Rieu1408
TXT | Yeongyu | Mua Thời Gian

TXT | Yeongyu | Mua Thời Gian

67 12 1

"Tôi đã bán máu, bán một quả thận, bán cả đam mê và cả tương lai của mình... Kể cả chút phẩm giá con con, tôi cũng đã bán cho anh vào tối qua""Tôi chưa hề làm gì em cả""Không. Nó đã bị bán từ lúc tôi đồng ý leo lên giường cùng anh rồi" Beomgyu cười nhạt "Anh cần mua gì từ một kẻ như tôi chứ?"Cậu nghiêng đầu. Ánh sáng đỏ tím nhập nhằng của quán bar như mờ nhòe hẳn sau cậu, hoặc là, cậu quá xinh đẹp để mắt Yeonjun chịu tiếp nhận một thứ gì khác. Anh thoáng ngửi thấy mùi cỏ dại quẩn quanh."...thời gian. Bán cho tôi thời gian của em"…

Yeongyu | Cái Chết Cũng Không Thể Chia Lìa Đôi Ta
Yeongyu | Hai Gã Cùng Thuyền

Yeongyu | Hai Gã Cùng Thuyền

72 15 1

"Sao anh lại khóc?"-----Fic đầu tớ viết cho yeongyu. Linh tinh, tùy hứng, không có ý nghĩa cụ thể và beta rất vớ vẩn. Hãy cân nhắc trước khi đọc.…

CRK | Clotted Cream Cookie

CRK | Clotted Cream Cookie

376 19 3

Nửa đêm giãy đành đạch vì một cái bánh quy.OOC, Clotted!Bottom, viết tùy hứng.…

Vĩnh biệt tiếng đàn | Hải Bình

Vĩnh biệt tiếng đàn | Hải Bình

40 1 1

Hai đứa trẻ đi chân đất trên cát mịn.Biển kìa. Là biển đó.Những con sóng bạc đầu. Những mảng nước lấp lánh. Nắng chảy đầy vai. Gió đậu trên tóc. Một đứa cất lên tiếng hát. Tiếng đàn vĩ cầm từ đâu hòa cùng lời hát gió bay.Mọi khổ đau chắc cũng là vì giây phút này đây.…

GI | TomoKazu | Qua ô cửa kính

GI | TomoKazu | Qua ô cửa kính

277 54 3

Hôm đó, anh vẫn đứng bên cửa sổ. Cậu vẫn xuất hiện cùng chiều tàn, từ từ chơi nhạc. Mặc dù đã tự dặn mình không nên nhìn người ta thế này nữa, nhưng anh không kiềm được. Tiếng đàn vô thanh của cậu giống như tách trà chiều dịu nhẹ, uống vào một lần là mê đắm.Đột nhiên cậu dừng đàn, quay lại nhìn qua ô cửa kính. Mắt anh và cậu giao nhau một khắc. Anh giật mình, định lủi đi mất. Nhưng bàn tay vẫy gọi của cậu làm anh dừng lại. Cậu từ tốn mở cửa sổ. Trước mắt anh, cậu đặt nhẹ cây đàn lên vai, hít một hơi sâu, rồi kéo một khúc nhạc. Nắng vàng in lên cả cậu và đàn, còn gió thì nhẹ thoảng qua, như muốn đưa những giai điệu lại gần anh hơn. Lần đầu tiên, anh thực sự nghe được tiếng đàn của cậu. Tiếng đàn trong trẻo, vô tư, và đẹp đẽ biết bao. Những nốt nhạc ngập đầy vào anh, như một chiều hạ êm ả không oi nóng. Mắt anh lấp lánh những ánh nắng và nhịp điệu của bài ca.…

GI | TomoKazu | Đôi mắt

GI | TomoKazu | Đôi mắt

103 24 1

Kazuha đứng trước biển. Hiếm khi bầu trời của Inazuma trong xanh và xinh đẹp đến như vậy. Ánh nắng chan hòa, mây trắng lửng lơ, giống hệt như thiên đường sau những ngày bầu trời chỉ toàn một màu đen của mây mưa và tím của sấm sét.Vậy ra, anh ta cũng là một kẻ đáng tin.Kazuha vun lại củi, và nhóm một ngọn lửa. Lửa cháy bập bùng, lách tách. Giống như con người chỉ cần vươn tay hái trái cây trên cao, cậu cũng chỉ cần một lần để tóm được chú cá tội nghiệp đang lang thang ở dưới nước.Một miếng cá không bị cháy, vừa đẹp.Nhưng nó thiếu một cái gì đó, một cái gì đó mà Kazuha không nhớ ra nổi. Giống như trái tim cậu vừa bị khoét một lỗ, mà cậu không làm sao biết mảng thiếu của nó đang ở đâu.Mãi sau này, Kazuha mới nhận ra, miếng cá đó là miếng cá nướng đầu tiên cậu không ăn cùng Tomo.…

