dự án này, bộ phận tổng giám đốc sẽ được nghỉ và đi du lịch. Kế hoạch vẫn đang triển khai, mọi người bàn luận sẽ đi đâu đó ngắm tuyết hoặc cắm trại. Thái Hanh giao hết cho nhân viên, hắn chỉ việc soạn đồ và dắt theo Điền Chính Quốc.

Mọi năm thì hắn không tham gia đâu, nhưng năm nay định dẫn người yêu đi đâu đó nhân dịp được nghỉ dài ngày. Chuyện này là bí mật, cho bạn Chính Quốc bất ngờ một lần!

Đến giờ nghỉ rồi, Thái Hanh có ghé qua phòng kế toán xem lại ngân khố. Thật tình cờ, gặp được phó chủ tịch.

"Anh xuống đây làm gì thế, không về với chị à?"

Kim Thái Hưng nhét phong bì dày cho nhân viên kế toán, sau đó lẻn rời thì bị em trai kêu lại. Thái Hanh khó hiểu nhìn nhân viên kế toán. Thấy sếp nhìn mình chằm chặp, cô kế toán hết cách đành nói thẳng, sợ sếp khó tính đuổi việc mất.

"Phó chủ tịch muốn tham gia cùng bộ phận mình, ban nãy có đưa thêm một khoản..."

Thái Hưng vỗ vỗ vai em trai anh, "À thì, anh muốn đưa chị đi đâu đó nhưng phòng anh mãi đến đầu xuân mới có kế hoạch, sợ chị lúc đó sức khỏe không tốt nên định..."

Hai anh em họ Kim nhìn nhau, Thái Hanh nghĩ một chút, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Hắn tính là sẽ nghỉ dưỡng ở khách sạn Nhật Bản của 'người nhà', chị dâu đi cũng khá phù hợp.

Phó chủ tịch cười rạng rỡ, trong đầu anh nghĩ được thêm gì đó, ghé sát người hỏi nhỏ:

"Có dẫn thêm người không?"

Thái Hanh "ừ" một tiếng, hắn thì tính vậy nhưng không biết Chính Quốc có đồng ý không?

"Hì hì, bảo em ấy làm bánh kem xoài cho công chúa của anh, bao nhiêu công anh trả đủ, nhé?" Thái Hưng nhân tiện nhờ vả một tí.

Kim Thái Hanh khó lòng từ chối, hắn cũng xem con gái của anh trai là công chúa nhỏ của mình. Hắn nghĩ bạn trai của mình cũng sẽ gật đầu nên đành lòng nhận lời giúp cậu.

Nhưng làm sao để rủ Chính Quốc đi không nhân dịp gì nhỉ? Bạn trai nhỏ từng kể rằng ba mẹ cậu rất khó tính, sợ rằng sẽ không cho phép.

Kim Thái Hanh có cách rồi, nhưng trước tiên phải xin số điện thoại của Hòa Phú!

______________

darlingtaegukluv!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net