[Fandom: Harry Potter] Severus Snape và Nghề Kết Đôi Không Thù Lao

[Fandom: Harry Potter] Severus Snape và Nghề Kết Đôi Không Thù Lao

289 26 1

(WARNING: OOC, vị trí top-bot dựa vào vị trí tên trong cặp ship, có chửi thề ở các chương nhất định)Severus Snape, giáo sư môn Độc Dược, gián điệp hai mặt cho Hội Phượng Hoàng và Voldemort, bậc thầy Chiết Tâm Tri Thuật, kẻ cao siêu trong việc che giấu cảm xúc. Ấy vậy mà giờ đây, vị giáo sư ấy đang thở dài não nề.Vì sao ư? Vì đám phù thủy ngu ngốc đó! Với ánh mắt và tâm trí sắc bén luôn chú ý tới những chi tiết nhỏ nhất, vị giáo sư nghiêm khắc ấy thấu hết những suy nghĩ sâu trong tâm của bọn trẻ chưa lớn đã đi dối lòng bản thân. Cái gì mà thích nhau rõ tới mức tình yêu biến thành một món ăn luôn rồi mà còn cố giữ giá?? Lũ ngu si, yêu vào rồi thì liêm sỉ cũng tự cất cánh mà bay thôi, ở đó mà xào giá lên ăn như lũ Muggles!Vì không có sự trợ giúp từ bất cứ giáo sư nào (trừ hậu phương từ cụ Dumbledore ra), nên Snape quyết định tự liều một mình: một mình ông sẽ giúp cho bọn phù thủy tuổi trẻ đầy sức sống nhưng không đầy logic ấy đến với nhau! - - -Như bạn thấy, truyện này sẽ là nơi vị giáo sư khó tính môn Độc Dược đi mai mối không lương cho những cặp đôi trong Hogwarts (đọc tags để biết đó là những cặp nào nhé, lỡ dính phải cặp cậu muốn né thì còn né kịp:")).Thầy sẽ thành công bao nhiêu phần trăm thì tôi không biết, nhưng mà mong mọi người sẽ đọc truyện vui vẻ là được. À còn nữa, cứ góp ý cho tôi thoải mái nhé:D…

Chạy trốn khỏi anh

Chạy trốn khỏi anh

864 2 37

Định nói: "Tao biết, tao đã linh cảm thấy khi hai người gặp nhau thể nào cũng sẽ xảy ra chuyện gì đó nên tao không bao giờ muốn giới thiệu hai người với nhau!"Biết làm sao khi cô cũng không hiểu tại sao ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy người ấy, cô cảm giác như tim bị bóp nghẹt, ngừng đập, run rẩy. Cô ấy biết đó là người yêu của bạn mình mà không đừng lại được si mê, không đừng lại được say đắm. Những gì cô làm sau khoảng khắc ánh nhìn đầu tiên ấy chỉ là để khoả lấp sự bối rối trước hình dáng đi thẳng vào trí não mình. Cô biết cô điên, cô biết cô sai. Cô đã cố chạy trốn, nhưng tại sao những sự gặp gỡ tình cờ cứ làm cô đau khổ. Tại sao lại nhìn cô như vậy, tại sao lại quan tâm cô, tại sao lại tình cờ gặp cô trên chuyến xe buýt ấy? Dù nhủ lòng mình rằng đó không phải của mình, không bao giờ là của mình, khi nhìn bóng lưng ấy ngay trước mặt, cô không thể kiềm được việc giơ tay ôm choàng người ấy, và khóc, nói em muốn chỉ ôm anh một lần thôi. Cho em một phút, em muốn đánh cắp một phút cho riêng mình. Giá lúc đó anh dừng lại, giá lúc đó cô có một chút lý trí. Bọn họ không có một nửa lý trí đó. Anh nắm đôi tay cô rồi quay lại ôm cô một cái ôm nghẹt thở. Trái tim cô vỡ oà sung sướng. Anh nói em điên rồi, anh cũng điên rồi. ..…