GI | TomoKazu | Đôi tay chạm đến bầu trời

GI | TomoKazu | Đôi tay chạm đến bầu trời

274 39 1

Fanfic tham gia anni6month của group TomoKazu, nhưng toi lười nên bây giờ mới viết xong."Và cả hai người cùng cười. Trời thu đêm nay dịu dàng quá. Hoặc là do trong lòng Tomo giờ chỉ còn những cơn gió êm đềm. Lần đầu tiên sau nhiều năm ròng rã, anh mong hạt sương đêm cứ đậu trên vai anh mãi, mong những nét mơ màng của đêm mùa thu quấn lấy ánh trăng chẳng bao giờ rời. Tomo mong rằng khoảnh khắc này là vô tận.Tóc Kazuha lòa xòa. Anh bèn vén nhẹ những lọn tọc mềm tơ, để chúng khỏi che mất đôi mắt lấp lánh và trong veo của cậu. Ôi chao, hình như ngày xưa anh thường vén tóc cậu thế này, tình tứ, lãng mạn, và anh thấp thoáng thấy nụ cười cậu tan vào anh như một chén rượu ngon. Men say của tình yêu khiến anh mê mẩn. Anh muốn hôn cậu. Anh muốn luồn tay vào tóc cậu, mà cùng nhau cuốn vào say sưa đắm đuối. Anh muốn trả lại cho cậu cái duyên tình lỡ dở dở dang dang. Mà anh đâu thể."…

GI | TomoKazu | Cùng Nhau

GI | TomoKazu | Cùng Nhau

1,391 170 2

Kazuha nhìn Tomo, im lặng. Cậu nhìn những giọt nước mắt chảy dài trên gương mặt anh, nhìn bàn tay vụng về của anh gạt đi từng giọt nước mặn chát. Trong đêm tối hiền hòa, hai người khẽ khàng dành cho nhau khoảng yên lặng giữa những tâm hồn cô đơn. Xúc cảm cứ thế vô tình trộn vào nhau, dạt dào như sóng biển.- Anh xin lỗi. Anh không biết vì sao anh khóc nữa."Không sao"- Chúng ta tiếp tục nhé?"Vâng"Tomo hỏi Kazuha về những vết bầm và dịu dàng chạm vào cơ thể cậu. Kazuha để yên cho anh làm thế. Cậu nắm lấy bàn tay thô kệch, chầm chậm vuốt ve khuôn mặt anh, như trân quý, như nâng niu. Những mảnh ghép đơn lẻ trong thoáng chốc như thể tìm thấy nơi chốn mình thuộc về.…

GI | TomoKazu | Dont Look Behind

GI | TomoKazu | Dont Look Behind

1,869 282 4

Có ba người lạ mặt tìm gặp tôi trong quán cafe. Tất cả những gì họ yêu cầu là một câu chuyện cũ và hứa sẽ đưa tôi 5000 đô nếu tôi cung cấp được thông tin họ đang tìm.------Lấy cảm hứng từ : https://www.facebook.com/groups/476457803019215/permalink/544703032861358/…

GI | TomoKazu | Cuộc gọi đêm

GI | TomoKazu | Cuộc gọi đêm

351 68 1

Nắng mùa hạ chiếu vào mặt cậu, vàng ươm. Kazuha đưa tay lên chắn trước mặt. Loay hoay một lúc, cậu chợt phát hiện ra điều thú vị mới. Những tia nắng luồn qua kẽ tay cậu, mềm mại như lụa vàng. Nếu cậu nheo mắt lại một chút và hướng về thành phố, quang cảnh xung quanh cũng theo nắng thấp thó hiện lên giữa những ngón tay, lạ lùng tựa như chẳng phải nơi tấp nập xô bồ cậu quen.Nắng âu yếm phủ lấy cậu, mỉm cười chào.…

GI | TomoKazu | Tha hương

GI | TomoKazu | Tha hương

1,116 173 3

"Thế đằng ấy có buồn không?" Gió ngồi vắt vẻo trên cánh buồm, tinh nghịch vờn qua ngọn sóng bên dưới tàu. Gió đi nhiều nơi và biết những thứ mà hiếm con người nào sống đủ lâu để biết. Nhưng gió không thích nói nhiều. Gió chỉ nghe và biết thôi."Có chứ" Kazuha nâng chén lên, cùng trăng thưởng thức men nồng của rượu "Sao lại không buồn được chứ? Tôi giờ chỉ là một kẻ bị truy nã đang trốn chạy quê hương của mình""Thế còn anh ta" Gió cúi sát xuống hỏi cậu, nghịch ngợm trêu tóc ronin trẻ tuổi "Cậu có tiếc không?"…

TomoKazu | Thị trấn bên bờ biển

TomoKazu | Thị trấn bên bờ biển

1,030 148 1

"Thằng ngốc này nữa. Đó chỉ là một cách nói thôi" Sóng biển đập vào hai người, reo hò ăn mừng với Tomo "Yêu có nhiều cách diễn tả lắm. Nói xem, nếu tớ mất đi đôi mắt, cậu có sẵn sàng cho tớ một con mắt của cậu không?""Có... có chứ! Tớ có thể sống ổn với một con mắt mà. Với lại cả cậu và tớ cùng nhìn thấy thì luôn tốt hơn chỉ có tớ nhìn được""Đấy" Tomo kéo Kazuha lên, ôm chặt cậu ấy vào lòng "Đấy gọi là tình yêu đấy"…