Mau xuyên tiểu yêu tinh: Phúc hắc nam chủ, đừng tới đây!

Mau xuyên tiểu yêu tinh: Phúc hắc nam chủ, đừng tới đây!

12,684 579 96

Mau xuyên tiểu yêu tinh: Phúc hắc nam chủ, đừng tới đây!Hán Việt: Khoái xuyên tiểu yêu tinh: Phúc hắc nam chủ, biệt quá lai!Tác giả: Tố Thủ Chiết ChiTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: 825. Chương 825 biến thành đế quốc nam thần làm xao đây? 【 toàn vănThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , Hiện đại , Tương lai , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Huyền huyễn , Ngọt sủng , Trọng sinh , Hệ thống , Thần tiên yêu quái , Song khiết , Xuyên nhanh , Hào môn thế gia , Giới giải trí , Cung đình hầu tước , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Kiếp trước kiếp này , Phát sóng trực tiếp , Cận thủy lâu đài , Duyên trời tác hợp , Nữ cường , Linh dị thần quái , 1v1 , Nguyên thủy?Chung Tình tại dự kiến bên trong chết đi, lại ở một mảnh thần kỳ thuần trắng không gian bên trong tỉnh lại.Khiếp sợ! Thiếu nữ thân hoạn bệnh nan y, lại chết mà sống lại, này trong đó che dấu bí mật, thế nhưng là --Nàng biến thành một con tiểu yêu tinh!---Nhiệm vụ phía trước:Hệ thống đạm nhiên: "Ký chủ nhiệm vụ của ngươi là bồi ở nam chủ bên người, trợ giúp hắn đi lên đỉnh cao nhân sinh!"---Nhiệm vụ lúc sau:Chung Tình bi phẫn: "Hệ thống ngươi ra tới! Nói tốt chỉ là yêu cầu phụng hiến ái cùng quan tâm, nhưng chưa nói quá muốn ta hiến thân!""......"Hệ thống yên lặng giả chết.Sớm đã tỏa định con mồi nam nhân: "Bảo bối nhi ngoan đừng nháo, tới, cùng ta về nhà."【 1v1, ngọt sủng 】…

(Hài hước;Tuổi học trò)Cánh Đồng Tuổi Thơ

(Hài hước;Tuổi học trò)Cánh Đồng Tuổi Thơ

8 3 2

-"Thằng Út!Mày đâu rồi?Ra đây!Bà mới giết mày đi!Giám ăn vụng bánh mì của bà hả?"-Chị tôi la hét om sòm,cầm cái gậy của ông nội tôi rượt thằng út chạy bát nháo trong sân,tôi với con Ly ôm bụng,ngồi trên thềm,xem mà cười chảy cả nước mắt!-"Thằng Long!Mày vào nhà xách cái dao ra đây!Chị mày phải chặt thằng Út ra làm 8 khúc mới được!"-Vừa chạy,chị ấy vừa gọi tôi-"Vâng vâng!Thưa bà chằn!"-Tôi cười cười,nhưng tôi biết chị chỉ dọa thằng út vậy thôi.-"Ối ối!Anh hai!Anh đừng nghe lời chị Đông đó!!!"-Thằng Út chạy rớt cả dép,không quên ngoảnh mặt về phía tôi,lo lắng hét.Nhưng chưa kịp ngoác mồm ra cười tiếp thì tôi thấy một chiếc dép bay vù vù về phía tôi,bấy lâu sống với bà chằn tính như sư tử Hà Đông này tôi đã hình thành nhiều phản xạ có điều kiện,nên ngay lập tức,tôi né được chiếc dép đó-"Thằng láo toét!Mày vừa nói chị mày là gì hả?Đứng đó!Con Ly!Mày còn ngồi đó cười được hả?Đứng dậy,bắt thằng Út cho chị,để chị rượt thằng Long!"Thế là cuộc chiến nổ ra(hay nói chính xác hơn là cuộc rượt đuổi đi)bởi tôi với thằng Út bị chị Đông và nhỏ Ly rượt chạy mất dép chứ đừng nói đến chuyện "chiến" vs chả "đấu!".…