duri_coco
[ĐN_HTTCCNVPD] KÍNH HOA THỦY NGUYỆT

[ĐN_HTTCCNVPD] KÍNH HOA THỦY NGUYỆT

8,902 1,232 33

Đây là phần hai của đồng nhân Nam Kha Nhất Mộng. Crossover Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện - Ma Đạo Tổ Sư.Nguyên tác: Mặc Hương Đồng Khứu.Thể loại: đam mỹ, trọng sinh, tiên hiệp, sư đồ luyến, 1×1, HE (?).Văn án (thực ra chẳng có ý nghĩa gì):Băng Hà, kiếp trước ta từng nói với ngươi rằng, dù thế nào đi chăng nữa, kiếp sau ngươi vẫn phải tìm được ta, ngươi có còn nhớ không?Tự hỏi, thế gian này có cái gì gọi là thiên trường địa cửu? Thế gian này có cái gì là vĩnh viễn chẳng phai mờ?Kính hoa thủy nguyệt! Hoa trong gương, trăng dưới nước. Chìm vào trong đó, vậy mà mãi chẳng dứt ra được.Tựa như giấc mộng năm xưa, mãi mà chẳng có hồi kết.Tựa như đóa hoa phù dung kia, sớm nở chóng tàn.Ta như vậy, lại chạy theo đóa hoa phù dung ấy, mặc người ở lại.Mặc người chờ đợi, chờ đợi đến muôn đời....Cũng đã chẳng thể quay đầu lại nữa rồi.Đến cuối cùng, còn sót lại, chỉ có hai chữ "hối tiếc"...Nguồn ảnh bìa: weibo31/8-?…

[ĐN_HTTCCNVPD] NAM KHA NHẤT MỘNG

[ĐN_HTTCCNVPD] NAM KHA NHẤT MỘNG

11,979 1,179 20

Nguyên tác: Mặc Hương Đồng KhứuThể loại: đam mỹ, tu chân, sư đồ luyến niên hạ, 1×1, SE.Văn Án:Sư tôn, người đi rồi sao?Người đừng tàn nhẫn như vậy chứ, lại lừa ta nữa rồi?Không... Đồ nhi không cho phép...Nhân sinh vốn dĩ chỉ là một giấc mộng dài, dù có đẹp đến đâu rồi cũng phải có hồi kết. Chỉ là đi đến cuối con đường, ta rốt cuộc vẫn chấp mê bất ngộ, nuôi vọng tưởng mù quáng được sống mãi trong giấc mộng Nam Kha ấy cùng người.Nguyện dùng cả kiếp này, kính người, yêu người, trao cả trái tim này cho người.Nguyện dùng cả kiếp này, cùng người mãi mãi không bao giờ tỉnh mộng.Nguyện đồng quy vu tận, vĩnh viễn chẳng rời xa!* 16/7 - 27/8/2020…

[ĐN_HTTCCNVPD] VÂN TIÊU NGUYỆT ẢNH

[ĐN_HTTCCNVPD] VÂN TIÊU NGUYỆT ẢNH

6,708 1,280 40

Nguyên tác: Mặc Hương Đồng Khứu.COUPLE: BĂNG CA × THẨM VIÊNVăn án:Tất cả những khoảnh khắc đã qua, đôi khi chỉ đọng lại trong một ý niệm...Có điều, đâu ai ngờ tới, ý niệm ấy lại dần âm thầm khắc sâu, nở hoa bén rễ trong lòng ta, từng ngày, từng ngày chầm chậm sinh trưởng. Cứ như vậy, nhẹ nhàng, an nhiên y như thể những mạch đập trong lòng bàn tay ta, quen thuộc, lại rất đỗi xa lạ.Không biết từ bao giờ, ý niệm đã vô tình trở thành chấp niệm.Không biết từ bao giờ, lòng ta đã hé mở.Mây vẫn cứ lững lờ trôi, hình bóng của trăng vẫn cứ mờ ảo trên dòng sông băng lạnh lẽo ấy.Vẫn có người, luôn luôn chờ ta trở về...…