[ Fic Yoongi >< Ami]

[ Fic Yoongi >< Ami]

25 1 1

- Anh và cô đã cưới nhau được 1 năm....Nhưng mỗi buổi sáng anh ra khỏi nhà rất sớm và về lúc khoảng 1,2h đêm...Cô rất bùn và cô đã lấy hết can đảm để nói chuyện với anh- Ami : Sao anh không bao giờ ở nhà với em vậy ??- Suga : Tại sao tôi lại phải ở nhà với một con người như cô chứ *nghếch miệng*- Ami : *rưng rưng nước mắt* Anh có bao giờ xem em là vợ chưa??- Suga : Vợ sao...Chưa bao giờ cả...Và tôi mong cô hãy biến khỏi mắt tui đi *bỏ đi*- Ami : Suy nghĩ * Nếu anh đã nói vậy thì thôi em sẽ không làm phiền anh nữa* Cô khóc rồi lên phòng thu dọn hành lí Đang đi giữa đường bỗng mắt cô dần dần không thấy đường và một chiếc xe đã lao vào cô...Tối đến bỗng có người gọi điện thoại đến cho SuGa- SuGa : Alo ! Có chuyện gì sao - .... : Anh có phải SuGa không ạ ???- SuGa : Là tôi - .... : Hiện tại cô Ami muốn gặp anh ?- SuGa : Tôi không muốn gặp cô ta * Định tắt máy*- ... : Cô Ami đã bị tai nạn giao thông và không qua khỏi nếu như anh không đến thì có lẽ sẽ không còn cơ hội nữa??- SuGa : *Lo lắng* Địa chỉ ở đâu hả ?? * Quát *- ... : Bệnh viện XX...Đường XXX mong cậu đến nhanh không còn thời gian nhiều đâuTại sao lúc này anh lại lo lắng cho cô chứ .... Chẳng phải anh ghét cô lắm sao- Tại Bệnh Viện XX*Phòng bệnh *- SuGa : Sao cô ngốc thế * Quát *- Ami : Cảm ơn anh đã đến đây .. Em không sao cả ... Em sẽ đến một nơi khác để không làm phiền đến anh .. Sẽ không còn ai làm phiền anh nữa rồi... Gặp được anh lần cuối là em mãng nghiện rồi .. * Cười nhẹ , giọng yếu *- SuGa : Cô nói cái gì vậy hả??* Khóc* - Ami : Anh đừng khóc mà ... Em không sa…

PHIẾU CƠM

PHIẾU CƠM

7,495 407 99

Thể loại: Tương lai, viễn tưởng, tận thế, bệnh dịch zombie, HE Editor, bìa: mèomỡ Số chương: 97 chương Tận thế, kẻ làm mưa làm gió khắp thành phố E - Đường tam công tử tổng giám đốc ASA bị cấp dưới phản bội, bị bạn bè bán đứng, bản thân bị trọng thương, lưu lạc nơi đầu đường. Bên cạnh chỉ có một con nhóc lai lịch bất minh lại luôn miệng gọi anh là ba. Đường tam công tử không so đo nhiều như vậy, bởi anh mắc tiểu sắp chết rồi. Dù là đàn ông giội đồng đúc sắt cũng không nín được! Anh đến cả ngón tay cũng không động đậy được, chỉ đành hạ giọng xin giúp đỡ từ con nhóc bên cạnh. Ngoài xe đám zombie còn đang chờ ăn cơm, "con gái" anh đổ hết một chai coca lớn, cầm chai không đưa cho anh. Con bé cởi quần anh, đưa "Vòi nước" của ba vào trong chai. Đôi tay cầm "Vòi nước" vừa non mềm vừa mượt mà, hơi thở gần trong gang tấc lành lạnh sạch sẽ. Tổng giám đốc Đường mấy ngày bôn ba không biết mùi thịt, thậm chí đã có phản ứng. Đường tam công tử dù nghèo túng nhưng vẫn có chí khí, sao có thể ra tay với mầm non của tổ quốc? Anh bắt đầu nhớ lại mùi vị của đám người đẹp trước kia. Anh nghĩ như vậy, quả nhiên có thể dời tà niệm khỏi bé Hải Mạt Mạt. Vừa dời xong, tổng giám đốc Đường phát hiện một việc rất không ổn... bảo kiếm của anh ở trong bình phình to. . . . . . Rút, rút, rút. . . . . . Rút không ra. . . . . . Fuck!! Tổng giám đốc Đường vừa sợ vừa giận! Đệt a a a a a a a! !…

Ẩn QC