Chuyện nhà mình (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




- Kim Taehan, vợ bố đâu?_ Kim Taehyung đặt túi hành lý xuống bàn. Anh vừa trở về sau chuyến công tác 10 ngày.

- Vợ bố thì bố tự đi mà tìm, sao lại hỏi con._ Kim Taehan 18 tuổi đôi lông mày nhíu chặt, mắt chăm chú vào màn hình điện thoại.

- Ờ, biết là vợ bố thì tối đừng có gây sự nhé thằng ranh con.

- Bố nói thế mất quan điểm. Đấy là con lo cho bé Sarang thôi._ Taehan buông điện thoại, nhún vai.

- Bố về bố về Sarang chào bố ạ!!!_ Con gái bé bỏng nghe tiếng bố là tông cửa chạy ra làm nũng. Taehyung ôm bổng con gái lên xoay một vòng làm con bé thích thú cười khanh khách.

- Con gái yêu ở nhà có ngoan không nào? Có chịu khó uống sữa không đấy? Có nhớ bố không?

- Sarang ngoan mà Sarang nhớ bố ơi là nhớ~

- Sarang yêu ai nhất nhà nào?

Kim Taehan nhìn hai bố con thơm đi thơm lại mà phát ngán.

- Xin lỗi bố già chứ em bé yêu con nhất cái nhà này nhé, sau đó đến Kookie, cuối cùng mới là bố.

- Liên thiên tôi cắt tiền tháng này bây giờ. Kookie đâu rồi con gái?

- Kookie ngủ chưa dậy bố ạ. Kookie ngủ lâu quá đi mất.

Kim Taehan rất hiếm gọi Jungkook là baba, cùng lắm trước mặt người ngoài thì mới gọi. Sarang cũng học theo thằng anh nó chỉ gọi Kookie.

- Bế em này._ Taehyung nhét Sarang cho Taehan rồi lên tầng tìm vợ.


Anh khẽ khàng đẩy cửa vào phòng. Jungkook ngủ ngoan trên giường, một chiếc áo trắng mỏng, mái tóc nâu hạt dẻ xoăn xoăn ôm lấy gương mặt thanh tú. Jungkook cũng sắp 40 rồi, thời gian chỉ khiến đường nét khuôn mặt cậu trưởng thành hơn. Jungkook nằm ngủ giống như một thiên sứ. Đây là mỹ cảnh mà Taehyung ngắm không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng lần nào nhìn thấy vẫn cứ rung động như lần đầu tiên nhìn thấy cậu vào hơn 20 năm trước.

- Kookie ơi?

- Kookie, anh về rồi này. Dậy thôi nào.

Kim tổng dịu dàng ôm vợ dậy, chăm chú ngắm khuôn mặt mơ màng ngái ngủ của vợ yêu. Thời gian cũng đã để lại dấu vết trên gương mặt anh tuấn của người đàn ông này, khoé mắt cũng đã thấy một chút nếp nhăn.

- Tae?

- Ừ. Ngủ đủ chưa nào?

Jungkook tỉnh hẳn, nhìn thấy ông chồng đã hơn một tuần chưa được gặp liền lập tức ôm ấp làm nũng:

- Sao anh đi lâu thế... Kook nhớ anh ơi là nhớ rồi đây này...

- Anh cũng nhớ Kookie lắm. Cho anh hôn một cái đã nào.


Taehyung trầm giọng dụ dỗ, khẽ cắn lấy vành tai nhỏ xinh. Một tay cuốn lấy vòng eo mảnh khảnh, tay kia cũng không yên phận luồn vào trong áo len ve vuốt. Môi lưỡi dây dưa khiến Jungkook khó khăn hé miệng hít thở, lại bị đầu lưỡi anh linh hoạt nhanh chóng quấn lấy. Hai mắt Jungkook mờ mịt mông lung, ngoan ngoãn nghênh đón, còn quen thuộc phối hợp.

- Ông xã...

- Gọi Tae đi, Kookie.

Kết hôn đã nhiều năm, Jungkook dần trưởng thành hơn, biết cách nói chuyện hơn, ở ngoài không còn gọi Tae Tae như lúc trước nữa, chỉ những lúc ý loạn tình mê như thế này Jungkook mới mê man bảo gì nói đấy.

- Tae... Tae ơi...

Taehyung siết chặt bàn tay đang nắm lấy eo vợ, kéo vợ sát gần mình hơn, thanh âm càng trầm khàn khó kìm nén.

- Anh đây. Kookie ngoan, để anh yêu em...

.

Taehan ôm bé Sarang, cột lại hai chùm tóc xinh xinh rồi cài thêm kẹp lên cho bé.

- Chậc chậc chậc, xinh quá đi mất thôi. Em gái ai mà xinh thế này nhỉ?

- Em gái cưng của Taehanie đó a ~

Bé con lắc lắc hai chùm tóc, chu mỏ thơm anh trai một cái thật kêu rồi lập tức mè nheo:

- Sarang thơm Taehanie một cái, xíu Taehanie cho Sarang xem Cocomelon nha Taehanie nha?

Taehan phì cười. Cái nết sao mà đúc y hệt Kookie thế nhỉ? Đáng yêu thế này mà cứ suốt ngày làm nũng thì hai bố con hết cách mất thôi!

- Một cái thôi á?

Bé con lanh chanh thơm chụt thêm bên má còn lại của anh trai, hai mắt to tròn phối hợp chớp chớp theo nữa.

- Thế còn tạm được. Nhưng chỉ được xem 20 phút, anh ôm đi ngủ là phải ngủ biết chưa?

