Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng  - Cẩm Tố Lưu Niên

Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng - Cẩm Tố Lưu Niên

217 1 1

Thể loại: Hiện đại, siêu sủng nhưng không ngấy, chút hài, nam chủ phúc hắc, nữ chủ cường, minh tranh ám đấu. Mỗi ngày up 2 chương. Giới thiệu: Trong hôn lễ, trúc mã của cô vì tình yêu đích thực mà khiến cô trở thành trò cười cho toàn bộ giới nhân vật nổi tiếng, cô chỉ cười trừ một tiếng cho qua chuyện. Một hôn lễ sai lầm, gặp nhau trong một trận mưa, Cận Tử Kỳ đụng phải người được định sẵn cho mình. ★☆★☆ Hai mươi tám tuổi Cận Tử Kỳ không ngờ sẽ bị một người đàn ông sống chết quấn lấy. Cô thận trọng muốn bảo vệ tim của mình nhưng lại bất tri bất giác đắm chìm trong bẫy rập hắn thiết kế để bắt lấy cô. Thật không ngờ, "Hắn" cũng là hắn năm đó, từ bốn năm trước bọn họ đã bắt đầu dây dưa lẫn nhau.... Bốn năm sau, cô gả cho người thừa kế duy nhất lưu lạc bên ngoài của nhà họ Tống: Tống Kỳ Diễn, cũng là cậu ruột của người đàn ông đã bỏ rơi cô trong hôn lễ. Nghe đồn, hắn là người lật tay làm mây úp tay làm mưa ở thương giới, ăn sạch hai bên hắc bạch, của cải được xếp trong bảng xếp hạng mười người đàn ông giàu có nhất Châu Á. Nghe đồn, hắn là địa chủ lớn nhất Trung quốc, nông trường sản nghiệp trải rộng toàn cầu. Người đàn ông xưng là chồng của cô, thu nhập không giới hạn, nhân phẩm cũng không hạn chót! Bàn về da mặt dày: hắn thắng ! Bàn về miệng độc: hắn thắng ! Bàn về tính tình nóng nảy: hắn thắng ! Bàn về đùa bỡn lưu manh: hắn Ba mươi bốn tuổi Tống Kỳ Diễn gặp phải Cận Tử Kỳ, chuyện thứ nhất muốn làm là hành quyết cô ngay tại chỗ! Trên thực tế, hắn…

TA... CHỈ CÓ KÍ ỨC VỀ NGƯƠI.

TA... CHỈ CÓ KÍ ỨC VỀ NGƯƠI.

11 0 2

Nếu người yêu thương một người. yêu đến khắc cốt ghi tâm. Yêu đến mức nguyện vì người đó đánh mất tất cả liệu ngươi có thể giữ lại kí ức tiền kiếp. ngàn năm vẫn tìm kiếm người ấy hay không? Kì thật nhân có nhân quy, thiên có thiên quy. Cho dù là âm tào địa phủ cũng có quy định của riêng nó, nếu ngươi muốn có thể lưu giữ kí ức về người ấy ngươi chỉ có 1 cách. Chính là không bao giờ đầu thai. Dùng chính linh hồn ngươi ghi nhớ người ấy. Một khi bước qua vòng luân hồi ngươi nhất định phải uống mạnh bà than. Thứ nước đó đã uống ngươi dù có yêu thương người ấy đến mức nào kí ức cũng sẽ không còn.Nếu đã yêu đến khắc cốt ghi tâm ngươi liệu có nguyện ý quên đi người ấy mà bắt đầu một kiếp sống khác?Trên thế giới này điều tàn nhẫn nhất không phải việc không có được người mình yêu mà là ngươi yêu người ấy đến tận sâu trong tâm hồn nhưng lại không biết ngươi vì lí do gì yêu người ấy. càng không biết người ấy rốt cuộc là ai. Vì sao trong lòng ngươi hình bóng người ấy không cách nào xóa được.Nếu là ngươi thì ngươi sẽ thế nào? ngươi có hoản sợ không? Có đau đớn không? Ngươi có lẽ sẽ hoan mang sẽ trốn tránh người ấy. ngươi có lẽ sẽ thấy sợ hãi. Cho dù ngươi thử mọi cách vẫn không cách nào ở cạnh người ấy như ngươi đã từng.Cho đến lúc ngươi nhớ lại liệu người ấy có còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi ngươi? Hay chính vì ngươi đã quên đi kí ức liền vứt bỏ người ấy. lẫn tránh hiện thực. Kì thật linh hồn cùng xương tủy đều là cát bụi, một kiếp nhân sinh qua đi ngươi cũng c…

