Sai_Nguyen
Nô lệ Tây Dương

Nô lệ Tây Dương

31 4 1

đặt gạch ( bao giờ xong bộ Đoàn Điểm thì mần bộ này)…

[Tiểu thuyết lịch sử  Việt ] Đại Việt đệ nhất thương gia

[Tiểu thuyết lịch sử Việt ] Đại Việt đệ nhất thương gia

24,450 1,941 177

Tự cổ chí kim, phàm là kẻ đã ngồi trên ngai vàng, dưới chân hắn luôn luôn là núi xương, biển máu, sau lưng hắn lại là rất nhiều suy tính, mưu toan.Cho tới cuối cùng, cái giá của đế vị vẫn luôn là sự cô đơn trong tận xương tủy. Bởi khi ngươi đã sống trong toan tính quá lâu, dần dần ngươi sẽ không còn phân biệt nổi đâu là chân tình, đâu là giả ý, ai nên đề phòng, ai nên trân trọng trong tim.* * *Trần Thuyên mỉm cười nhìn bông hoa phượng trong lòng bàn tay. Đúng vậy, Đoàn Điểm của hắn là một cô nương rực rỡ như hoa phượng tháng năm, dù không hề quý giá như mẫu đơn, không thanh cao như hoa sen trong hồ nhưng sức sống vô cùng mãnh liệt, dù mưa bão vùi dập ra sao cũng sẽ kiên cường nở hoa trở lại. Thật kỳ lạ, mãi tới khi mất đi nàng, hắn mới nhận thấy hắn không hiểu nàng. Khi muốn tìm một người nào đó, ít ra ngươi cũng nên biết nàng thích ăn cái gì, thích mặc đồ gì, thích cuộc sống ra sao, nhưng thật là mỉa mai, ngoài việc hắn biết nàng thông minh giảo hoạt, tính tình bướng bỉnh, nàng từng yêu hắn thì cái gì hắn cũng không biết. Trước đây hắn là thái tử, sau này lại trở thành hoàng đế, hắn vẫn ỷ lại vào cái thân phận chí cao vô thượng này, ỷ lại vào việc dù nàng có đi xa tới đâu, vui vẻ ở phương trời nào rồi cuối cùng vẫn sẽ trở về bên cạnh hắn. Hắn chưa từng nghĩ mình nên dụng tâm hiểu rõ nàng, không trách tại sao khi xưa nàng từng chất vấn hắn không bao giờ nghĩ cho nàng. * * *Câu chuyện dựa trên nhiều tình tiết trong lịch sử và các nhân vật có thật trong sử ký tuy nhiên cốt truyện là hư cấu.…

Thu vũ mặc thủy

Thu vũ mặc thủy

431 12 1

Nữ nhân, một khi đã bước qua cửa cung cấm, dù muốn dù không đều trở thành người của hoàng đế. Sống vì người, chết cũng vì người, âu cũng là cái số mệnh hồng nhan.Ở cái thời đại này, dù ngươi giàu sang, hay khốn khổ, cho tới khi mắt nhắm tay xuôi, thử hỏi đúng sai hay thành bại đâu có còn quan trọng nếu như bên cạnh tìm không ra một tri kỷ, trong tim cũng chỉ còn lại hối hận không nguôi......................Nàng tên Mặc Thuỷ, con gái nhà tướng gia, năm đó hoàng thượng đăng cơ, liền một hơi cưới rất nhiều thiên kim nhà thế gia để củng cố địa vị. Nàng mới mười bốn tuổi cứ thế ma ngây ngốc bước vào chốn hậu cung người ăn thịt người."Hoàng nhi... đời này mỗi việc Mẫu phi làm đều là vì người khác. Con phải nhớ, nếu sau này con yêu người con gái nào, con nhất định phải cho nàng cơ hội được lựa chọn."…

Hạ vũ mộc lan

Hạ vũ mộc lan

50 6 3

Ta tên Mộc Lan, chủ quả sơn thần dãy Hi Á, nghe chức danh thì oai phong như vậy nhưng kỳ thực ta chỉ là một mộc tiên vụng về, hay quên. Thời còn trẻ người non dạ, ta thường bám gót lão phụ thân già lên thiên đình phá phách, chẳng biết từu lúc nào đã đem lòng yêu hắn. Ta bỏ ra hơn một ngàn năm theo đuổi hắn khắp nơi lại chỉ đổi lại là bảy ngàn năm thất tình nơi hạ giới. Đúng lúc ta nghĩ nên chấp nhận số phận mà từ bỏ đi thôi thì hắn lại xuất hiện nói yêu ta.................Tác giả viết câu chuyện này không nhằm mục đích tạo một cốt truyện lằng nhằng, đấu trí, vì thế tuyến nhân vật vô cùng rõ ràng.Đây là một câu chuyện nhẹ nhàng, nữ chính tuy ngốc nhưng không thuộc tuýp nữ chính não tàn thông thường mà chỉ vì quá sợ phiền phức nên thấy khó liền lùi bước.Trong khi đó nam chính lại thuộc loại người sinh ra ngậm thìa vàng, không cần làm gì cũng có người theo đuổi nên mới rơi vào cảnh vật mất đi rồi mới thấy tiếc, nói ít làm nhiều, quan tâm người nhưng không biết biểu đạt bản thân.Các bạn hãy cùng tác giả dõi theo quá trình tung hứng cảm xúc của hai nhân vật này nhé.…