Tags: ankheiji
các bài học rút ra từ creepypasta

các bài học rút ra từ creepypasta

118 10 3

tui thấy sao nói náy...có gì sai xin nói:)…

|JayGloria| tình

|JayGloria| tình

7 0 1

"jay đã mất đi những dại khờ thuở mới yêu và chính gloria đã mang chúng đến tặng ông với một tách cà phê"…

ĐN One Piece: Tôi không tài năng đến thế đâu

ĐN One Piece: Tôi không tài năng đến thế đâu

48 8 3

Mong mn đọc truyện của mik nha (⁠๑⁠♡⁠⌓⁠♡⁠๑⁠)Truyện kể về một người không thể xác định số tuổi của mình nhưng mang một sức mạnh bí ẩn luôn khiến cho các hải tặc sợ hãi.Iwesei D Senchi: Ta có làm gì các ngươi đâu sao mà sợ hãi thếKể cả việc tại sao truy nã ta? Lúc đó cậu cũng là thầy của các huyền thoại hải tặc * Nhất công đa thụ *…

Lỡ Đào Đất Ra Tà Thần Thì Phải Làm Sao?

Lỡ Đào Đất Ra Tà Thần Thì Phải Làm Sao?

6 0 3

In dấu lên cây, khắc tạc vào đá, thủ thỉ trong tiếng ru muôn loài, câu chuyện cổ về những đứa con lạc loài.Alternative title: Nhật Ký Nuôi Tà Thần…

Đừng khóc Kate

Đừng khóc Kate

12 4 2

"Did we just come back to life? No shadow, no vibration" - Có phải chúng ta vừa sống lại? Không bóng người, không một chút rung rinh Sự lặng yên vô hình, câu chuyện kể về sự ra đi của người mà cô gái yêu, một mình cô ở lại với sự ám ảnh lúc nào cũng dày vò tâm trí cô. "Cornflower Blue", một hoa ngô màu xanh tượng trưng cho một tình yêu nồng cháy của hai người, nhưng rồi anh ấy bị bệnh, nhưng cô gái vẫn ở bên, lắng nghe: "Em sẽ nói lời ngủ ngon với ai khi anh ra đi chứ". Em mất đi hơi ấm của anh, mất đi nơi dựa mỗi khi buồn, và em cũng chẳng để ý đến lời mà mọi người nói tới đôi ta. Em mặc lên mình chiếc váy cưới chúng ta đã đặt, một lễ cưới chỉ anh và em, ánh trăng và nỗi buồn. Rồi em bỗng tỉnh giấc với đôi mắt ướt đẫm, hoá ra đó chỉ là giấc mơ, một giấc mơ cuốn theo gió mà biến mất. Và em lại ngồi một mình mà thổn thức nhớ về anh, nhớ về căn nhà màu hồng mà chúng ta từng ao ước, nhớ về những chuyến xe đầy gió ấm ngọt ngào. Em vẫn sẽ luôn bên cạnh anh, không rời đi dù anh không còn ở đây nữa. Đến một nơi không ai biết tới, chỉ có anh và em biết, đó căn phòng mà ta từng chung sống, sao lại yên ắng, lạnh lẽo đến vậy. Tìm cho mình que diêm để sưởi ấm tâm hồn này, và có lẽ giấc mộng mới là nơi dành cho hai ta. Ngọn diêm bập bùng, em sẽ quay lại với anh trong một thế giới khác.…