- Yes sir!!! Nhưng mà Taehanie ơi Sarang đói quá, sao bố Taehyung với Kookie vẫn chưa xuống ạ?

- Bố lại bắt nạt Kookie đó, xíu Sarang dỗi bố đi nha.

- Dạ! Hông được bắt nạt Kookie, phải bảo vệ Kookie!!

- Đúng rồi, ngoan quá là ngoan.


Taehan sợ em đói nên đành cho Sarang ăn trước, một lúc sau thì hai vợ chồng già mới dắt díu nhau xuống.


- Con mời bố ăn cơm, mời Kookie ăn cơm!

- Ngoan quá. Sarang ăn được nhiều chưa nào?

- Sarang ăn được: 1 bát con thỏ!_ Sarang miệng lúng búng cơm, không quên thắc mắc_ Nhưng mà bố ơi bố lại vừa bắt nạt Kookie đấy ạ?

- Khụ khụ... Bố chưa bao giờ bắt nạt Kookie nhé, Sarang đừng nghe anh con nói bậy._ Taehyung lườm thằng con mất nết. Lại cắt hết tiền giờ chứ.

- Taehanie sắp thi rồi phải không? Taehanie nhà mình giỏi nhất luôn, cố lên nha!!

- Cảm ơn Kookie. Con thi xong rồi đưa Kookie với Sarang đi du lịch nha.

- Nhất trí!

Taehyung lấy thêm canh cho vợ, nhìn Taehan như muốn nói rồi lại thôi. Taehan cũng biết ý, cơm nước xong rồi đưa bé Sarang đi tắm rửa, cho bé xem TV một lúc rồi qua thư phòng bố.

- Con vào nha.

Taehan đẩy cửa, thoải mái ngã xuống sofa trong phòng.

- Biết ý đấy.

- Chuyện._ " Con làm con bố cũng ngót 20 năm chứ bộ"._ Taehan âm thầm bĩu môi chứ không dám phát biểu ra.

- Học hành đến đâu rồi?

- Thi đại học cũng khá là dư sức ạ.

Taehyung mở laptop, sắp xếp lại tài liệu rồi như lơ đãng nói chuyện với Taehan.

- Thi trường nào?

- Đại học A.

- Kim Taehan!

Taehan cũng quán được đại khái ý bố già nhà mình. Nhóc nhún vai không quan tâm, nhưng giọng nói lại đầy kiên quyết:

- Con sẽ không đi du học. Bố nói gì cũng vô dụng thôi.

- Anh...

- Cùng lắm nếu bố không nuôi con học đại học thì con sang ông nội ở.

Taehyung tức giận đập bàn " Ruỳnh" một cái, ống bút cùng tài liệu bị đánh đổ, rơi xuống đất.

- Đừng có hỗn!

- Con xin lỗi._ Taehan hít sâu một hơi._ Nhưng con nói rồi, con không đi du học.

- Lý do?

- Bố cũng biết mà.

- Tôi không biết.

- Sarang còn nhỏ như thế, con không ở nhà thì ai chăm em? Bố có đưa đón em đi học được mỗi ngày không? Có dỗ em ăn, dỗ em ngủ đều đặn không? Có chơi đồ hàng với em không?

Taehyung bất lực. Thằng ranh cứ làm như nó là bố con bé không bằng.

- Hơn nữa, bố cũng... ừm, già rồi đó. Con còn phải ở bên cạnh chăm ba, chăm ông nội. Có khi còn phải chăm cả bố đấy.

Một cây bút nhanh chóng phi tới, Taehan hú hồn tránh đi. Suýt thì trúng trán!

- Ranh con! Đi ra ngoài, đứng đấy ngứa cả mắt!

Taehan nhếch môi cười, cợt nhả vẫy vẫy tay tiêu sái dời đi.

Bé Sarang xem TV xong sẽ buồn ngủ, Taehan ôm em đi đánh răng rồi đọc truyện cho em nghe, hai anh em tâm sự một lúc lâu rồi bé con mới ngủ say.

Đắp lại chăn cho em, hôn một cái lên trán công chúa nhỏ, chúc công chúa nhỏ ngủ ngon, là hết một ngày làm anh trai của Kim Taehan.

Taehan tắm xong, dùng khăn lau qua loa tóc rồi mở laptop lên mạng một lúc.

@rosyprincess Jeju 🏝🏖☀️
[ images ]

Trên màn hình chỉ hiện một tài khoản instagram duy nhất mà cậu nhóc follow. Là ảnh chụp đảo Jeju, lướt sang tấm cuối cùng, một cô gái tóc dài tới thắt lưng, mặc bikini liền thân đỏ hướng về phía máy ảnh cười rạng rỡ.

Taehan nhìn đồng hồ, cũng không sai lệch giờ lắm, liền không nhanh gửi một tin nhắn đi.

| Ngủ chưa? |

Rất nhanh đã được trả lời lại.

| Vẫn còn sớm mà. Sao, nhớ chị rồi hả ㅋㅋ |

Taehan nhìn màn hình chăm chú, một lúc lâu sau mới lại gõ xuống.

| Mặc thêm áo khoác ngoài vào. Ngủ ngon. |

__________________

Happy New Year! Chúc mọi người năm mới nhiều sức khoẻ, vạn sự như ý, an khang thịnh vượng nha 🧧🧧🎊💜

Năm nay sinh nhật mình vào đúng mồng 1 Tết, cùng lúc check thấy VNĐY được 1M views!!! Năm nay là năm thứ 4 đón sinh nhật với VNĐY, một sinh nhật rất đặc biệt, một món quà vô cùng ý nghĩa đối với mình. Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ủng hộ và iu thương mình 💗💗💗


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net