|Transfic/KimChay| I've Never Loved One Like You

|Transfic/KimChay| I've Never Loved One Like You

1,116 82 2

Porchay, một sinh viên Mỹ thuật chẳng mặn mà lắm việc tiếp xúc với nhân loại, đã đem lòng yêu thích vị đội trưởng tuyển bóng rổ đào hoa được mọi người quý mến, Kimhan.Vấn đề là thế này, Porchay không muốn cảm nắng Kimhan. Và em quyết định sẽ thử ngăn bản thân mình thích gã, hoặc chấm dứt hoàn toàn tình cảm em dành cho Kimhan.Nhưng dĩ nhiên, khi em cố gắng từ bỏ việc rung động, vũ trụ lại có kế hoạch khác và xáo trộn cuộc sống của Porchay một lần nữa.______________________________________Published : 22/01/2023Updating status : On-goingFinished :…

Nhuộm máu màu hoa bỉ ngạn

Nhuộm máu màu hoa bỉ ngạn

4 0 1

"Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm hoa nở, một nghìn năm hoa tàn, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử." "Bỉ ngạn hoa, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, hoa lá vĩnh viễn không gặp nhau. Tình bởi vì nhân quả, sinh tử do duyên định sẵn." "Bỉ ngạn hoa, vô sanh vô tử, vô khổ vô bi, vô dục vô cầu, là thế giới cực lạc quên hết thảy đau thương." "Bỉ ngạn hoa, thoát khỏi tam giới, không thuộc ngũ hành, sinh tại bờ bên kia, không cành không lá, khi nở chỉ có một màu lửa đỏ; hoa nở không có lá, có lá không có hoa; tương niệm nhớ mong nhưng không thể gặp nhau, một mình cô độc trên con đường đến bờ bên kia." "Vạn vật từ hư không mà thành, từ hư không mà có - rồi cũng từ đó trở lại hư không, từ đó rồi quay về. " "Bỉ Ngạn Hoa nguyện đọa vào U Minh Giới, năm tháng lặng lẽ mọc bên bờ Vong Xuyên, thu giữ hàng ngàn, hàng vạn ký ức những kiếp luân hồi của vạn vật. Chết là buông bỏ, không chấp niệm, không mong cầu, không còn dục vọng. Tôi nguyện mình là đóa hoa Bỉ Ngạn, nguyện đọa vào địa ngục ngày ngày tháng tháng, đời đời kiếp kiếp đứng bên bờ Vong Xuyên. "Duyên đã tận thì tình cũng hết, có kiếp này chưa chắc có kiếp sau, trả hết nợ một đời, thì không thể dây dưa thêm nữa. Vì vậy nếu yêu, xin hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi."…

|twoshot/mileapo| un souhait de mort

|twoshot/mileapo| un souhait de mort

209 12 1

Kín kẽ lồng vào khung ảnh sờn cũ nơi sâu thẳm trong lòng Trương Trạch Nghị là một Trần Lập Ba mà gã đem lòng mến yêu đời đời kiếp kiếp..._____________________________________________***Warning : Twoshot này được lưu hành độc quyền trên tài khoản Wattpad của tác giả. Fic được mình phát triển từ một ý tưởng mà mình dự định viết năm 2018. Đề nghị không tự ý mang đi khi chưa nhận được cho phép. Cốt truyện được xây dựng lấy bối cảnh Việt Nam thời kháng chiến chống Pháp. Ngoại trừ một vài chi tiết dựa trên sự kiện lịch sử có thật thì hầu hết các tình tiết và địa danh được nhắc đến trong fic đều là hư cấu. Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, hi vọng quý độc giả sẽ có một trải nghiệm tốt đẹp cùng "un souhait de mort".First draft : 28/07/2022Published : 10/1/2023Status : On-going…