[đoản văn] TF boys

[đoản văn] TF boys

1,072 54 7

#1 Tuyết25 năm trước, khi hắn vừa tròn một tuổi. Ta mới được chào đời, đó là một ngày có tuyết.15 năm trước, vào một ngày tuyết rơi. Khi ta bị bạn bè bắt nạt, hắn đã bảo vệ ta, đỡ ta dậy, ôn nhu nói với ta "Nguyên Tử, em có sao không? Có ta ở đây rồi, ta sẽ bảo vệ em" lúc đó ta đã yêu hắn.10 năm trước, chịu lạnh trước những bông tuyết đầu mùa rơi. Hắn đứng trước mặt ta, mặt đỏ bừng, gãi đầu gãi tai nói "Nguyên Tử, anh thích em"2 năm trước, ta cùng hắn tay trong tay, chân song song đi vào một nhà hàng. Trước đám đông, hắn quỳ gối xuống, tay cầm nhẫn, dâng về phía ta và nói "Nguyên Tử, làm vợ anh em nhé!" ta ngại ngùng gật đầu. Hắn vui mừng không kể siết, ôm chầm lấy ta, ngoài kia tuyết bắt đầu rơi.2 tuần trước, cũng vào một ngày tuyết rơi. Mọi người giữ ta lại, mặc cho ta có gào khóc đòi hắn đến cỡ nào thì mọi người vẫn dữ ta lại. Bác sĩ đắp khăn trắng lên khuôn mặt hắn, rồi y tá đẩy giường bệnh của hắn ra khỏi phòng cấp cứu, đưahắn đi xa ta dần. Hôm qua ta với hắn đi cắm trại, nhân dịp kỉ niệm 2 năm ngày cưới. không may xảy ra tai nạn, vì cứu ta mà hắn rời xa thế giới này mãi mãi.Ngày hôm nay, ta đứng thẫn thờ trước mộ hắn. Nhìn tấm di ảnh của hắn, nụ cười tươi rói lộ ra cả 2 cái răng khểnh của hắn vẫn còn. Vậy mà giờ đây hắn đã không còn tồn tại. Ta phải sống sao khi không còn hắn đây. Ta muốn hắn, ta muốn ở bên hắn, cùng hắn cười nói mỗi ngày. Ta muốn nghe hắn nói, muốn nghe hắn cười nói vui vẻ, ôm ta vào lòng, ôn nhu nói với ta "Nguyên Tử, anh yêu em" còn ta thì dúi đầu vào n…

Bảo bối, anh nguyện cưng chiều em cả đời.

Bảo bối, anh nguyện cưng chiều em cả đời.

125 3 2

-Anh có thể làm tình với mọi cô gái mà anh muốn nhưng không được có mặt trên báo chí, nếu không tôi sẽ không ngại ngùng mà tận tay chết anh.-Cô dùng ánh mắt sắc bén lườm hắn, lạnh lùng nói.-Cô nghĩ tôi sẽ nghe lời đe doạ của cô.-Hắn cươi khinh thường vì nghĩ cô chỉ là một thiên kim tiểu thư vô dụng ngoài tài năng kinh doanh.-Tôi không tin cô sẽ có thể giết được tôi. -Vậy thì anh cứ làm thử xem, tôi nói trước sự nhẫn nại của tôi có hạn, đừng để tôi có cơ hội giết anh, anh không biết mình đanh đùa giỡn với ai đâu.-Cô quay người rời khỏi phòng khách sạn, để lại người đàn ông đang ngẩn người và một người phụ nữ đang khó chịu ở thân dưới của người đàn ông đó vì cô đã cản trở 'việc tốt' của họ. ____________________________________-Ly hôn đi, tôi không yêu em, người tôi yêu là Minh Ngọc, huống hồ cô ấy vẫn con yêu tôi và mang con của tôi.-Hắn tuyệt tình nói với cô. -Được, nhưng anh phải hứa là sau khi ly hôn anh không bao giờ được xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa.-Cô đang kìm nén nước mắt, mặc cho con tim đang thắt chặt lại, cô cố dùng vẻ mặt lạnh lùng, vô cảm nói với hắn. Cô định nói với hắn rằng cô đã mang thai 3 tháng, nhưng tình cảnh hiện giờ thì đã không cần thiết nữa. -Được.-Hắn không chần chừ mà đồng ý. ____________________________________-Anh xin lỗi, anh sẽ không bao giờ làm tổn thương em một lần nào nữa, trở về bên anh đi.-Hắn nói với cô bằng giọng hối hận, thâm tình, còn có một chút bất lực. -Bây giờ đã quá muộn rồi, chính anh đã bỏ rơi tôi và con, tôi hiện giờ hận không thể …

{Kaiyuan18+}[H] Cậu là gia sư của riêng tôi.

{Kaiyuan18+}[H] Cậu là gia sư của riêng tôi.

