➳ 𝚜𝚊𝚔𝚞𝚜𝚊 𝚔𝚒𝚢𝚘𝚘𝚖𝚒

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Y/n?"

"Hửm?"

"Sao con nhóc đó cứ nhìn anh hoài vậy?"

Bạn hạ cặp kính râm xuống, đưa mắt nhìn theo hướng chỉ của Sakusa. Ôi chao, là một cô bé đang thập thò núp sau con ma nơ canh ở cửa hàng.

Cô bé ấy dễ thương thật, chắc khoảng chừng năm tuổi. Cô mặc một chiếc đầm công chúa màu hồng, có cả chiếc vương miện trên đầu nữa. Thì ra, âm thanh lạch cạch nãy giờ phát ra trong cửa hàng đều do bé ấy mà ra.

Chạm mắt với cô bé, bạn khẽ vẫy tay.

"Có lẽ con bé đang muốn chào Omi đấy." Bạn quay sang nói với người bạn trai đang nhăn nhó nhìn sinh vật nhỏ bé đằng kia.

Thấy buồn cười quá, bạn trêu chọc tiếp:

"Hoặc nó thấy cái cổ tay dẻo dai của anh trông thú vị làm sao."

Ngay lập tức, Sakusa ngừng uốn cong cổ tay mình lại. Đúng là mắc bệnh nghề nghiệp nặng nề thật, anh ta vô thức làm nó lúc nào không hay.

Bạn dừng trò đùa của mình, nắm tay Sakusa, nhón chân lên và đặt lên quai hàm của anh một nụ hôn. Có lẽ điều đó làm Sakusa cảm thấy dễ chịu hơn. Bạn thổi nhẹ vào cổ anh, thì thầm:

"Chắc bé nó nghĩ anh đẹp trai nên có chút cảm tình. Nhưng anh LÀ CỦA EM mà nhỉ, Kiyoomi-chan?"

Trước vẻ đáng yêu của bạn, Sakusa khẽ khịt mũi. Anh búng nhẹ lên trán bạn rồi lại hôn lên đó để xoa dịu.

"Anh không chắc."

"Nè!"

Anh mỉm cười, huých vào hông bạn và ra hiệu đến quầy thanh toán.

"Đi nhanh nào, anh có cảm giác như bị theo dõi vậy."

"Okay! Anh trả nhé." Đến lượt bạn khịt mũi, nở một nụ cười ranh mãnh.

Sau đó, bạn lấy thêm hai chiếc kính râm bỏ vào giỏ rồi giơ chúng lên trước mặt anh, tinh nghịch quơ qua quơ lại như đang trêu ngươi, khiến anh phải kí nhẹ vào đầu bạn một cái.

Đang đi, Sakusa bỗng dừng lại, tiếng lách cách của chiếc giày nhựa làm anh cảm thấy có điều gì không ổn. Hai bạn quay đầu lại. Lại là con bé ấy. Sakusa siết chặt các ngón tay đang đan vào tay bạn hơn, anh ghé vào tai bạn:

"Y/n, nó đi theo mình kìa. Cái quần qu-?"

Bạn ngắt lời anh bằng một tiếng ho lớn rồi khinh khỉnh nhìn anh ngay khi cô bé chạy ra phía trước chắn đường hai bạn. Như thể gặp phải một sinh vật kỳ lạ từ hành tinh nào khác, Sakusa nép sau bạn, đẩy bạn ra phía trước làm lá chắn.

Ôi, anh người yêu mạnh mẽ của bạn đã biến đi đâu mất rồi. Giờ đây bạn chỉ muốn mua thêm một đống đồ để đốt nát cái ví tiền của anh ta thôi.

Khinh bỉ nhìn Sakusa một lần nữa, bạn hắng giọng rồi ngồi xuống ngang tầm với cô bé, giọng vui vẻ:

"Chào bé. Em bị lạc đường à? Có cần chị giúp không?"

Cô nhóc lắc đầu, tay chỉ vào một cặp vợ chồng đang mải mê thử nước hoa.