Vô sắc

Vô sắc

843 150 3

Những năm tháng trước kia, Trái Đất chưa từng có màu. Những chiếc máy ảnh hay máy quay phim vốn dĩ không biết nói dối.Câu chuyện xoay quanh Peter - một chàng hoạ sĩ mười chín tuổi vô danh. Peter thích vẽ, nhưng dần dần, cậu chàng cũng cảm thấy chán chường khi các tác phẩm nghệ thuật của nhân loại quanh đi quẩn lại chỉ có hai màu đen và trắng. Peter ghét điều đó. Cậu ghét một xã hội tầm thường chỉ biết đổi trắng thay đen, ghét lũ người mạt hạng bán rẻ tài năng của mình để đổi lấy những lời khen ngợi hoa mỹ của công chúng. Sâu thẳm trong suy nghĩ, Peter tin rằng bên cạnh hai màu đen và trắng, sẽ vẫn còn có những sắc màu khác. Xã hội, người thân, gia đình, hay thậm chí cô bạn gái Juliete của cậu cũng đều cười nhạo và cho rằng đó là điều viển vông. Nhưng Peter sẽ không bao giờ từ bỏ, mặc cho mọi người có nói thế nào đi chăng nữa. Cậu sẽ khởi sắc lại nhân loại, để rồi biến những điều tưởng chừng như không thể thành hoàn toàn có thể.Bookcover by Objektiv @maeTcelfer…

mùa hạ thoáng qua

mùa hạ thoáng qua

354 4 4

Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…

Mang Tang Tử

Mang Tang Tử

12 0 3

Truyện này mình cop lại để đọc offline, không phải là của mìnhTác giả:NeletaThể loại:Đam Mỹ, Xuyên KhôngNguồn:covannhahac2412.wordpress.comThể loại: Tương lai, khoa học viễn tưởng, xuyên không, sinh tử văn, HE.Coupe chính: Hiên Viên Chiến (Công) x Lục Bất Phá bản chính (Thụ)Coupe phụ: Thượng Quan Nông (Thụ) x Âu Dương Long (Công) x Tư Không Vô Nghiệp (Công)Edit: Baoabo, CloverTình trạng bản gốc: 132 chương chính văn + Phiên ngoại, đã hoàn.Ngươi đã từng thấy qua gấu trúc chưa? Khẳng định là đã thấy qua rồi. Vậy còn gấu trúc hình người thì người đã thấy chưa? Chưa bao giờ gặp.Nói cho ngươi biết nha, kỳ thật, gấu trúc hình người giống nhân loại như đúc: tóc dài, mặt búng ra sữa, mắt to, hai mí, cao 1m70, cộng thêm các bộ phận trên cơ thể đều hoàn mỹ. Ở thế giới này, hắn chính là người - gấu trúc nói trên; danh hiệu ── Mang Tang Tử - nghĩa là "Gấu trúc*" được mang về từ cố hương. [* Gấu trúc ở Trung Quốc được xem là quốc bảo, ý ở đây nói em Lục Bất Phá xuyên không, được mọi người nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa.] Hận, hắn hận a, hắn hận cái miệng quạ đen của mẹ hắn, mỗi ngày ghé vào lỗ tai hắn niệm không ngừng nghỉ "Xuyên qua xuyên qua", kết quả hắn bất hạnh xuyên qua thật. Sai rồi a, mẹ thế nhưng lại tính sai! Hắn không xuyên về cổ đại, lại càng không xuyên tới tương lai, mà... hắn... mà... hắn bay thẳng ra khỏi trái đất, đi vào vũ trụ a! Ô ô, ít nhất cũng phải làm cho hắn cùng dân bản địa giống nhau chứ, tại sao chỉ mỗi mình hắn mang hình dáng thuần khiết của nhân loại ở cái hành tinh Mang Tà này chứ - hắn…

