|Là em đó| |Soogyu|
chiếc oneshot lúc học văn. lowercase…
chiếc oneshot lúc học văn. lowercase…
Trần Phong Trí, Chu Hiểu Tâm, Lưu Việt Anh.…
Tên truyện: 忘羡虐番外Tác giả: 不想被过分关注Link lofter: https://www.lofter.com/front/blog/collection/share?collectionId=17998267&incantation=hjHkkAzC9FA6Editor + bìa: JymieBeta: IrisThể loại: Cổ đại, đồng nhân văn, đam mỹ, đoản ngắnTruyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi wattpadEditor không biết tiếng trung, edit dựa theo nghĩa trên qt và tra từ điển, nên nghĩa chỉ đúng 70-80%…
Qúy gia và Danh gia là hai nhà môn đăng hộ đối.Qúy Lâm Hạo với Danh Đàm do đó mà là Thanh mai trúc mã.Từ nhỏ họ đã rất thân thiết.Sau khi Danh Đàm học xong tiểu học thì Danh gia rời Bắc Kinh chuyển đến Giang Tây sinh sống vì một số chuyện.Đến năm Danh Đàm 15 tuổi,cô trở về Bắc Kinh dưới sự chào đón của Qúy gia.Mọi người đều biết,chỉ có Qúy Lâm Hạo lại không hay.Liệu cậu có nhận ra cô sau từng đấy năm không gặp?…
Cặp đôi: Khổng Tuấn khiên x Đàm Phúc Hy.Thể loại: đam mỹ, huấn văn.( lần đầu viết chuyện nên mong mọi người giúp đỡ ạ, cảm ơn mọi người.):3Câu chuyên xoay quanh cuộc sống hằng ngày của cậu học sinh lớp 10 trường xxyz. Mọi chuyện bắt đầu từ khi cậu gặp được anh, thầy chủ nhiệm và đảm nhiệm vụ phụ trách toán.Anh là một người có quyền lực, cả nước Mĩ điều nhờ anh mà tiến triển vượt bậc. Anh cũng là một mafia nổi tiếng máu lạnh tàn sát rất nhiều người mà ko một chút thương tiếc. Đến khi cha anh bắt anh làm giáo viên cuả trường học nào đó anh ko quan tâm cô đến kho anh gặp và trò chuyện cùng cậu, anh đã nhớ rằng cậu chính là cậu bé ngày xưa anh đã cất công tìm kiếm.Cậu chỉ là một cậu nhóc trong mắt anh ngây ngô, nghịch ngợm, phá phách, Nhưng câu ko biết rằng kể từ lần đầu tiên gặp anh cậu ko biết rằng anh đã yêu cậu mất rồi....…
Tác giả: Liễu Sinh MiênVăn ánTrừ bỏ thụ bên ngoài ai đều là không khí thụ chính là điểm mấu chốt lười biếng công × tâm ngại thể chính trực người, thê diện than thụ.Đột phát kỳ tưởng, tưởng viết cái siêu cấp ngắn.Bổn văn bối cảnh tu tiên, bởi vì tác giả lười, cho nên hết thảy đều là kịch bản  ̄ω ̄!Lộ trí viễn xuyên qua đến mỗ bổn nữ cường tu tiên tiểu sách vở bên trong, nhân vật tên dễ nghe điểm là cái Đại sư huynh, trên thực tế chính là cái pháo hôi.Bởi vì trong sách mặt hắn đã kêu Đại sư huynh.So với hắn tiểu nhân kêu hắn Đại sư huynh, duy nhất so với hắn bối phận đại sư phó kêu hắn đồ nhi. Lộ trí viễn nhịn xuống lần nữa muốn hỏi hắn trên danh nghĩa sư phó vấn đề xúc động: Vì cái gì Nhị sư đệ ngươi kêu hắn triết tu, Tam sư đệ ngươi kêu hắn mộ dật. Ta lại bị kêu đồ nhi?!Nhưng mà này đó đều không phải trọng điểm.Lộ trí viễn tỏ vẻ, đến bây giờ mới thôi, hắn đã kiến thức tới rồi sử thượng nhất xả cốt truyện.Nam chủ số 3 một tay đem hắn cái này pháo hôi Đại sư huynh ôm vào trong ngực, đối nữ chủ biểu thị công khai chủ quyền: "Hắn là của ta. Khuyên ngươi không cần có điều mơ ước."Mơ ước, cá trích, cá trích ngươi cái đầu nha!Lộ trí viễn mặt vô biểu tình, rất muốn khuyên mộ dật đi Vong Xuyên hà tẩy tẩy hai mắt. Nhân gia nữ chủ coi trọng chính là ngươi, ngươi vì cái gì muốn xen vào việc người khác tới giúp ta lập cái hẳn phải chết flag?!…
Giới hạn : trên 15Nguồn ảnh: internetTóm tắt: Nguyệt à! Chờ anh 5 năm nhé!…
Truyện gồm có 3 chap : Chap 1 . Mối tình đầuChap 2 . Tưởng yêu mà không phải là yêu Chap 3 . Đừng đi Tên truyện : Ai cũng đã từng yêu nhau như thếTác giả : Phan Ý Yên Thể loại : Truyện ngắn, tản văn❌ Warning ( cảnh báo ) : truyện do mình sưu tầm, đăng tải chưa có sự đồng ý của tác giả. Nếu copy truyện sang trang khác, vui lòng copy đầy đủ nội dung tác phẩm lẫn tên tác giả. 📍Chịu trách nhiệm đăng tải : Meo…
