A_030
Lâu lắm rồi mới viết truyện, cái này mong là đủ. Những câu truyện này k theo trình tự thời gian, nên 1 số có hơi vô lý. Những chi tiết khác thì mọi ng đọc sẽ biết.…
Những người khác cũng vậy, hoặc hầu hết những người khác. Nườm nượp, theo một nhóm, họbăng qua con đường với tốc độ khác nhau, nhưng đơn thuần vẫn là vội vã. Chàngtrai không thật sự nhìn thấy họ, nó chỉ là bóng dáng rần nóng và đợt hơi thởhì hục của họ khuấy động lấy thứ không khí làm anh biết được. Thoảng hoặc, dùkhông nhiều, anh có thể nghe thấy một số tiếng thở nhẹ đến ngạc nhiên. Chàngtrai tự hỏi tại sao họ lại điềm tĩnh đến thế. Không phải tất cả những người ởđây đều muốn tới nơi cuối con đường càng sớm càng tốt sao?Cho họ chút thời gian suy nghĩ, rồi anh cũng trở lại với tốc độ bình thường củamình để bắt kịp những kẻ khác. Trong một cuộc đua, bạn phải biết dẹp sự tò mò ra sau, để có thể tận hưởng niềm vuichiến thắng.…
Vậy đấy, người khác có thể gặp nhiều người và thậm chí bầu bạn với họ một lúc, nhưng ta thuộc về một nhóm khác. Có thể ta không mở lòng nhiều, có thể ta quen biết ít hơn và ngại những thứ mới, nhưng đó chỉ nghĩa là ao ta sạch sẽ hơn với chiếc sàn cứng cỏi đầy đặn đồng thời cũng ấm áp. Ta thiếu những chiếc lá vu vơ, vì phải chăm sóc những người chìm sâu bên dưới, gần hơn với con tim.…
Thế giới là một hang ở tăm tối và u uế, từ khi chúng ta không bao giờ biết được sự thật về sự khởi đầu khả ố của chính mình.Thần thánh, khoa học và chúa, chúng được tạo ra đơn thuần chỉ như một lời giải thích, hay sự cứu rỗi khỏi cơn hoang mang cùng tận.Lưu ý: Người có đạo ko nên đọc truyện này!…