30 3 2

Nhân vật:+Vương Nguyên (16t): là học sinh ưu tú trường trung học tại Bắc Kinh. Ngoại hình khá chuẩn ( được nhiều nữ sinh trong trường yêu mến ). Học giỏi nhưng gia cảnh nghèo khó cậu vừa đi học còn phải làm thêm khi rảnh hầu như là bận rộn suốt ngày. Cậu từng sống trong cô nhi viện từ nhỏ , cho đến năm 12 tuổi mới rời khỏi cô nhi viện ra ngoài thuê phòng ở.+Lưu Chí Hoành (17t) : bạn thân của Vương Nguyên trong cô nhi viện. Học ở trung học Bắc Kinh ngoại hình cũng khá.+Vương Hi ( 16t ): bạn gái (tạm thời) của Vương Nguyên, học loại kém nhất lớp ( hay nhờ Vương Nguyên chỉ bài tập ). Con gái cưng của tập đoàn Hoàng Thị ( đứng thứ ba toàn quốc ). Bản tính cũng khá hóng hách có thể nói là đàn chị trong trường, con trai đều phục tùng mệnh lệnh của cô. Tóm lại thuộc loại bà chằng ấy.+Vương Tuấn Khải(17t) : học cực tệ, ăn chơi thì khổi phải nói, thay bồ như thay áo. Nhưng lại khá tuấn tú ( chuẩn dạng soái ca luôn ).Nên biết bao nhiêu người mong được làm bạn gái hắn dù chỉ một ngày. Là con trai duy nhất của tập đoàn Vương Thị-tập đoàn đứng thứ nhất toàn quốc. Hay bắt nạt người khác, cực bá đạo và lãnh khốc. Ngay cả thầy hiệu trưởng cũng phải nể mặt hắn (nhà giàu có khác).+Dịch Dương Thiên Tỉ (17t): là con trai duy nhất của tập đoàn Dịch Thị- đứng nhì thế giới về kinh doanh, cũng là bạn thân từ nhỏ của Tuấn Khải. Cực lãnh khốc và băng lãnh, hơn cả Khải (bạn bè có khác ). Học cũng không khá hơn Khải. Có riêng một băng nhóm quậy phá trong trường.Tình huống: đọc rồi sẽ biết...ĐÔI LỜI NHẢM CỦA CON AU!!!Chuyện này t…

VỎ BỌC (Fanfic Khải-Nguyên)

VỎ BỌC (Fanfic Khải-Nguyên)

22 4 1

Sống trong 1 thế giới lộng lẫy xa hoa đầy cạm bẫy,hắn, Vương Tuấn Khải, cũng như bao công tử nhà giàu khác, ăn chơi đàn đúm, kết giao bừa bãi, chơi gái tùy tiện, đối với hắn phụ nữ chỉ là công cụ phát tiết, khi hắn chơi chán rồi thì vứt bỏ không liếc mắt. Cậu, Vương Nguyên, được mẹ sinh ta bất đắc dĩ trong một gia đình nghèo nàn, sống trong sự thiếu thốn tình thương của cha. Từ khi lên 3,cậu đã nhận thức được cuộc sống của cậu, cậu biết mẹ sinh ra cậu là 1 gánh nặng nhưng mẹ vẫn yêu thương, chiều chuộng cậu,mẹ luôn nói cha cậu đã mất lâu rồi nhưng cậu biết chính người đàn ông đó đã ruồng bỏ cậu và mẹ cậu.Bởi vậy cậu luôn căm hận bản thân và người cha vô trách nhiệm của mình.Cuộc sống của 2 người như 2 đường thẳng song song,cứ ngỡ sẽ không bao giờ cắt nhau, cho dù có cắt nhau thì cũng sẽ rời xa mãi mãi, khôg bao giờ có thể trùng lên nhau.Nhưng định mệnh, số phận đã khiến họ chạm mặt nhau, liệu biến cố gì có thể xảy ra giữa hắn và cậu ? Liệu họ có đến được với nhau hay không? Hay chỉ có thể lướt qua rồi rời xa mãi mãi ?THỂ LOẠI: Thanh xuân vườn trường, ngược, lạnh lùng mỹ cường thụ × băng lãnh,bá đạo, thê nô công , công sủng thụ,ngược trước ngọt sau, longfic , sau một thời gian dài mới có H.(dù sao cũng phải có xôi thịt chứ mị không nỡ để độc giả ăn chay hết đâu :)))Pairing: Khải - Nguyên LẦN ĐẦU VIẾT FIC NÊN MỌI NGƯỜI CỨ NÉM GẠCH ĐÁ THOẢI MÁI, MỊ NHẬN HẾT VỀ XÂY NHÀ (NÓI ZẬY CHỚ NÉM NHẸ TAY THUI CHỚ CHẢY MÁU ĐẦU MỊ CHẾT :))))…

