Tags:
Nhỏ khó ưa!Tôi thích em!!!!

Nhỏ khó ưa!Tôi thích em!!!!

61 5 4

Truyện kể về Nó Hạ Băng Nhi luôn sống với 2 tính cách😊Lúc thì lạnh lùng đến đáng sợ💪Lúc lại nhí nhảnh dt😆😆.Vì như vậy nên Nam9 của chúng ta mới đổ gục sau một time áp đảo Nó😂😂😂😂Họ từ k thù k đội trời chung dần đần nảy sinh ra t/c mà bản thân k hề nghĩ đến đối vs đối phương......................Biết bao tình huống dở khóc,dở cười ở trong truyện và đương nhiên k thể thiếu những sóng gió,phóng ba......................((Hehee Mn đọc truyện vv nhen❤Ủng hộ tớ nhé💪💪💪))…

Nhà Hoang Ma Ám.(BTS)

Nhà Hoang Ma Ám.(BTS)

124 7 4

Truyện gồm các nhân vật chính sau:1.Jung kook: là người e út lanh trí luôn muốn khám phá, tạo những điều bất ngờ.(nhút nhát nhất nhóm^^)2.V: là cậu nhok thích tò mò.(lòng can đảm cao😂)(chúng mày xem đi cái đầu lâu còn muons rờ)))3.Rap monster:anh trai trưởng, chín chắn (luôn đưa ra các phươ án tốt nhất cho các e.. có lúc cũng nhằm hướng:))))là người ko tin vào âm linh 4.Jimin: chàng trai thông minh có thể nắm pắt được tình hình xung quanh...tin âm linh5.Jin: là cao thủ karate..gan dạ,(body đẹp.. phê^^)6.Suga: là công tử nhà giàu.. mê trinh thám( tự nhận mình như thám tử😞😜😙)thích điều tra sở thích của mọi người)))7.J-hope: cũng giỏi võ, (từng theo đuổi nghề cảnh sát,nhưng vì quá đam mê nên đi theo con đườg nghệ thuật) biệt tài chạy siêu nhanh...:))tin âm linh có thật và linh cảm rất chính xác Nhân vật phụ:1....2....3....4........v......vThể loại: Bí ẩn, kinh dị,hành động, lãng mạn, hài hước.....(( Tưởg tượng ghê lắm đó😂😂😂😂)))): cẩn thận khi đọc..…

Thôi nào anh đến rồi

Thôi nào anh đến rồi

0 0 3

Nhìn người không thể chỉ nhìn bên ngoài cũng như tôi hàng ngày đều tươi cười nhưng khi một mình là cả bầu trời u ám đầy sự đơn độc, dần dần mắc chứng bệnh trầm cảm nặng đã từng muốn thoát khỏi nơi này nhưng nghĩ lại khi ra đi người nhà sẽ như thế nào. Nhưng sao khi có sự xuất hiện của cậu ấy, cuộc sống của tôi chỉ 2 màu đen trắng lại được điểm tô sắc màu có thêm sức sống chính là anh ấy" Tống Minh Trường " - Anh nhẹ nhàng bước đến che đi ánh sáng từ ngọn đèn đường đưa bàn tay ra trước mặt tôi rồi cất giọng đầy ấm áp " Thôi nào anh đến rồi "- Giữa căn phòng lạnh lẽo đầy bóng tối tôi chợt nghe tiếng bước chân của ai đó lòng lại càng thấp thỏm như ngồi trên đống lửa nhưng giọng nói cất lên tôi liền bừng tỉnh mà khóc nất lên " thôi nào anh đến rồi"Lần nào cũng thế cậu ấy đều nói với tôi câu nói đó dù không phải là câu an ủi quá tốt nhưng thật sự chỉ cần nghe câu nói đó tôi liền có thể vựt dậy như rơi xuống vực nhưng lại bám được sợi dây thừng mà leo lên* Nhưng liệu chuyện tốt như thế này có thể tồn tại bao lâu tớ có thể nghe cậu nói câu nói ấy thêm bao nhiêu lần nữa*…