Cậu là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ.Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến.Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng giám chung đường.…
Thế nhân đều cho rằng, sai lầm lớn nhất của Lý Thiên Hinh chính là truyền ngôi cho Trần Cảnh, nhưng lại chẳng có mấy ai biết rằng điều làm nàng hối hận nhất chính là mất đi muội ấy - Mạc Nguyên Ninh Lưu ý: - Các tình tiết trong truyện đều không có thật trong lịch sử, xem kĩ thể loại trước khi đọc iu mọi người nhiều 😘😘- Bìa truyện không liên quan đến nội dung…
Bộ này trên Baidu đánh giá rất cao a, Mèo coi lướt thấy cũng oki lắm, post các nàng gặm ăn lễ nha kakaTruyện tình tiết có ngọt có ngược, phụ thân yêu thương nhi tử rất nhiều, nhưng cũng thân bất do kỷ rất nhiều, túm lại không phải tra cha, lướt qua vài chương đầu là ngọt 😋 😋 😋 Bạn nào thích huấn ngọt, thích chụp ngọt, phụ huynh yêu thương mấy bé thì cứ gặm nha, tính cách main này đặc biệt lắm 😆😆😆Nvc: Ngọc Mặc Tuyết - Minh Khê/Ngọc Lân…
Một vài mẫu chuyện nhỏ về otpp…
Roses are red Violets are blueSend me your loveAnd i'll run to you…
"Tôi thích cậu ""Xin lỗi,chúng ta chỉ có thể là bạn thôi"...…
Hai học bá thay vì dùng voiceroom để học thì đã chuyển qua dùng để cùng nói chuyện yêu đương!.Khi mới gặp:Trương Mạnh Tín: "Chào bạn đã đến với phòng của tôi, tôi có một chút chuyện muốn nói trước khi chúng ta cùng học. Rằng nếu bạn có ý đồ hoặc yêu cầu gì ngoài chủ đề học tập thì tôi tuyệt đối sẽ không thể đáp ứng, mong bạn hiểu cho!"Bội Sam: "Tôi chỉ có hứng thú với học tập, đảm bảo uy tín".Sau đó:Bội Sam: "Này, chúng ta đang dùng app học tập đấy, tập trung vào. Đừng có mà dụ em nói yêu anh!"Trương Mạnh Tín: " Có sao đâu, chúng ta vốn dĩ đã rất giỏi. Lợi dụng app này lén lút nói chuyện yêu đương một chút đi, anh nhớ em."Thể loại: Thanh xuân vườn trường, boylove, ngọt, sủng, ôn nhu tâm cơ tự luyến + tự vả công & nhút nhát hay ngại hướng nội thụ, Happy Ending.…
Thể loại: Duyên gái, thuần Việt, SEBối cảnh: khu vực Nam Bộ Việt Nam trước năm 1975 "Một mùa thu trước, mỗi hoàng hônNhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn,Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc,Tôi chờ người đến với yêu đương.Người ấy thường hay ngắm lạnh lùngDải đường xa vút bóng chiều phong,Và phương trời thẳm mờ sương, cát,Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng.(...)Từ đấy, thu rồi, thu lại thu,Lòng tôi còn giá đến bao giờChồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ...Người ấy, cho nên vẫn hững hờ.Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đờiÁi ân lạt lẽo của chồng tôi,Mà từng thu chết, từng thu chết,Vẫn giấu trong tim bóng "một người"." Hai sắc hoa Tigon - T.T.Kh- Vân Khánh hay còn được gọi là cô tư Khánh là con gái thứ hai của má tám Lành, cháu gái của bá hộ Thắng giàu nức tiếng ở xứ Trà Vinh. Cổ là giáo viên văn mới được bổ nhiệm về dạy ở trường trung học Tân Đông này được hơn tháng rưỡi. - Thảo Phương tức là chị út Phương, nhà chỉ ở bên kia xóm chùa. Chỉ về trường Tân Đông đây dạy môn Vật lý được hai năm lẻ ba tháng rồi nhưng mà kín tiếng dữ lắm, ít có giao thiệp với ai. Nghe phong thanh thì biết chị út sanh ở tuốt miệt Gò Công. Vì được nhận công tác ở trường Tân Đông nên mới cùng mẹ chuyển về ở tại Sa Đéc. Hình như chị út hổng có ba, nghĩ mà thương hết sức...nhưng thôi kệ người ta, hơi sức đâu mà quan tâm chi cho hoài công! 🌼🌼🌼Tình tiết trong truyện chỉ là hư cấu về bối cảnh, thời gian phù hợp với mạch truyện nên không nhằm công kích bất kỳ ai hay điều gì và…