. bạn? .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào thế kỉ XXIII, thế giới lại bước sang một giai đoạn Mới với nhiều thành tích về khoa học, trí tuệ AI càng được phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Nhiều thành phố đồ sộ được xây dựng ở các nước hùng mạnh, người dân được hưởng rất nhiều lợi ích bởi khoa học kĩ thuật tiên tiến.

Thế hệ trẻ không còn lạ lẫm gì với những dòng game tả thực đắt đỏ. Nói đúng hơn, tất cả các hộ gia đình đều có cho mình ít nhất một sản phẩm game thực tế ảo.

<Ấm no, hạnh phúc hơn> là đa số lời khen của mọi người về giai đoạn Mới này.

________________________________

-"Ready... GO!" -Âm thanh của game "Solo Animals" vang lên trong căn phòng nhỏ.

Bên ngoài ,tiếng xe cộ, hò reo, hay cả tiếng chim hót cùng hoà lẫn vào tạo ra sự nhộn nhịp ngày thường.

Một chút ánh nắng sớm mai len lỏi qua khung cửa sổ phòng, chạm vào những khung ảnh, đĩa game trên tủ, rồi nhẹ nhàng đặt lên vai của một thiếu niên cao ráo. Anh chàng cầm remote, điêu luyện điều khiển nhân vật game, sử dụng các tuyệt chiêu để đánh bại đối thủ.

Cậu im lặng, tập trung hết mức để dành chiến thắng. Phía đối thủ cũng ngang tài ngang sức, trận chiến xem chừng sẽ mất kha khá thời gian.

Nhân vật "Bàng già vui tính" cậu điều khiển liên tục tung các chiêu sát thương vào đối thủ. Nhưng đối phương vẫn kịp né, lập tức phản công lại.

Giằng co hai bên một hồi, cuối cùng trận đấu kết thúc do hết thời gian. Tỉ số là hoà. Đối thủ của cậu là một cô gái điều khiển nhân vật "Mèo miu biến thái", cô gõ phím theo công thức game khiến con moè cô chơi múa may quay cuồng. Mic của game được bật lên, cô gái nọ liền cất giọng khen ngợi:

-Cậu chơi hay thật! Lâu lắm rồi tôi mới có một trận solo đỉnh như vậy đấy!

Cái tên "Chuối Africa" của cô gái nhấp nháy sau những tia sáng trong trò chơi ảo, còn cô ấy thì di chuyển nhân vật chạy vòng quanh chàng trai. Cậu không nói gì, nói đúng hơn trong suốt cả trận đấu, cậu không hề cất tiếng. Vì vậy trong suốt quá trình hai bên giao đấu, ta chỉ có thể nghe thấy cô gái kia tám nhảm với cậu một mình mà thôi.

Chữ "野" trong tài khoản game của cậu thoắt ẩn thoắt hiện sau mấy bụi cỏ, cố trốn tránh sự quấy nhiễu của cô gái.
.
.
.
.
.
.
.
_______________________________

/Koong/

Đồng hồ điểm 5h sáng, quả lắc bên dưới đung đưa, tạo ra những hồi âm thanh vang vọng khắp ngôi nhà. Căn phòng màu hồng nhạt ngập tràn trong tia nắng vàng, lất phất in lên các chậu cây nhỏ bên khung cửa sổ, biến không gian này trở nên thật thanh bình.

Hoặc ít nhất đây thật sự là phòng của cô.
|
|
|

|

Căn phòng màu xanh biển nhạt chìm trong bóng tối do vị trí của nó khuất sau toà nhà cao tầng bên cạnh. Và tất nhiên, chẳng có ánh nắng dịu dàng nào cả.

Con mèo tam thể đứng trên giường vuốt vuốt bộ lông của nó, rồi nhẹ nhàng nhảy xuống đất, đi đến bên cạnh cô chủ của mình.

-Meoo~

-Ối! Chơi pro vãi! --Thanh âm giọng cô cao chót vót, thể hiện sự bất ngờ dành cho phe địch. Đối với cô mà nói, game "Solo Animals" là tựa game cô thích nhất mà cũng là chơi giỏi nhất. Mà giờ đây, cô đang phải đối đầu với một người có trình ngang mình, khiến cô nổi da gà vì phấn khích--

Tới cuối cùng, hai bên là hoà.

Con moè cô điều khiển đang đi tới phía anh chàng vừa đấu với mình. Cô liên tục gây ấn tượng bằng cách cho nhân vật của mình làm trò con pò. Khổ nỗi cậu ta cứ như tổng tài, lạnh lùng cất bước ra đi.

Đâu bỏ cuộc dễ thế, cô quyết liệt bám theo cậu chàng, vừa nói liên hồi trong mic, vừa cản đường không cho người ta đi. Tất cả hành động ấy, cô đâu biết rằng, cậu ấy đang bối rối vô cùng.

-Nè cậu kia! Cho xin intư nhó!

Chàng ta điều khiển nhân vật "Bàng Già Vui Tính" quay đầu nhìn cô gái lạ mặt.

Ánh mắt đặt lên người cô chằm chằm... Mặc dù nhân vật trông có hài hước như thế nào đi chăng nữa, thì cô cũng không thể chống lại nổi sự im lặng thất thường này.



10 phút . . 15 phút . . 20 phút . .



Cô đã bắt đầu thấy hoảng loạn , tự suy nghĩ xem mình đã nói gì sai.

-Cậu ổn chứ ? -Cô khổ sở cất lời-

Không hồi đáp.

- . . .

*Bàng Già Vui Tính đã rời game*

Cô chết lặng, đơ người.

"Mình đã làm gì sai???"

_______________________________

/Ting/

Âm thanh bộ điện tử vang lên chói tai, cậu đặt bộ VR xuống, thở hắt một hơi mệt mỏi.

Cậu ta tự hỏi rằng, cô này có phải người không mà nói như " đb rẻ lành" thế

Từ từ đứng lên, cất từng bước chân nặng nề của cậu do thức đêm cày game, đưa người nằm phịch xuống giường. Lăn qua lăn lại trên chiếc nệm mềm mại, cậu với tay lấy một con búp bê bằng vải xinh xắn mà mình yêu thích, nhìn chăm chú vào nó.








Cậu nên dậy làm bài thôi.

_________Còn tiếp________

P/s : hiện nay chap 5 đang bị tráo với chap 6 tức chap " học sinh mới " và chap "chuẩn bị" đang bị tráo nhau

Bạn nào biết cách để khắc phục tình trạng này thì tớ cảm ơn rất nhiều
Xin lỗi mọi người vì sự bất tiện này


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net