anlethien05
Ba Nghìn Sủng Ái Tại Một Thân

Ba Nghìn Sủng Ái Tại Một Thân

399,714 9,587 70

Tác Giả: Tịch Nguyệt Tư HoaThân là nhi nữ tội thần, bị bắt vào Giáo ti phường làm quan kỹ, nếu không muốn bị một đám sói xám lớn XXOO, nhất định phải quyến rũ được một núi dựa vững chắc!Vân Tĩnh Hảo quyến rũ được núi dựa rất tốt rất mạnh mẽ, nhưng cũng rất khó "hầu hạ", tinh lực dồi dào, tuổi trẻ thể lực mạnh, trên căn bản hàng đêm du xuân, không thịt không vui! Lúc nào cũng nói chỉ yêu nàng, chỉ sủng ái mình nàng, nhưng lúc đụng "chuyện" lại dày vò nàng gần chết. Vân Tĩnh Hảo tức đến mức giơ chân: nam nhân, đều là cầm thú xương thép thịt bê tông!…

Quyển 1-Nàng Phi Chuyên Sủng Của Vương Gia Ngốc

Quyển 1-Nàng Phi Chuyên Sủng Của Vương Gia Ngốc

129,978 3,871 116

Thể loại: Trùng sinh, sủng - sủng - và sủng. Hình tượng thê nô chính hiệuTác giả: Huyền Nhai Nhất Hồ TràNàng vốn là trưởng nữ của Tể tướng, thế nhưng lại bị phụ thân ghét bỏ, từ nhỏ đã nhấm nháp mùi vị bị ghẻ lạnh;Nàng vốn được gả cho Thái tử đương triều, không ngờ mẹ kế hãm hại phải gả cho Vương gia ngốc nghếch;Vốn muốn tùy ngộ nhi an * cả đời, nào ngờ nàng vẫn bị ám toán khiến hương tiêu ngọc vẫn ** ở hai tám cái xuân xanh.(*) tùy ngộ nhi an: ở đâu thì yên đó.(**) hương tiêu ngọc vẫn: hương tan ngọc nát - chỉ cái chết của người đẹp.# 1:Ha ha, con cọp không phát uy, thật sự coi nàng là mèo bệnh? Cho dù chết, nàng cũng muốn kéo xuống mấy đệm lưng!Trước khi chết, nàng thề nặng: nếu như có kiếp sau, có thù báo thù, có oán báo oán.Trời cao chăm sóc, làm lại cuộc sống, nàng không kiêng nể gì, phát huy bản tính cuồng vọng đến tận cùng.Bắt nạt tỷ muội mình, hãm hại đại bá tiểu thúc, khiêu khích bậc cha chú, coi rẻ uy nghiêm Hoàng gia.Lại nắm tay Vương gia ngốc lần nữa, phụ xướng phu tùy -Lật đổ Thái tử, Phế truất Tể tướng,Nâng đỡ Tân đế.# 2:Mọi việc hài lòng, tướng công thương yêu, vợ chồng hòa thuận, cuộc sống mỹ mãn, nàng lại dần phát hiện...Nàng nhìn Vương gia tướng công có vẻ đầu chứa nước, giống như không phải ngốc như vậy?Trích lời Vương gia ngốc:Thứ nhất, ái phi vĩnh viễn đúng.Thứ hai, coi như tất cả mọi người nói ái phi không đúng, ái phi cũng đúng.Thứ ba, ai dám nói ái phi của bổn Vương không đúng? Đánh chết hắn!…

Quyển 2-Nàng Phi Chuyên Sủng Của Vương Gia Ngốc

Quyển 2-Nàng Phi Chuyên Sủng Của Vương Gia Ngốc

1,372 27 3

Thể loại: Trùng sinh, sủng - sủng - và sủng. Hình tượng thê nô chính hiệuTác giả: Huyền Nhai Nhất Hồ TràNàng vốn là trưởng nữ của Tể tướng, thế nhưng lại bị phụ thân ghét bỏ, từ nhỏ đã nhấm nháp mùi vị bị ghẻ lạnh;Nàng vốn được gả cho Thái tử đương triều, không ngờ mẹ kế hãm hại phải gả cho Vương gia ngốc nghếch;Vốn muốn tùy ngộ nhi an * cả đời, nào ngờ nàng vẫn bị ám toán khiến hương tiêu ngọc vẫn ** ở hai tám cái xuân xanh.(*) tùy ngộ nhi an: ở đâu thì yên đó.(**) hương tiêu ngọc vẫn: hương tan ngọc nát - chỉ cái chết của người đẹp.# 1:Ha ha, con cọp không phát uy, thật sự coi nàng là mèo bệnh? Cho dù chết, nàng cũng muốn kéo xuống mấy đệm lưng!Trước khi chết, nàng thề nặng: nếu như có kiếp sau, có thù báo thù, có oán báo oán.Trời cao chăm sóc, làm lại cuộc sống, nàng không kiêng nể gì, phát huy bản tính cuồng vọng đến tận cùng.Bắt nạt tỷ muội mình, hãm hại đại bá tiểu thúc, khiêu khích bậc cha chú, coi rẻ uy nghiêm Hoàng gia.Lại nắm tay Vương gia ngốc lần nữa, phụ xướng phu tùy -Lật đổ Thái tử, Phế truất Tể tướng,Nâng đỡ Tân đế.# 2:Mọi việc hài lòng, tướng công thương yêu, vợ chồng hòa thuận, cuộc sống mỹ mãn, nàng lại dần phát hiện...Nàng nhìn Vương gia tướng công có vẻ đầu chứa nước, giống như không phải ngốc như vậy?Trích lời Vương gia ngốc:Thứ nhất, ái phi vĩnh viễn đúng.Thứ hai, coi như tất cả mọi người nói ái phi không đúng, ái phi cũng đúng.Thứ ba, ai dám nói ái phi của bổn Vương không đúng? Đánh chết hắn!…

Qúy Trọng Thanh Xuân, Thời Gian Vừa Đúng

Qúy Trọng Thanh Xuân, Thời Gian Vừa Đúng

2,424 102 8

Tác giả: Ám Trạch Minh Vân SinhNguồn: thuvienngontinh.comTrương Tiêu Tiêu ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, tiếp tục cất bước như không có chuyện gì. Ngô Hạo sờ mũi, cậu ta chỉ muốn cô dừng chân một chút để thằng ngốc La Nhất Hiên tranh thủ cơ hội nói chuyện với cô, nhưng không ngờ người ta lạnh lùng quá, không thèm ói ra dù chữ một chữ."Này, mau hoàn hồn, đi xa rồi." Ngô Hạo dùng cùi chỏ đẩy nhẹ La Nhất Hiên. La Nhất Hiên đang dựa vào lan can, hai tay nắm chặt, nghe tiếng của Ngô Hạo thì quay đầu lại, nhìn thoáng qua hành lang rồi nhắm mắt, ngẩng đầu để ánh nắng chiếu vào mặt, không nói gì."Qua một học kỳ rồi mà cậu vẫn chưa nói được một câu với cô ấy. Với tính tình của cô ấy, chỉ sợ cô ấy còn không biết cậu là ai. Cậu định thầm yêu trộm nhớ vậy mãi sao?"…