➳ 𝚜𝚙𝚎𝚌𝚒𝚊𝚕

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[POV]
Nụ hôn đầu của các bạn sẽ ra sao nhỉ?

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
---------------

Akaashi Keiji

Hôm ấy, anh và bạn đang ở thư viện và anh đang kèm bạn học môn Văn. Cái đống luận văn tốt nghiệp làm bạn mệt mỏi kinh hồn. Chẳng còn hơi sức đâu, bạn gục mặt xuống bàn thở dài mệt mỏi.

"Haizzzzz."

Thấy thế, Akaashi nhẹ nhàng xoa đầu và động viên bạn:

"Thôi nào Y/n, ráng làm xong bài này đi rồi anh cho em nghỉ."

Bạn vẫn gục mặt xuống bàn, thì thào trêu:

"Không, em mệt lắm rồi. Chừng nào Keiji hôn em đi rồi em làm tiếp."

Tưởng chừng Akaashi sẽ bảo bạn bớt giỡn và hãy nghiêm túc làm bài đi. Nhưng không, anh đã lấy tay ôm mặt bạn, nâng nó lên và hôn bạn thật. Không phải má hay trán hay mũi đâu. Là môi. Là môi đấy! Kĩ thuật của anh tuy vụng về, nhưng nó thật sự rất tuyệt vời.

Ngay sau đó, bạn đã hì hục làm bài như một con điên và kể từ hôm ấy, bạn luôn giở trò như vậy để được anh hôn=))))



Kuroo Tetsurou

Sáng hôm đó là lần đầu tiên bạn thức sớm hơn Kuroo. Nhưng vì lười đi đánh răng rửa mặt và làm đồ ăn sáng nên bạn quyết định nằm chờ cho tới khi anh thức dậy. Trong lúc chờ, bạn làm đủ trò như nghịch tóc, sờ bụng, sờ mặt, sờ mông, nói chung là phá đủ kiểu nhưng anh vẫn ngủ ngon lành cành đào.

Chán quá, bạn bèn nhoài người hôn trán Kuroo. Nhưng bạn nghịch lắm, tò mò muốn biết cảm giác môi chạm môi là như thế nào, bạn hí hửng chạm nhẹ môi mình vào môi anh, sau đó nhanh chóng rời ra.

Bỗng có một bàn tay phía sau giữ đầu bạn lại. Kuroo mở mắt, cười gian, anh đè đầu bạn xuống, nhẹ nhàng mút lấy mút để đôi môi của bạn. Được một lúc, bạn thấy mình không thở nổi nữa mới đập vào vai anh mấy cái. Khi ấy, anh mới dừng lại.

"Mới sáng ra mà đã được ăn đồ ngọt rồi."

"Tên mèo đen đáng ghét nàyyy!"



Tendou Satori

Đó là hôm bạn nhận giấy báo đậu đại học. Hai bạn đã cùng nhau đi ăn mừng ở công viên giải trí. Và bạn biết đấy, với tính cách của bạn và của anh người yêu Satori thì hai người đã quẩy banh nóc cái khu giải trí mà không chừa lại một trò nào.

Đến chiều tối khi đã mệt lả người, hai bạn dắt nhau đến chỗ đu quay. Thật ra là Satori cố tình đấy, anh ta đã học lỏm trong phim ngôn tình mấy cái cảnh lãng mạn khi đi đu quay cùng bạn gái. Và anh ta thực hiện nó một cách trơn tru luôn.

Khi hai bạn đã lên đến chỗ cao nhất, Satori bất ngờ quay sang hôn bạn. Một nụ hôn nhẹ nhàng và ấm áp, nhưng cũng đã đủ để bạn cảm thấy tê dại.

"Thiên thần nhỏ của anh, anh thật sự yêu em rất rất nhiều đó."

"Em cũng thế, Satori."

Và sau đó là một nụ hôn kiểu Pháp thật ngọt ngào giữa hai người.



Tsukishima Kei

Hôm ấy bạn và Tsukishima đang cùng trên đường về nhà. Trên đường đi, bạn cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại mà không thèm nói chuyện với anh. Cảm thấy khó chịu, Tsukishima giật lấy cái điện thoại của bạn và giơ nó lên cao.

"Tsukki, trả lại cho tớ."

Bạn nhảy lấy nhảy để để giật lại chiếc điện thoại từ tay anh. Nhưng được mới là hay, đứa thì mét chín, đứa thì ba mét bẻ đôi, bạn mà lấy được tôi đi bằng đầu=)))

"Lấy lại được đi rồi tính."

Nghe Tsukishima trêu, bạn tức lắm. Biết là không thể nhưng một đứa cứng đầu như bạn đương nhiên sẽ không bỏ cuộc. Bạn cố gắng nhón chân và vươn tay cao nhất có thể. Còn anh ta cứ quơ quơ chiếc điện thoại chọc ghẹo bạn. Hết cách, bạn đành thục vào bụng Tsukishima một cái. Anh đau điếng ôm bụng mình, còn bạn thì vinh quang lấy lại được điện thoại. Nhưng suốt quãng đường sau đó, bạn với anh, chẳng ai nói ai một lời, mặc dù bạn không xem điện thoại nữa. Nghĩ ngợi lại một chút, bạn cảm thấy mình có lỗi, đã bơ anh rồi mà còn đấm anh nữa, gì đâu mà quá đáng thế?

Mấy chốc đã đến hai người đã đến cửa nhà của bạn. Bình thường hai đứa nói chuyện nhiều kinh khủng, à mà thật ra là có bạn luyên thuyên thôi. Nhưng hôm nay hai bạn lại im lặng như chiến tranh lạnh. Sự bứt rứt của bạn đã nghẹn đến tận cổ rồi, bạn nắm lấy cổ áo anh, giật nó xuống gần mặt mình. Bây giờ hai bạn chính là đang mặt đối mặt, hoàn toàn có thể cảm nhận được hơi thở của nhau. Bạn nhắm tịt mắt, hôn nhẹ vào môi anh rồi la to.

"Xin lỗi!"

Sau đó bạn chạy vụt vào nhà, để lại Tsukishima đứng chết trân ở đó với gương mặt chưa kịp hoàn hồn. Vẫn với vẻ mặt ngạc nhiên, anh đưa tay chạm vào nơi mà bạn đã đặt môi mình lên rồi mỉm cười hạnh phúc. Đấy chính là buổi chiều đẹp nhất trong tuần của Tsukishima.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net