Vụ thảm sát kinh hoàng ở thị trấn Zoldiac

Vụ thảm sát kinh hoàng ở thị trấn Zoldiac

2 0 1

Ngày xửa ngày xưa ở một thị trấn nọ có tên Zoldiac, đây là một thị trấn nhỏ xinh đẹp, người dân ôn hòa, điềm đạm, mọi thứ ở đây hoàn toàn tốt đẹp, hạnh phúc tràn đầy trên những con phố nhỏ....Cho đến khi đêm kinh hoàng đó xảy ra...-------------------------------------------------------------Đó là một đêm trăng non, mọi thứ im lặng đến tột đỉnh, im lặng đến mức ta có thể nghe rõ tiếng chó sói hú như đập vào tai.... Không một tiếng người nói chuyện cười đùa náo nhiệt như mọi khi, kể cả lũ dế cũng nhanh chân chạy trốn vào hang ổ của mình.....Bỗng [ Kyaa...aa....aaaaaa.....a...] một tiếng hét của phụ nữ đáng sợ vang lên trong đêm, tiếng hét thống khổ nhỏ dần, nhỏ dần rồi biến mất trong một con ngõ hẻm tối tăm, ẩm ướt ở cuối con phố - nơi chỉ có lũ chuột ẩn mình...[phụt...phụt...phụt] Những ánh đèn từ những ngôi nhà ngày càng nhiều, người ta đổ xô ra đường, chạy ập đến nơi phát ra tiếng kêu kinh khủng kia.........Trong con hẻm tối tăm bốc ra một mùi tanh nồng nặc khiến cho những người ở gần như muốn chạy lại một gốc cây để ói ra bữa tối chưa kịp tiêu hóa của mình.Rồi một người đàn ông trung niên đem cái ánh sáng lấp lóe từ cây đèn dầu cũ nát cho tôi.....Một sự im lặng rợn tóc gáy... Mọi người, kể cả tôi ai nấy đều không thể tin được cảnh tượng trước mắt mình....Đó là một người phụ nữ với mái tóc màu nâu nhạt loang lổ màu máu, trên khuôn mặt cô ta vẫn còn in ấn sắc thái kinh hoàng, sợ hãi đến tột độ.... Nhìn lướt đến bụng người phụ nữ.... nó bị xẻ làm hai, nội tạng rơi vãi trên đ…

Mộc Lan vô huynh trưởng  - Củ Lạc converted

Mộc Lan vô huynh trưởng - Củ Lạc converted

141 0 6

Mộc Lan vô huynh trưởng Tác giả: Đài Hành Hình Hạ Cầu Khẩn Củ Lạc converted Tấn Giang kim bài đề cử VIP2015-07-29 kết thúc Phi v chương và tiết tổng điểm đánh sổ:3075126 tổng bình luận sách sổ:47688 trước mặt bị bắt tàng sổ:27546 văn vẻ tích phân:729,972,672 Văn án Đây là một cái Hoa Mộc Lan cùng của nàng tiểu đồng bọn nhóm chuyện xưa. Theo 28 tuổi nữ pháp y mặc thành giải giáp quy điền sau Hoa Mộc Lan, Hạ Mục Lan tỏ vẻ áp lực rất lớn. Cùng chuyện xưa lý kết cục hoàn toàn bất đồng, không có hoa tươi cùng vỗ tay. Này tá giáp quy điền, năm đã ba mươi Hoa Mộc Lan, đã muốn là hương dã nghe đồn trung một cái quái vật. Nàng là Tiên Ti cùng Hán nhân hỗn huyết, dáng người cao gầy, bộ dạng cũng không mĩ, nàng giết qua nhân, nắm quá đao, khí chất lãnh liệt, lực đại vô cùng, lại có cùng các nam nhân cùng ăn cùng ngủ mười hai năm thanh danh, sớm làm tốt cô độc cả đời chuẩn bị. Cự tuyệt Nhu Nhiên sứ giả hòa thân thỉnh cầu một câu "Ta quý thủy chưa bao giờ đã tới", trở thành nàng thân là nữ nhân nét bút hỏng nguyên tội. Bị hương nhân hố vẻ mặt huyết Hạ Mục Lan, kiên quyết tỏ vẻ: Nếu là có thể lại đến một lần, nàng nhất định giấu diếm thân phận, nhận chức quan, thăng chức tăng lương, đi lên nhân sinh cao nhất. Dù sao không chịu này dương tội! Nội dung nhãn: Xuyên qua thời không Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Hạ Mục Lan / Mộc Lan ┃ phối hợp diễn: Quân doanh mọi người, gia hương mọi người ┃ cái khác: Mộc Lan không dài ngực ==================…