[SHORTFIC] [SaTzu,MoSa] Bỉ Ngạn
"Hoa nở không lá, lá mọc không hoa. Vĩnh viễn không còn tương ngộ. Đời đời dở lỡ, kiếp kiếp nhớ thương."…
"Hoa nở không lá, lá mọc không hoa. Vĩnh viễn không còn tương ngộ. Đời đời dở lỡ, kiếp kiếp nhớ thương."…
Nhiều năm trước, tôi rất yêu một người. Nhiều năm sau, tôi lại bình thản nói rằng tôi đã từng rất yêu chị ấy.…
Chị sẽ không bao giờ biết được em đã từng yêu chị đến như thế nào. Và cũng sẽ không bao giờ biết được em đã vì chị mà làm bao nhiêu chuyện. Giữa chúng ta, sau cùng chỉ còn lại một chữ hận.…
Yêu em, chính là chuyện mà cả đời này tôi hối hận nhất. Kiếp này, tôi chỉ lưu luyến một chuyện, đó là đã để lỡ chị mà thôi.…
Trên đời này luôn tồn tại một thứ tình yêu rất bi kịch, cô yêu người đó nhưng người đó không hề yêu cô, đến khi người đó nói rằng mình yêu cô thì phải chăng tất cả đã quá muộn màng?…
Hạnh phúc thì màng chi danh vọng, mà muốn có được danh vọng thì phải đổi lại sự cô đơn. Em mơ chi giấc mơ giàu sang? Để tình ta giờ phải trái ngang.…