Changgmaii
Hoạn Sủng Mỹ Nhân

Hoạn Sủng Mỹ Nhân

0 0 1

Tác giả: Liễu Bạch LiễmConvert: Bụt Edit: Changg Nguồn ảnh: PinterestPage: Ly Biệt Bất Tương Phùng ___________________________________________Văn án: Tống Đông Quân là đích nữ phủ Ninh quốc công, từ nhỏ đã nhận hết mọi sủng ái, vốn tưởng rằng sẽ một đời thuận buồm xuôi gió.Nhưng phụ thân nàng lại bị người ta hãm hại, cả nhà lưu đày.Vì cứu gia đình, nàng cùng Cửu Thiên Tuế tâm tình khó đoán, hung ác nham hiểm làm một giao dịch.Nàng cùng hắn thành thân, hắn cứu gia đình nàng.Từ nay về sau, nàng cẩn thận đối đãi vị phu quân giết người không chớp mắt này.Muốn chân tình đổi lấy tìm cảm từ hắn,mặc kệ hắn đối xử với nàng lạnh nhạt, nàng vẫn ôn nhu thuận theo.Đường đi của nàng là một tầng băng mỏng, luôn bị hắn gắt gao giam giữ.Nàng cho rằng tình nghĩa của nàng có thể xoá bỏ ân oán đời trước.Cuối cùng cũng là nàng mơ mộng.Hôm ấy, nàng đứng trong hoa viên bưng một đĩa điểm tâm tự tay làm, nghe hắn nói "Con gái của kẻ thù sao có thể động tâm?"Tay nàng cầm chặt đĩa điểm tâm, trong mắt là một tầng sương mù, là nàng si tâm vọng tưởng nghĩ hắn sẽ động tâm vì chân tình của nàng.Sau đó, phụ thân nàng bị cách chức, đệ đệ bỏ mạng.Nàng tuyệt vọng, dùng một ngọn lửa đổi lấy tự do cho bản thân.…

Thương Ly

Thương Ly

9,147 343 46

Gặp đúng người đúng thời điểm, là hạnh phúcGặp đúng người sai thời điểm, là bi thươngGặp sai người đúng thời điểm, là bất lựcGặp sai người đúng thời điểm, là thê lương...Ngói xanh tường đỏ, ngự hoa viên mịt mùng khói sóng. Khi nàng bồng bột kêu lên rằng, "Tĩnh Hiên ca ca, muội thích huynh!" thì y lãnh đạm trả lời, "Nhưng ta không thích ngươi."Thời gian chảy trôi, ngày tháng tiếp nối... Khi gặp nhau lần nữa, cô cách cách ngỗ ngược năm ấy đã lột xác thành thục nữ dịu dàng. Y thiết tha nói, "Trượng phu của muội chỉ có thể là ta, ta quyết không phụ bạc muội đâu." Nàng rơm rớm lệ nghẹn ngào, "Huynh lẽ ra nên biết từ sớm, rằng muội đã mất đi dũng khí để yêu huynh." Yêu thương của nàng, y luôn để tuột. Ngang ngạnh của y, làm nàng chùn bước. Một câu chuyện phủ nặng tấm màn duyên phận...…