Hp Bình thường cuộc sống

Hp Bình thường cuộc sống

1,561 20 3

Nguồn: tangthuvienVăn án:Văn án vô năng người mới rút kinh nghiệm xương máu sửa chữa quyển sách văn án như sau:Đây là nhất thiên có yêu , đồng thoại , thoải mái , làm ruộng ,CP vì giáo thụ ngôn tình văn.Tiền mấy chương viết có điểm vội vàng xao động, tiết tấu cảm nắm chắc không tốt. Tự nhận là mặt sau viết hảo hơn. Hãn......Xuyên qua nữ chủ, không vạn năng, không nhỏ bạch, không phế sài, chính là cái người bình thường...... Đương nhiên căn cứ vào xuyên qua định luật, tự nhiên rất có loang loáng chỗ.Giáo thụ so với nữ chủ đại 18 tuổi...... Ta cảm thấy, tuy rằng rất nhiều giáo thụ chính rất dưỡng thành văn cũng không sai, nhưng chân chính ý nghĩa thượng giáo thụ là không thể dưỡng thành , không có đã làm thực tử đồ cùng trải qua lị lị qua đời bị thương giáo thụ, hội cùng chúng ta trong tưởng tượng giáo thụ kém rất lớn.Bài này cố gắng không băng phôi giáo thụ. Đương nhiên là có thân phản ứng tiền mấy chương giáo thụ lược hiển ôn hòa.Lòng ta trong mắt giáo thụ yếu bảo trì ~~ cứng cỏi, bình tĩnh, cắn định mục tiêu không để, yêu ghét rõ ràng......Ở cảm tình thượng, không được tự nhiên, thấp tình thương, bị động, tình cảm biểu đạt tối nghĩa, hoài nghi mình / nhưng một khi vượt qua sẽ thực kiên định......Hy vọng có thể trở thành miêu tả ở ma pháp thế giới khoái hoạt cuộc sống văn vẻ...... Đương nhiên uy hiếp thế giới an toàn không hài hòa vấn đề tổng yếu xử lý điệu.Kết cục xác định nhất định cùng với khẳng định là HE.Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính:Serena.Stuart tắc lệ na. Tư Đồ Á Đặc,Severus.Snape Severus. Snape ┃ phối hợp diễn:HP mọi người ┃ cái khác:HP, giáo thụ, bình thường cuộc sống…

[KaiYuanVer] [Longfic] Gặp Gỡ Vương Tổng Tài Tuyệt Tình Tàn Khốc

[KaiYuanVer] [Longfic] Gặp Gỡ Vương Tổng Tài Tuyệt Tình Tàn Khốc

15 0 5

Tác giả:Tuyết Sắc Đồ MiThể loại:Ngôn Tình, Đô ThịTrạng thái: FullChuyển ver: Ken_KYO (Fb: Lê Thị Thu Trang) ___________________________Giới thiệu TruyệnLần gặp đầu tiên: cậu chỉ là mang hợp đồng đến mà thôi, lại bị hắn bỏ thuốc, hắn nở nụ cười lạnh lùng nhìn cậu đau khổ giãy dụa dưới sự khống chế của dược vật.- Lần thứ hai: hắn lạnh lùng yêu cầu cậu cởi quần áo... Hắn chẳng qua xem cậu thành công cụ phát tiết, mà cậu, chỉ có thể âm thầm chịu đựng.- Lần thứ ba: "Phải làm gì anh mới chịu buông tha tôi?" Khóe miệng hắn cong thành một nụ cười ma quỷ, tay xoa bụng cậu, "Mang thai đứa con của tôi... Sau đó bị tôi giết chết!" Trong mắt hắn hiện lên tia sáng lạnh lùng cùng gian tà, bàn tay nặng nề bóp chặt bụng cậu. - "Nếu em chết đi giống như cô ấy, anh có thể buông tha cho em không?" Tay cậu vuốt ve phần bụng hơi nhô lên, nhìn làn xe cộ qua lại không dứt.- "Chết? Quá dễ dàng cho cậu! Tôi muốn cậu sống không bằng chết, muốn nhanh được giải thoát ư? Không dễ dàng như vậy!" Ánh mắt hắn tức giận, khóe miệng mang theo ý cười lạnh.- "Thật mệt mỏi..." Đáy mắt cậu thoáng lạnh, "Thật xin lỗi, em không thể khiến anh quên đi hận thù. Thật xin lỗi, em không thể để cho anh hành hạ đến tận hứng. Thật xin lỗi, em không có cách nào khống chế mình, em yêu anh..." Nói xong, cậu thả mình vào làn xe đang chạy.- "Rầm!!!" Âm thanh chói tai phá vỡ sắc trời ảm đạm._____________________(*) Mong mọi người ủng hộ Ken nhé…