Cho một ngày buồn bã...
Vào cảm nhận thử và nghe những bản lofi nhẹ nhàng thôi nào...Và những mẩu chuyện vu vơ, ấn tượng mà mình vô tình đọc được. Mong nhận được sự quan tâm của mọi người!…
Vào cảm nhận thử và nghe những bản lofi nhẹ nhàng thôi nào...Và những mẩu chuyện vu vơ, ấn tượng mà mình vô tình đọc được. Mong nhận được sự quan tâm của mọi người!…
Trọng sinh, ngôn tình, ngược nhẹ lúc đầu sau sủng, HEN9: Cố Khải Dương - tổng tàiNu9: Hạ Nhã Khinh - thợ làm bánh ngọtLần đầu mình viết nên có gì sai sót mong mn thông cảm bỏ qua, không thì cho mình ý kiến để chỉnh sửa tốt hơn❤️❤️❤️❤️❤️…
Dải ruy băng màu vàng đã trở thành biểu tượng từ những năm '70 như một lời nhắc nhở gửi gắm những người yêu thương nhau, trong quân đội hay thậm chí trong ngục tù...rằng khi họ trở lại họ sẽ luôn được chào đón. Nó đã trở thành biểu tượng cho lòng chung thuỷ của những người yêu nhau khi phải xa nhau.Câu chuyện nói về một tình yêu có thật giữa một chàng trai và cô gái người Mỹ vào năm 1972…
~Summary :- Cô, người con gái sở hữu ngoại hình thiên thần,đương kim tiểu thư tập đoàn lớn nhất nhì thế giới, sở giọng hát tuyệt vời, là ước mơ của bao nhiêu chàng trai cùng với ánh mắt ghen tị của những cô gái khác.- Chàng, người con trai với ngoại hình lạnh lùng, kiêu ngạo,là một thám tử nổi tiếng, là con trai của một gia tộc quyền quý, quyền lực nhất thế giới, là người trong mộng của biết bao cô gái.- Cô, vị hoa khôi của Học viện, một cô gái lạnh lùng, thành tích nổi bật.- Chàng, đứng đầu của Học viện, kiêu ngạo, lạnh lùng không kém, thành tích thì khỏi phải bàn.- Cô và cậu, hai con người có tính cách giống nhau, luôn là oan gia ngõ hẹp, luôn gặp nhau với những trận "đấu mồm" kinh điển, hàng đầu thế giới và là hàng đầu lịch sử, cùng mang một vẻ lạnh lùng nhưng luôn sở hữu trái tim ấm áp. Hai con người lạnh lùng này, rồi họ một lần nữa đi về đâu đây?.......Đây là lần đầu tiên mình viết fic, hơn nữa mình còn chưa có nhiều kinh nghiệm và mới lớp 6 thôi.…
Những câu chuyện xoay quanh cuộc sống hàng ngày của một cô gái nhỏ, chỉ là những đoạn văn ngẫu hứng…
Real đời thực…
Abc…
kinh dị cực kỳ…
Đơn giản là yêu đơn phương :3…
Tôi ước có một ngày tôi có thể trở lại quá khứ, ước gì vào giây phút ấy chưa từng chạm vào mắt anh, thì có thể mọi thứ đã thay đổi. Tôi từng thầm trách bản thân tại sao sinh ra đã mang đôi mắt này, thứ duy nhất mà anh yêu mến ở tôi. Tôi mang trên người đôi mắt giống với người anh yêu...............Tác giả: Đây là một hội quán những người yêu thích ChanBaek, chúng tôi cùng nhau viết nên câu truyện này (@TM21562, @nguyetminh2092002, @user56061842, @suyeong1997)Thể loại: Đam mỹ, SE, ngược (tuy là ngược và SE nhưng có những lúc sẽ rất hài, reader vào đọc sẽ đảm bảo không nhàm chán, và đau tim đâu)Ai kì thị xin hãy click back từ bây giờ…
em chỉ coppy ở sstruyen.com về để đọc thôi…