"Chúng ta nên gọi cha mẹ của con bé.". Sakusa đằng sau lên tiếng.

Bạn chưa kịp trả lời, cô bé kia đã để mắt đến Sakusa. Bạn cười thầm vì thấy sắp có chuyện không lành với anh người yêu của bạn.

"Cho em sờ thử tóc anh được không?"

Trước câu nói ngây ngô của con bé, đồng tử Sakusa chợt giãn ra, còn bạn thì đang cố gắng cười sao cho thật thanh lịch, vì bạn sắp chết cười tới nơi rồi.

"Đương nhiên là kh-"

Bạn cắt lời, Sakusa hoang mang nhìn bạn. Nhưng bạn chỉ để lại cho anh ấy một nụ cười nham hiểm và một cái nháy mắt.

"Sao em lại muốn sờ tóc anh ấy?"

Cô bé sáng mắt lên, dùng tay di chuyển những hình uốn lượn để miêu tả mái tóc của Sakusa.

"Tóc anh này giống như lông của con chó nhà em! Tên nó là Jay. Nó là một con chó lông xù màu đen và ...."

Cô bé cứ mải luyên thuyên về chú chó của mình mà không để ý rằng có một ánh nhìn chua chát từ anh bạn đối diện.

"Omi.", bạn khẽ gọi Sakusa để không ngắt đi câu chuyện của con bé. "Cho con bé sờ thử đi, một lần thôi?". Ánh mắt bạn long lanh hơn bao giờ hết. Bạn vẫn đang ngồi, còn anh thì như cái cột điện chót vót phía sau bạn, nhưng bạn vẫn cố bóp bóp bắp chân của anh để xin xỏ. Sakusa chỉ còn nước thở dài và ngồi thụp xuống theo bạn.

Anh bất lực nhìn cô bé trước mặt. "Một lần thôi.""Và phải thật nhẹ nhàng."

Bạn gần như có thể thấy được cả ngàn vì sao trong mắt con bé, nó gật đầu lia lịa rồi bước đến gần bạn trai bạn.

"Em sẽ nhẹ nhàng hơn khi làm với Jay nữa, anh đừng lo."

Sakusa lại chỉ có thể thở dài. Một cách tế nhị, cô bé chọt thử một ngón tay lên những lọn tóc của anh.

"Woah! Còn mượt hơn cả Jay nữa."

Bất lực lần thứ n, anh úp mặt xuống hai đầu gối của mình.

"Đương nhiên rồi. Anh không phải chó, và anh tắm gội sạch sẽ mỗi ngày."

Bạn cười phá lên như được mùa khiến anh phải huých vào vai bạn làm bạn ngã sang bên kia. Nhưng bạn vẫn không thể ngừng cười được.

"Thô lỗ quá đấy Omi.". Bạn vừa nói vừa lau đi nước mắt vì cười quá nhiều.

Con bé dường như còn thích thú hơn với lời nói của Sakusa, nó vỗ đầu anh mấy cái và bảo:

"Anh còn ngoan hơn cả con chó của em nữa."

Sakusa dường như sắp nổ tung rồi. Biết thế, bạn nhẹ nhàng gạt tay cô bé ra "Chị nghĩ như vậy là đủ rồi.", rồi quay sang nhìn anh, cười toe toét. "Bọn chị cần làm một số việc nữa."

Cô bé gật đầu, không quên vỗ lên đầu Sakusa lần cuối trước khi chào tạm biệt và quay trở lại với cha mẹ mình.

Sakusa thở dài không biết lần thứ bao nhiêu và cảm thấy vô cùng may mắn khi cuối cùng cũng thoát khỏi con bé. Anh giúp bạn đứng lên, hai bạn lại tay trong tay càn quét những của hàng khác.

"Vui chưa?". Anh siết chặt tay bạn, hỏi nhỏ.

Bạn gật đầu, áp vào má anh ấy một nụ hôn. "Cảm ơn, Omi-chan."

𝕨/𝕔: 𝟙𝟘𝟡𝟘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net